Mục lục
[Dịch]Thiên Vu- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mộ Vân Không? Chẳng lẽ Mộ Vân Không ở đó? Nghe đồn vị Thượng Cổ Địa Vương Mộ Vân Không bị một trong bá chủ Vân Đoan, Đại Công Tử giết trong đại vũ trụ vô tận hải rồi, chẳng lẽ chưa chết?

Không ai biết có chuyện gì.

Không người đáp lại Đại Vương Tử.

- Mộ Vân Không, ngươi nghĩ giả chết trong đại vũ trụ vô tận hải thì có thể qua mắt bản vương tử được sao? Ha ha ha, ngươi sai rồi, sai quá nhiều.

- Hay ngươi nghĩ Vân Đoan Đại Công Tử chặn giết ngươi chỉ là thăm dò? Chỉ vì ngăn cản ngươi tham gia Nhân Quả Bia mở ra? Ha ha ha, ngươi lại sai, sai rất nhiều. Vân Đoan chặn giết ngươi không phải thăm dò, cũng không phải ngăn cản ngươi tham gia Nhân Quả Bia mở ra.

- Vân Đoan làm như vậy vì khiến ngươi giả chết, vì buộc ngươi tham gia Nhân Quả Bia mở ra!

Đại Vương Tử dứt lời, phương đông xuất hiện một người, chính là Thượng Cổ Địa Vương Mộ Vân Không. Biểu tình Mộ Vân Không rắn đanh, nghi ngờ. Mộ Vân Không chưa kịp nói gì thì Đại Vương Tử vươn một ngón tay ra chỉ vào Mộ Vân Không.

Đại Vương Tử nhẹ giọng nói:

- Ha ha ha, nếu ngươi đã đến vậy hãy nhận Vân Đoan thẩm phán đi!

Nguyên khổng lồ trên bầu trời nở rộ ánh sáng thần thánh quang minh.

Đại Vương Tử lại mở miệng nói:

- A! Suýt quên nói, đây không phải Vân Đoan thẩm phán bình thường mà là thánh quang thẩm phán. Ngươi là Thượng Cổ Địa Vương, nên biết đây là thẩm phán trực tiếp đến từ căn nguyên thế giới. Mời thoải mái hưởng thụ!

Thánh ca vang lên, trên không trung, Nguyên khổng lồ bắn ra ánh sáng như tia chớp màu trắng và vàng. Ánh sáng bao phủ Mộ Vân Không, cơ thể gã trở nên mơ hồ. Mộ Vân Không quát to, vội vàng dốc hết sức ngăn cản.

Trong phương thế giới này chỉ có một Lạc gia, không phải ai cũng có thể giống trận chiến Lạc gia gánh nổi Vân Đoan thẩm phán. Mộ Vân Không mặc dù là Thượng Cổ Địa Vương cũng không chịu nổi. Huống chi là thẩm phán trực tiếp đến từ căn nguyên thế giới giáng xuống, Nguyên khổng lồ.

- Còn ngươi nữa Thương Vô Tà. Lần trước trong Lang Gia hoàn cảnh ngươi đã nói gì với Đại Tước Tử? Hợp tác lừa bịp Vân Đoan, ha ha ha, các ngươi nghĩ có thể giấu diếm được bản vương sao? Ngây thơ quá. Ngươi không biết, lúc trong Lang Gia hoàn cảnh người Vân Đoan muốn giết không phải ngươi mà là Đại Tước Tử, ha ha ha ha ha ha!

Đại Vương Tử chỉ một cái, một người xuất hiện trong không trung, là Thượng Cổ Thiên Vương Thương Vô Tà.

- Vân Đoan chưa từng thăm dò ngươi, chưa bao giờ ngăn cản ngươi tham gia Nhân Quả Bia mở ra, ngươi không có tư cách này. Vân Đoan chỉ muốn lợi dụng ngươi đối phó Đại Tước Tử. Ha ha ha, không ngờ ngươi phối hợp tốt như vậy. Mời nhận thẩm phán!

Thánh ca vang lên, trên không trung, Nguyên khổng lồ lại bắn ra ánh sáng như tia chớp trắng vàng đan xen. Ánh sáng bao phủ Thượng Cổ Thiên Vương Thương Vô Tà. Giống như Mộ Vân Không, cơ thể Thương Vô Tà trở nên mơ hồ. Thương Vô Tà vội vàng dốc hết sức ngăn cản.

- Còn ngươi nữa Gia Cát Thiên Biên, nói đến thì ngươi rất thông minh, dường như hiểu rõ kế hoạch của Vân Đoan nên lúc Táng Cổ Phong hiện thế đã luyện ra một bộ phân thân đánh tráo với thật. Bản vương tử phục ngươi, phân thân đó rất huyền diệu, súy nữa lừa được bản vương tử. Nhưng chỉ suýt chút, rốt cuộc vẫn không giấu được, thấy không?

Mọi người ồ lên. Đại Vương Tử có ý gì? Chẳng lẽ mười năm nay Gia Cát Thiên Biên lộ mặt với đời chỉ là phân thân? Gia Cát Thiên Biên che giấu quá sâu.

Gia Cát Thiên Biên đột nhiên xuất hiện trong không trung, chưa kịp nói gì đã bị thánh quang thẩm phán bao phủ.

Đột nhiên tử khí sôi trào phương đông.

Tử khí đông lai, Nhân Vương Mạc Vấn Thiên.

Nhìn ánh sáng tím sôi trào phương đông, Đại Vương Tử cười khẩy nói:

- Mạc Vấn Thiên ơi là Mạc Vấn Thiên, không uổng là người vấn đỉnh nhân chi vương tọa. Ngươi không giống Mộ Vân Không tự cho là thông minh, cũng không giống Thương Vô Tà tự phụ, càng không như Gia Cát Thiên Biên âm hiểm xảo trá. Ngươi rất ngông cuồng, cuồng thẳng thắn, chưa từng che giấu.

- Ngươi khinh thường giả chết, coi rẻ chạy trốn, càng xem nhẹ dùng thủ đoạn gì. Ngươi luyện ra Đại Phạm Thiên vô thượng phân thân chỉ vì nói cho chúng ta biết Vân Đoan không thể làm gì bản tôn được, phải không?

- Tiếc thật, tiếc rằng ngươi quá cuồng vọng, cũng quá tự phụ. Mặc dù ngươi vấn đỉnh nhân chi vương tọa, nhưng nhân quả chưa mở, không được lực lượng thật sự của nhân chi vương tọa, sao ngươi dám cuồng vọng như thế?

Mạc Vấn Thiên vẫn luôn ngông cuồng:

- Vậy thì sao? Mạc Vấn Thiên ta chưa bao giờ sợ Vân Đoan các ngươi!

Đại Vương Tử cười nói:

- Cho nên bản vương tử mới kính nể ngươi.

- Bản vương biết ngươi không sợ, ngươi cho rằng mặc kệ Vân Đoan đối phó ngươi như thế nào, miễn kiên trì đến khi Thiên Ngộ Nhân Quả Bi mở ra là thắng lợi, đúng không?

- Ha ha ha ha ha ha! Có lẽ ngươi đúng. Nhưng bản vương tử muốn cho ngươi biết rằng, sau khi Thiên Ngộ Nhân Quả Bi mở ra ngươi sẽ được nhân quả như thế nào thì ta không biết, ta chỉ biết ngươi sẽ không có cơ hội kiên trì đến lúc Thiên Ngộ Nhân Quả Bi mở ra!

Nguyên khổng lồ trên bầu trời giáng xuống thánh quang thẩm phán muốn bao phủ Mạc Vấn Thiên.

Thượng Cổ Thiên Vương Thương Vô Tà, Thượng Cổ Địa Vương Mộ Vân không, Nhân Vương Mạc Vấn Thiên, Thiên Tử Gia Cát Thiên Biên giai đều chịu thẩm phán trực tiếp từ căn nguyên thế giới, thánh quang thẩm phán.

- Tịch Nhược Trần ơi là Tịch Nhược Trần, ngươi cảm thấy Vân Đoan bỏ qua ngươi, cũng rất khó hiểu vì sao phải không? Ha ha ha, chắc đến bây giờ ngươi cũng không rõ ràng đúng không?

- Bản vương tử cho ngươi biết, Vân Đoan bỏ qua ngươi là vì chúng ta biết sẽ khiến ngươi khó chịu, sẽ quê quá hóa giận. Chỉ khi ngươi tức giận mới làm sai chuyện, ví dụ không nghe cảnh cáo của người đứng sau lưng ngươi. Nếu người đó giúp ngươi thì chúng ta không dễ đối phó với ngươi.

Tịch Nhược Trần nghe xong thật sự quê quá hóa giận, khóe môi co giật. Nhưng Tịch Nhược Trần không có cơ hội để nói, bởi vì thánh quang thẩm phán đến từ căn nguyên thế giới bao phủ gã. Tịch Nhược Trần biết thẩm phán này cực kỳ lợi hại, gã sử dụng thập nhị dực huyết mạch chân thân dốc sức ngăn cản.

Đại Vương Tử nhìn hướng Ngạo Phong, Tần Phấn, cười nói:

- Biết không? Trong mắt Vân Đoan thì trừ Trần Lạc chưa biết ra, bị coi là uy hiếp lớn nhất không phải Mạc Vấn Thiên, cũng không là Gia Cát Thiên Biên, càng không phải Thương Vô Tà, Mộ Vân Không mà là Ngạo Phong, Tần Phấn các ngươi.

- Không phải bởi vì các ngươi là huynh đệ kết nghĩa Trần Lạc, mà vì sự tồn tại của hai ngươi rất kỳ dị, kỳ quái.

- Một Khổng Tước Minh Vương kim thân lại có được ma sát Kế Đô. Một Dạ Xoa Minh Vương kim thân lại có được ma sát La Khuông. Khổng Tước Minh Vương và Dạ Xoa Minh Vương đều là đại phật chí tôn. Kế Đô và La Khuông là đại ma chí tôn. Đại phật cùng đại ma ở trên người hai ngươi giao hòa như âm dương, thật khiến người khó tin, không đoán ra.

- Còn Bát Bộ Thiên Long của Trần Lạc thì giống như hai người, vừa phật vừa ma. Giữa ba người có nhân quả gì? Làm người ta rất tò mò. Nhưng mà...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK