Mục lục
[Dịch]Thiên Vu- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Động thủ thì động thủ, nhưng chân chính xuất toàn lực thì không có mấy ai, trên căn bản mọi người như dệt hoa trên gấm, dù sao không phải cướp đoạt bảo bối, ai cũng không muốn lãng phí một chút linh lực, bảo tồn thực lực mới là vương đạo.

Mọi người như thế, nhưng Phẫn Nộ Bất Diệt Tâm Ý người ta thì không thế, hắn cầm trường côn trong tay, một côn vung ra, ẩn chứa phật pháp vô thượng, ảo diệu vạn nghàn, có hai ba người lập tức bị hắn đánh một côn tán loạn thân thể ngay tại chỗ. Thấy tình huống này, những người khác cũng không dám thất lễ, nhưng dĩ nhiên đã muộn, chỉ thấy đồng nhân kia thả người nhảy lên, vung vẩy trường côn, ầm ầm đánh xuống, khác nào mặt trời nổ tung, sức mạnh dâng trào bộc phát ra, chấn động mọi người không ngừng lui vể phía sau, trong đó có bảy, tám người bị chấn động phun trào máu mũi, máu miệng, máu tai, bay ngược ra ngoài.

- Cấm địa phật môn, kẻ tự tiện xông vào phải chết!

Đồng nhân cầm trường côn trong tay, đứng ở nơi này gầm lên, thật là uy vũ, thanh thế mạnh mẽ. Một tiếng dọa dẫm như vậy phảng phất có thể kinh sợ linh hồn chúng nhân, khiến trong lòng người ta sợ hãi, không dám bước về phía trước. Chí ít còn lại hơn mười người trong đó, có hơn nửa đều bị một đạo tiếng quát này dọa cho vỡ mật, Lãnh Cốc chính là trong số này, thần tình hắn sợ hãi, không ngừng lùi về phía sau, cả người như nhũn ra, có chút không đứng vững.

- Đồ chơi này thật lợi hại, một lời dọa cho linh hồn ta sợ hãi, đánh mất ý chí, hoàn toàn không còn đấu chí nữa.

Tần Phấn ra hiệu cho Lãnh Cốc đi qua một bên, Trần Lạc cũng có ý này, đột nhiên hắn phát hiện không ổn, lập tức truyền âm cho Lãnh Cốc, quát lên:

- Lãnh Cốc, ngươi đi ra ngoài trước! Nhanh!

Lời còn chưa dứt, Đại Phẫn Nộ Bất Diêt Tâm Ý một tay cầm côn, một tay đánh phật thủ, cả người tỏa ra kim quang, cúi đầu phát ra phật âm mênh mông.

Phật âm cuồn cuộn truyền vào trong tai, chỉ cảm thấy cả người phảng phất như bị liệt hỏa đốt cháy, da, huyết dịch, lục phủ ngũ tạng đều bỏng rát đau đớn, Linh Hải, tinh thần hải, linh tượng cũng như vậy, ngay cả linh hồn cũng bắt đầu vặn vẹo.

- Đây là Đại Nghiệp Hỏa siêu độ chú, xin khuyên chư vị nhanh chóng rời khỏi.

Trên dung nhan ung dung của Táng Hoa hiện lên thần tình nghiêm nghị, chậm rãi lui về sau, quanh thân điên cuồng tỏa ra ánh sáng như hoa hồng. Mọi người xung quanh vừa nghe là Đại Nghiệp Hỏa siêu độ chú, sợ hãi đến đổi sắc mặt, biết chùa Cổ Lan có năm đại thần thông, trong đó có Đại Nghiệp Hỏa siêu độ chú, thời đại thượng cổ không biết bao nhiêu kẻ tà ác cường đại đã chết trong Đại Nghiệp Hỏa siêu độ chú của chùa Cổ Lan, nhớ tời điều này, mọi người không dám chần chờ, dồn dập thoát đi.

Tiến vào cấm địa chùa Cổ Lan cố nhiêu trọng yếu, nhưng nếu không còn mạng nhỏ, vậy thì xem cái lông, đương nhiên, cũng có người gan lớn cầu tài quên mạng, chỉ kiên trì không tới một hô hấp công phu, khi thân thể bắt đầu bị Đại Nghiệp Hỏa siêu độ chú đốt cháy bốc lên yêu vụ, bọn họ không thể kiên trì được nữa, lắc mình rời đi. Cuối cùng toàn trường chỉ còn lại năm người, Táng Hoa, Tuyết Thiên Tầm, Tần Phấn, Phong Thanh Vũ, Lâm Ngọc Thiên, đương nhiên còn có cả Trần Lạc đang ẩn giấu.

Phong Thanh Vũ, Lâm Ngọc Thiên đều là Đại Vu sư, nhìn từ linh lực biểu lộ trên người bọn họ, linh hải đặc thù không ngừng mở ra, linh thể cũng không phải bình thường, hơn nữa giống như đều là người thức tỉnh. Trừ thứ này ra, trên thân hai người vẫn toát ra một loại khí tức cường đại, loại khí tức này là gì, Trần Lạc nhất thời không phân trần ra, bất quá kiên trì một lúc, Lâm Ngọc Thiên cũng không chống đỡ được, nhìn thoáng qua Tần Phấn, giống như không cam tâm, nhưng không thể không rời đi. Chỉ chốc lát sau, Phong Thanh Vũ cũng có chút không kiên trì được nữa, Đại Nghiệp Hỏa siêu độ chú cường đại vượt quá mức tưởng tượng, dù cho hắn lấy toàn lực chống đối, cũng không chống đỡ được thần thông khủng bố bậc này, ngay cả hai mắt đã trở nên đỏ đậm. Tương tự, hắn cũng nhìn thoáng qua Tần Phấn, giống như không nghĩ ra được sao Tần Phấn có thể kiên trì lâu như vậy, giống như Lâm Ngọc Thiên, trong lòng hắn rất không phục, kiên trì đến thời khắc cuối cùng, khi thân thể mơ hồ vặn vẹo, quát lớn một tiếng, lắc mình rời đi.

Đến tận lúc này, trong sân chỉ còn lại bốn người Táng Hoa, Tuyết Thiên Tầm, Trần Phấn, Trần Lạc. Táng Hoa lẳng lặng đứng, quanh thân nhàn nhạt ánh sáng rực rỡ như hoa hồng. Tuyết Thiên Tầm đứng lặng trên hư không, quanh thân tỏa ánh sáng như hỏa diễm thiêu đốt. Tần Phấn đứng ở trong góc nhỏ, thân thể tựa như phủ thêm một tầng vàng nhạt, đã biến thành ba đầu sáu tay, quỷ dị chính là quanh thân nở rộ một loại lông chim một xanh tím, xem ra như khổng tước xòe đuôi, lại ẩn chứa một loại khí tức Quang Minh. Đây là đại đạo Kim thân, là một trong ba đại thức tỉnh của thiên địa.

Huyết mạch chân thân, nghe đồn là hậu duệ Chư Thần.

Dấu Ấn hóa thân, nghe đồn là con trai của thiên nhiên.

Đại đạo Kim thân, nghe đồn là ba ngàn Tổ Vu hóa thân thành ba ngàn đại đao.

Trần Lạc từng thấy qua một lần khi gặp gỡ Tần Phấn tại thí luyện học phủ Trung Ương, thời gian trôi qua hai năm, Kim thân của Tần Phấn rõ ràng cường đại hơn nhiều so với lần gặp gỡ trong thí luyện khi đó, Kim thân có ba đầu sáu tay, trong tay cầm hoa sen, quả duyên, quả cát tường, đuôi khổng tước, thân ngồi trên thanh liên pháp tọa, không biết Kim thân Tần Phấn đến tột cùng là thứ đồ chơi gì, xem ra khá là may mắn.

- Đã sớm nghe nói Tiểu Tần vương tử điện hạ thức tỉnh đại đạo Kim thân, có điều không nghĩ tới lại là Khổng Tước Minh Vương đại Kim thân.

Liên quan tới đại đạo Kim thân, Trần Lạc cũng chỉ hiểu biết qua thư tịch, biết được đại đạo Kim thân, huyết mạch và dấu ấn cũng khác nhau, bất kể là huyết mạch hay dấu ấn đều có thể có rất nhiều, còn đại đạo Kim thân thì lại có tính duy nhất. Ba nghìn đại đạo tuyệt đối sẽ không xuất hiện Kim thân lặp lại, nói cách khác trên thế giới này, Tần Phấn nắm giữ Kim thân Khổng Tước Minh Vương, như vậy tuyệt đối không có người thứ hai xuất hiện, cũng không chỉ là phiến thế giới này, trong thiên địa cũng là như vậy.

Trong điển tịch nhắc đến không ít đại đạo Kim thân, nào là Chúc Dung, nào là Cộng Công, nào là Hậu Thổ, nhưng tựa hồ vẫn chưa nhắc qua Kim thân Khổng Tướng Minh Vương, chí ít trong các thư tịch kim cổ đều không có ghi chép liên quan, không biết Kim thân Khổng Tước Minh Vương của Tần Phấn có gì lợi hại, không phải cái gì, so với Tần Phấn, Trần Lạc càng thêm giật mình về sự khủng bố của đại thần thông.

Nói đến, hắn vẫn là lần đầu tiên trực tiếp đối mặt với đại thần thông trong truyền thuyết.

Sau khi bị bao phủ, linh hồn còn tốt, thân thể tựa như bị liệt hỏa đốt cháy, thống khổ không chịu nổi, căn bản không còn chỗ ẩn thân, thật giống như bị siêu độ, lấy ra linh lực chống đỡ chỉ như trứng chọi đá, căn bản không làm nên chuyện gì, cả người từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới đều bị nghiệp hỏa đốt cháy, nếu không phải hắn mở ra Linh Hải giới, thân thể sinh sôi liên tục, sợ là cũng không kiên trì được cho tới hiện tại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK