Mục lục
[Dịch]Thiên Vu- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc đó hắn quả thực không thể tin đây là sự thực, lúc đó thừa dịp hỗn loạn, hắn dùng hết toàn lực đánh ra một chưởng, hắn là thế, Gia Cát Thiên Biên, Tịch Nhược Trần, những người khác cũng đều thế, trong suy nghĩ của bọn hắn, Trần Lạc hai lần ngịch thiên, tu vi mất hết, cho dù rất quỷ dị, đừng nói hắn không có thành tựu linh thể, cho dù thành tựu linh thể, cũng tuyệt không gánh nổi một trận này.

Thương Vô Tà từ khi biết được tu vi Trần Lạc không có biến mất, biết người này cực kỳ quỷ dị, trong thời điểm hỗn loạn còn cố ý thi triển kỳ công đánh ra một kích toàn lực, còn nhắm vào linh hồn Trần Lạc, vì hắn sợ Trần Lạc quá mức quỷ dị, nên nếu cho linh hồn một người tử vong, cho dù người đó còn sống cũng chỉ là một xác chết di động không có ý thức, hắn cũng tin tưởng một kích toàn lực kia của mình hoàn toàn có thể chấn động linh hồn người ta tới tán loạn biến mất, cho dù Trần Lạc quá mức quỷ dị cũng không thể ngoại lệ, nhưng vạn lần không nghĩ tới, trên người Trần Lạc một lần nữa xuất hiện sinh cơ.

Điều này sao có thể ?

Lạnh lùng cảm thấy trên người Trần Lạc vừa mới dấy lên sinh cơ, đại lão và trưởng đoàn các đại đoàn vinh quang, sắc mặt cả đám đều như nhau, những người này một người càng tàn nhẫn hơn một người, trong đó không thiếu kẻ là dạng tàn độc như Thương Vô Tà, giết tận gốc, diệt tận ngọn, tiêu diệt linh hồn Trần Lạc, ngay cả cho hắn cơ hội thành cô hồn dã quỷ cũng không được.

Nhưng làm sao có thể như vậy ?

Tại khi mọi người còn đang ngơ ngác không thể tin nổi, Trần Lạc nằm dưới vũng máu kia, đầu tiên là ngón tay giật giật, sau đó là ho khan hai tiếng, mở mắt ra, dần dần ngồi dậy, hắn cúi đầu, tay ôm ngực không ngừng ho khan, mỗi một tiếng ho khan đều kéo theo lượng lớn máu tươi phun ra ngoài, lại nhìn ba người Ngạo Phong, Tần Phấn, Lãnh Cốc nằm trong vũng máu, con mắt của hắn lập tức trở thành đỏ ngàu, giống như đôi mắt của ma quỷ, khiến cho lòng người sợ hãi, không tự chủ. Hắn không để ý đến thương thế của mình, lấy ra linh thức tra xét, nhận thấy trên người cả ba còn có sinh cơ yếu ớt, không nói hai lời, lập tức lấy ra một quả trái cây tỏa ánh sáng bảy màu từ trong linh hải.

Khi Trần Lạc vừa lấy ra một quả trái cây tỏa sáng bảy mày, hết thảy mọi người đều cảm giác được rõ ràng bên trong đó ẩn chứa khí tức sinh mệnh cường đại, rất nhanh liền có người nhận ra có thể quả này là sinh mệnh quả có thể giúp người ta cải tử hoàn sinh trong truyền thuyết, không có ai biết Trần Lạc tại sao có thể có bực thiên địa chí bảo như sinh mệnh quả Cửu Thiên này. Chỉ thấy hắn cạy miệng Ngạo Phong, bóp nát một quả tría cây bảy màu rồi nhét vào trong miệng Ngạo Phong, sau đó lại lấy ra một quả cho vào trong miệng Tần Phấn.

Trước đó Thất Dạ đưa cho hắn một hạt giống sinh mệnh, đạt được Linh Hải giới dựng dục dĩ nhiên mọc trở thành một cây sinh mệnh, hơn nữa đã kết quả, bất quá chỉ được ba quả. Một quả trong đó tại mấy ngày trước đã đưa cho Mạc Khinh Sầu dùng, hiện tại hắn chỉ còn hai quả, một quả cho Tần Phấn, một quả cho Ngạo Phong, nhưng hiện tại Lãnh Cốc vẫn còn đang nằm bên bờ sinh tử.

Không do dự, Trần Lạc trực tiếp nhổ tận gốc cây sinh mệnh bên trong Linh Hải giới, khi mọi người thấy được Trần Lạc cứ thế bỗng dưng lấy ra một cây tỏa sáng bảy màu, quả thực không còn tin nổi vào mắt mình, bởi vì ai cũng cảm giác ra được, cây tỏa sáng bảy màu này ẩn chứa khí tức sinh mệnh càng tinh thuần, càng cường đại hơn thứ quả trước đó.

