- Đúng vậy! Tên đó rất lợi hại, ta học tập trận pháp lâu như vậy đừng nói là sáng tạo ra phù ấn thuộc về mình, dùng phù ấn người ta sáng tạo ra trận pháp mới, bây giờ ta còn không giỏi bắt chước trận pháp của người ta.
- Này này, đừng kích thích người như vậy. Ngươi tốt hơn ta rất nhiều, bây giờ ta chỉ là tay mơ trận pháp, ta mới biết bày vài loại trận pháp sinh hoạt, ngươi là vu sư sơ cấp.
Lạc Anh thấy Tiết Thường Uyển buồn bã thì lên tiếng an ủi:
- Ngươi mới có mười bảy tuổi đã là vu sư sơ cấp, còn Tiêu Du Tử gì đó ít nhất cũng cỡ bảy, tám chục tuổi đi. Chờ ngươi đến cỡ tuổi như hắn chắc chắn sẽ sáng tạo ra phù ấn thuộc về mình.
Tiết Thường Uyển khẽ thở dài:
- Được vậy thì tốt.
Tiết Thường Uyển ganh tỵ nói:
- Mấu chốt ở chỗ ba năm trước, Tiêu Du Tử bày lục hợp khiên dẫn trận, lão sư của ta chính mắt nhìn thấy hắn. Lão sư nói khi đó . . . Hắn . . . Hắn cùng lắm là mười ba, bốn tuổi.
- Cái gì?
Lạc Anh giật mình biến sắc mặt, khó tin hỏi lại một lần nữa. Thấy Tiết Thường Uyển gật đầu, Lạc Anh suýt sặc.
Lạc Anh nhỏ giọng nói:
- Mười ba, bốn tuổi sáng tạo bảy trận pháp, còn . . . Còn là phù ấn hoàn toàn mới. Trời ạ, cái tên này không phải là người đi?
- Ta cũng nghĩ hắn không phải con người, có ai mười ba, bốn tuổi đã sáng tạo ra một phù văn hoàn toàn mới được? Nên biết rất nhiều rất nhiều trận sư, thậm chí đại trận sư suốt đời cũng không sáng tạo được một phù văn hoàn toàn mới.
Tiết Thường Uyển rất ghét Tiêu Du Tử, không nói khoa trương rằng nàng lớn lên dưới vầng sáng Tiêu Du Tử. Bởi vì khi Tiết Thường Uyển học trận pháp, mỗi khi lão sư nhắc tên Tiêu Du Tử là rất kích động. Đến bây giờ Tiết Thường Uyển hận không thể lột da Tiêu Du Tử ra.
- Ngươi tìm Đồ gia gia của ta là vì kiếm Tiêu Du Tử? Đồ gia gia biết tung tích của Tiêu Du Tử?
- Ba năm qua mỗi cách một thời gian là ta sẽ đến nơi này một chuyến, ta đã hỏi nhiều lần. Đồ tháp chủ luôn nói Tiêu Du Tử đi xa nhà.
- Có khi nào Đồ gia gia lừa ngươi không? Ta không thể tin một người mười ba, bốn tuổi có thể sáng tạo ra phù ấn hoàn toàn mới, trên thế giới có thiên tài như vậy sao?
- Ta cũng không tin.
Tiết Thường Uyển luôn khi ngờ trên thế giới có Tiêu Du Tử thật không? Vì lúc trước lão sư luôn lấy Tiêu Du Tử ra kích thích Tiết Thường Uyển, làm nàng rất tức giận, muốn nhìn xem Tiêu Du Tử có phải là có ba đầu sáu tay. Vì điều đó mỗi cách một thời gian Tiết Thường Uyển sẽ tìm hiểu tung tích Tiêu Du Tử nhưng không ai biết, Đồ Khai Nguyên cứ nói Tiêu Du Tử đi xa nhà.
Lần này cũng giống như vậy, khi Tiết Thường Uyển, Lạc Anh đến trận tháp Trường Tín thành tìm Đồ Khai Nguyên thì lão đáp y như lần trước, Tiêu Du Tử đi xa.
Lạc Anh quen thân với Đồ Khai Nguyên nên nói năng tùy tiện:
- Đi xa? Đi đâu?
Giờ phút này, Đồ Khai Nguyên đang ở trong Cửu Diệp Viên nghe nhạc, vừa cắn hạt dưa vừa hưởng thụ nhạc hay.
Đồ Khai Nguyên nói:
- Tiểu tử đó là trận sư lang thang, hiểu lang thang không? Đi xa đương nhiên là lang thang.
Đồ Khai Nguyên biết thân phận thật sự của Tiêu Du Tử là Trần Lạc. Nói đến thì năm xưa chính Đồ Khai Nguyên khiến Trần Lạc đi Trường Hồng trận pháp, hắn đồng ý nhưng với điều kiện là không thể lộ thân phận của hắn ra.
Đồ Khai Nguyên xoay người nhìn Tiết Thường Uyển, khẽ thở dài, đồng tình nhìn nàng.
Đồ Khai Nguyên hỏi:
- Có phải lão sư của ngươi lại nhắc đến Tiêu Du Tử?
Ba năm qua mỗi cách một thời gian là Tiết Thường Uyển sẽ tìm đến Đồ Khai Nguyên, hỏi về tung tích của Tiêu Du Tử.
Đồ Khai Nguyên biết lý do của Tiết Thường Uyển, nói:
- Con người lão sư của ngươi chính là như vậy, ngươi đừng để bụng, nàng chỉ muốn kích thích đấu chí của ngươi.
Đồ Khai Nguyên rất đồng tình Tiết Thường Uyển. Một thiếu nữ xinh đẹp dù là mặt tu hành hay Trần Lạc đều có thiên phú rất cao, nhưng bị lão sư tạo ra kẻ thù giả tưởng Tiêu Du Tử. Đồ Khai Nguyên hiểu Tiết Thường Uyển sống dưới vầng sáng Tiêu Du Tử đau khổ như thế nào, lão nghi ngờ nếu nàng biết Trần Lạc chính là Tiêu Du Tử thì có tìm đến giết ngay không, đây là oán hận đóng lại ba năm.
- Đồ tháp chủ, người hiểu lầm.
Tiết Thường Uyển cười khổ nói:
- Lần này ta đến là vì lục hợp khiên dẫn trận Tiêu Du Tử bày trong Trường Hồng trận tháp bị hư. Người xem có thể tìm được Tiêu Du Tử không? Dù sao . . . Dù sao lục hợp khiên dẫn trận là lão sư của ta dùng 'ma Kha bút ký' quý giá đổi lấy.
Vì tìm ra Tiêu Du Tử chết tiệt, Tiết Thường Uyển bất chấp tất cả:
- Người đã hứa sẽ bảo vệ suốt đời.
- Cái này . . .
Mặt Đồ Khai Nguyên đỏ rần, lúng túng sờ mũi nhưng không đồng ý ngay.
- Lão sư nói . . .
Vì được gặp Tiêu Du Tử, Tiết Thường Uyển quyết định nói dối:
- Lão sư nói chỉ cần người đưa Tiêu Du Tử đến thì lão sư sẽ tha thứ cho người.
Đồ Khai Nguyên bật dậy, trợn to mắt nói:
- Lão sư của ngươi nói có thật không?
Tiết Thường Uyển gật đầu.
- Được, ngươi quay về nói với lão sư của ngươi là ta đã biết, dù có lên núi đao xuống biển lửa cũng nhất định hoàn thành cho nàng.
Giữa trưa, nắng trong Tùng Lâm Tiểu linh Giới không nóng bức như đại thế giới, mặt trời nơi đây như phủ khói mông lung, ánh nắng chiếu xuống ấm áp. Giờ phút này, trong một sơn cốc khu đông bộ địa hình hiểm trở, thiếu niên chỉ mặc quần cộc đang vung quyèn trong rừng. Biểu tình thiếu niên chăm chú, tân trần lõa lồ ướt đẫm mồ hôi. Ngực, vai thiếu niên có các vệt vàng, đó là dấu ấn đại quang minh trừng phạt trong tháp hình phạt để lại. Đằng sau vai thiếu niên có một dấu ấn lửa hắc ám kỳ lạ sống động như thật, giống hoa sen hắc ám chớm nụ, âm lu, lạnh lẽo.
Thân hình thiếu niên mảnh khảnh, khuôn mặt trắng giống con gái nhưng khi tung quyền thì cương mãnh, uy vũ. Thiếu niên vung nắm đấm, không khí chấn động, khí lưu rối loạn. Dao động đì đùng lan tràn như gió lốc tốc cỏ dại bùn đất lên.
Quyền pháp của thiếu niên biến ảo ngàn vạn. Thiếu niên bỗng lắc người.
Vù vù vù vù vù!
Ba tàn ảnh sinh ra, trong đó một tàn ảnh như giao long, quái dị nhiều biến đổi, có uy thế tựa rắn cắn, đây là Kim Xà Triền Ti Thủ giai đoạn đại thành. Tàn ảnh khác thì quyền phong như núi, tầng tầng chồng chất, có uy thế núi cao dày, là Đại Địa Hậu Thổ Quyền giai đoạn đại thành. Tàn ảnh thứ ba thì quyền phong nhanh như lôi đình sấm chớp, có uy lực sấm sét, là Bôn Lôi Thủ.
Thiếu niên sải bước dài, ba tàn ảnh lao theo, như có ý thức riêng tự đánh một đấm. Khi thiếu niên nhảy lên thì ba tàn ảnh cũng bay lên xoay nhanh quanh thân thiếu niên nh vòi rồng hình thành từ vô số tàn ảnh. Vai 88e run run, lắc người một cái, ánh sáng chớp lóe. Vang tiếng nổ điếc tai, vòi rồng tàn ảnh xoay tít rồi lan tràn ra bốn phía, uy lực cường đại nghiền áp hoa cỏ tán loạn, cây cối bị xé rách. Uy lực lna tràn ra sáu thước mới ngừng, nhưng không tan biến. Vòi rồng tàn ảnh ngưng tụ hướng thiếu niên, bao phủ hắn.