- Trời ạ ! Cây sinh mệnh Cửu Thiên bảy mày.

Tựa như có người biết hàng nhận ra cây sinh mệnh Cửu Thiên, nhưng danh từ cây sinh mệnh Cửu Thiên này quá mức chói tai, thứ này đã không còn được đánh giá bằng giá trị nữa, nó quá quý giá, mọi người cũng không tưởng tượng ra được thứ đồ vật gì có thể quý giá bằng được với cây sinh mệnh Cửu Thiên này, thế mà, càng khiến người ta không thể tin được chính là , Trần Lạc cứ như thế nghiền nát toàn bộ cành, lá, thân cây sinh mệnh này, ngay cả rễ cũng bị hắn nghiền nát thành nước sinh mệnh rồi cho Lãnh Cốc ăn vào.

Cái gì gọi là phung phí của trời, đây chính là thế. Không chỉ thế, đây còn là hành động phung phí của trời ác liệt nhất, điên cuồng nhất trong lịch sử thiên hạ. Đúng thế, không còn có chuyện gì khiến người ta thương tiếc nhìn một màn phát sinh trước mắt, không sai, là thương tiếc, dùng nguyên một cây sinh mệnh đi cứu một người, điều này cũng tuyệt đối là hành động đại tài tiểu dụng điên cuồng nhất trong thiên hạ.

Cho dù hơn trăm vạn người tụ tập tại vùng biên hoang đều rất muốn biết Trần Lạc vì sao có thể nắm giữ bậc thiên địa chí bảo như cây sinh mệnh Cửu Thiên, nhưng so với cây sinh mệnh Cửu Thiên, bọn họ càng muốn biết tại sao vừa nãy Trần Lạc rõ ràng đã chết, khắp toàn thân không có bất kỳ sinh cơ, vì sao lại đột nhiên sống lại được.

Không có ai biết đáp án.

Giờ khắc này, các vị đại lão và đoàn trưởng mười đại đoàn vinh quang tham gia hành động ám sát Trần Lạc cũng đều không biết nên làm thế nào cho phải, bọn họ cho rằng đã thần không biết quỷ không hay giết chết Trần Lạc, bọn họ cho rằng kế hoạch tiến triển rất thuận lợi, nhưng đó chỉ là bọn họ cho rằng mà thôi, hiển nhiên, không ai trong bọn họ có thể nghĩ đến, Trần Lạc rõ ràng không còn sinh cơ lại quỷ dị sống dậy.

Bọn họ không biết rằng Trần Lạc nắm giữ Linh Hải giới, tuy rằng thân thể không phải linh thể, nhưng lại sinh sôi liên tục, càng là dựng hóa vạn vật, mỗi một tấc da thịt đều là như vậy, dù cho thương thế nặng hơn, chỉ cần thân thể không tan vỡ, việc khỏi hẳn chỉ là vấn đề thời gian, còn linh hồn thì càng không thành vấn đề, linh hồn của hắn là linh hồn hư vọng ngay cả thiên địa thần ma cũng không sợ, há lại cho người bình thường có thể lay động.

Thấy Trần Lạc đứng trong vũng máu đang kiểm tra thương thế ba người Tần Phấn, Ngạo Phong và Lãnh Cốc, lúc này Vạn Tinh Văn được Tân Thành Nghiệp ám chỉ đứng lên, hắn không biết vì sao Trần Lạc nắm giữ cây sinh mệnh Cửu Thiên, cũng không biết vì sao Trần Lạc có thể chết rồi sống lại, nhưng trong mắt Vạn Tinh Văn, Trần Lạc thủ chung là một phế vật bị trời xanh hai lần thẩm phán, mặc dù lộ ra điều quỷ dị, nhưng cũng chỉ là bèo nước mà thôi.

- Trần Lạc, ngươi làm trái ý trời, gợi ra đại tự nhiên náo loạn, khiến dân chúng lầm than, sinh linh đồ thán, tạo thành ảnh hưởng ác liệt với trật tự an ổn của thế giới, căn cứ theo pháp lệnh thế giới, Quang Minh điện quyết định bắt giữ ngươi, nếu dám to gan phản kháng, đánh chết tại chỗ.

Vạn Tinh Văn một lần nữa tuyên trạng tội Trần Lạc, hắn nói chỉ là bắt, kỳ thực mọi người đều nghe ra, bắt chỉ là cớ, mục đích thực sự của Quang Minh điện sợ là muốn giết Trần Lạc.

Nơi đây, Trần Lạc máu me khắp người, tóc tai tán loạn, quần áo tả tơi, xem ra cực kỳ chật vật, hắn nửa ngồi nửa quỳ trong vũng máu trên mặt đất, sắc mặt không chút biểu tình kiểm tra thương thế ba người Tần Phấn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK