- A a a! Làm sao bây giờ!
Hướng Nhật ở trong phòng ôm đầu kêu gào.
- Đúng rồi, phải xem trước hình dạng người cha này đã.
Hướng Nhật tranh thủ thời gian tìm lại từng bức ảnh, nhìn thật kỹ, cho đến khi nhớ rõ dung mạo của người cha này mới ngừng lại. Bằng không thì ngày mai không nói tới vấn đề khác, mình đi đến trước mặt cha mà còn không nhận ra nữa thì bỏ mịe.
- Đón. . . . Hắc hắc hi vọng người cha này không có bệnh tim.
Hướng Nhật tắm rửa sạch sẽ, nằm trên giường nghĩ ngợi nửa giờ rồi đột nhiên lẩm bẩm cười nói, sau đó cầm điện thoại lên tiến hành bố trí.
OoOoO
Ngày hôm sau.
Sáng sớm, Hướng Nhật sau khi ngủ dậy, liền cùng chúng nữ cùng nhau ra khỏi nhà. Về phần Hướng mẫu, bởi vì vấn đề Hồng Long, diện mạo Hướng mẫu bây giờ có phần quá trẻ. Đi đón cha, giới thiệu nhiều con dâu đẹp như tiên nữ như vậy, đã là khiêu chiến với trái tim của ông rồi. Nếu như ông mà biết người vợ ở bên cạnh mình nhiều năm như vậy đột nhiên trở nên trẻ ra cả chục tuổi. Hướng Nhật có chút lo lắng cho trái tim của ông, cho nên Hướng mẫu cùng với Lâm Dục Tú đi tới nhà hàng chuẩn bị trước, không cần phải đi đón.
Bên ngoài biệt thự, một đoàn siêu xe cùng một màu, vẻ ngoài cực kỳ sang trọng, chỉnh tề đỗ ở trước cửa, chìa khóa xe được để trực tiếp trên nóc xe.
Đây chính là thứ Hướng Nhật tối hôm qua liên hệ một hồi lâu mới lấy được.
Chúng nữ mỗi người ngồi lên một chiếc, mà Hướng Nhật thì ngồi trên chiếc Rolls-Royce Phantom Rồng ở giữa, cả chiếc xe dài 8. 35 mét, nặng 2.8T, gia tốc 100km/h trong 5.3s. Trên chiếc Rolls-Royce có một người tài xế riêng.
Ổn định xong xuôi vị trí, Hướng Nhật ra lệnh một tiếng, toàn bộ đoàn xe liền xuất phát. Mỗi chiếc siêu xe giá trị tối thiểu cũng phải một triệu, thậm trí nhiều chiếc lên tới hàng chục triệu.
Đoàn xe ra đến đường cái, người đi đường cũng phải dừng lại ngắm, đèn đỏ cũng phải chuyển sang xanh, cảnh sát cũng phải nhường đường. Đến cuối cùng cũng kinh động đến tai Thạch thị trưởng, vốn ông cho rằng là đại nhân vật nào hứng chí đi diễu hành vậy, kết quả lại chính là thằng con rể của mình đi đón người nhà. Trực tiếp hạ lệnh xuất động mấy chiếc xe cảnh sát, cơ động đi trước mở đường.
- Ha ha! Cha! Con tới đón người đây!
Hướng Nhật nhìn mấy xe cảnh sát đang hộ tống xung quanh, tâm trạng cực kỳ tốt. Bản thân hắn chuyển thế trọng sinh lên thân xác Hướng Quỳ đã phát thệ phải hiếu kính thật tốt cha mẹ của Hướng Quỳ như chính cha mẹ của mình, đã nói thì nhất định phải làm được, đây là quy tắc của Hướng Nhật. Hành động hôm nay chính là bước đầu tiên, nói cho cha mình biết, con trai Hướng Quỳ của ông là có tài phú và quyền lực không nhỏ, người không cần phải sống khổ cực ở vùng nông thôn nữa rồi.
OoOoO
Trạm xe lửa thành phố Bắc Hải.
Trạm xe vốn cũng rất đông đúc ồn ào, từ lúc đoàn xe của Hướng Nhật đến lại càng trở lên điên cuồng.
- Đại gia nhà nào tổ chức diễu hành vậy??
Không ít người kinh ngạc hỏi nhau.
Một đoàn siêu xe đỗ ngay ngắn chỉnh tề trước cửa trạm xe lửa, mười mấy viên cảnh sát từ lâu đã đứng ra cách ly dân chúng sang một bên, có điều cũng không thể tránh khỏi những rối loạn lớn nhỏ.
Cửa của từng chiếc siêu xe lần lượt được mở ra. Sở Sở, Thanh Thanh, Thiết Uyển, An Tâm, Anna, Liễu Y Y, Phạm Thải Hồng cùng với Nhâm Quân, Hác Tiện Văn, Trứu Văn Tĩnh sáng sớm đã đến nhà Hướng Quỳ, mười đại mỹ nữ đẹp tựa tiên nữ, khuynh quốc khuynh thành cùng nhau bước tới. Trong nháy mắt làm cả trạm xe lửa trở lên ồn ào kích động giống như đang có khủng bố tập kích nơi này vậy.
Về phần Tô Úc, Tống Thu Hằng bởi vì một người là chủ tịch tập đoàn, một người là giáo viên, không tiện lộ diện. Sau khi trở về thì giới thiệu sau cũng được, trước hết cứ kiểm tra tim của lão tía này trước đã . . . .
Chúng nữ xuống xe đồng thời cùng nhau nhìn về phía chiếc Rolls-Royce Phantom Rồng, chỉ thấy tài xế xuống xe, nhanh chóng bước nhanh tới, một tay mở cửa xe, một tay đưa ra tạo thế mời người bên trong bước ra ngoài.
Hướng Nhật sờ sờ mũi, người này cũng chuyên nghiệp đấy, có điều đã như vậy thì để lão tử làm đại gia một lần đi!
Hướng Nhật tóc để húi cua, bộ dáng như kẻ bề trên bước ra khỏi xe.
- Ặc. . . .
- Hơ ~~
Một hồi thanh âm thất vọng vang lên, vốn mọi người đều đang chờ một đại nhân vật có tiếng nào đó bước ra, kết quả lại là một người thanh niên còn rất trẻ. Có điều cùng lúc này cũng có vô số người bắt đầu có ước mơ mình được như anh ấy. Tuổi còn trẻ lại có cả bầy mỹ nữ, gia tài bạc triệu. . . .
- Còn năm phút nữa.
Hướng Nhật lấy chiếc điện thoại cũ mèm đã lâu không còn được sản xuất ra nhìn giờ rồi nói, ngay lập tức hình tượng tươi đẹp trong mắt mọi người sụp đổ phần lớn. . .
Chúng nữ không kềm chế được, trên mặt ửng hồng, mất mặt thật. . . .
OoOoO
11h30’ A.M, xe lửa đã vào bến!
- Khụ khụ!
Hướng Nhật nghe tiếng tàu đến biết sắp sửa đến thời điểm quan trọng, liền ho nhẹ một tiếng.
Vốn chúng nữ đang nói chuyện cùng nhau ngay lập tức tách rời nhau ra, rồi thì người nào người nấy bộ dáng như tiếp viên hàng không, đi về đứng nghiêm túc trước cửa xe của mình.
Hướng Nhật khẩn trương hết mức nhìn chằm chằm vào bên trong trạm xe lửa. Tuy rằng đã nhìn thật kỹ tất cả mấy bức ảnh rồi, có điều thời gian chụp ảnh cũng đã lâu, có trời mới biết Hướng phụ hiện tại có thay đổi gì không nữa, nếu như mà không nhận ra thì chỉ có thể đổ tại số trời thôi.
Mấy phút đồng hồ trôi qua, Hướng Nhật rốt cuộc dựa vào khả năng nhìn xa phi nhân loại của mình, từ trong mấy trăm người ra khỏi bến tập trung nhìn vào một người đàn ông trung tuổi tóc đã chớm bạc, khuôn mặt tràn đầy sương gió, trải qua vô vàn gian khổ, bình thản mà vô cùng kiên cường, cùng với một cơ thể cường tráng hơn người thường, cũng không biết đấy là do chăm làm việc nhà nông hay là từ trong quân ngũ huấn luyện ra.
Hướng Nhật thấy vậy trong lòng không khỏi cảm thấy chua xót! Ngẫm lại mấy người chú bác ở Dịch gia, bề ngoài người nào thể hiện ra cũng vẫn còn trẻ trung như thanh niên vậy, mà cha của Hướng Quỳ cũng như là cha mình, lại có một bộ dáng già nua như vậy…
- Cha!
Hướng Nhật nhanh chóng vứt bỏ suy nghĩ trong đầu, hô lớn.
Nguyên bản một hàng siêu xe và mỹ nhân đứng cạnh, Hướng phụ đương nhiên là đã thấy từ sớm, nhưng mà ông không thể ngờ tới ở chính giữa nơi ấy lại có một người gọi mình là cha! Nhìn thật kỹ! Ảo giác? ? ? Nằm mơ! ! ! Nhất định là vậy rồi! !
- Cha!
Hướng Nhật đã sớm dự đoán cha mình sẽ kinh ngạc đến ngây người, cho nên hắn vừa hô vừa chạy vội qua đón, hoàn toàn không để ý đến ánh mắt người xung quanh.
- Tiểu! . . . Tiểu Bảo?
Mãi cho đến khi Hướng Nhật đi tới trước mặt mình, Hướng phụ vẫn còn không có phản ứng lại kịp, nhìn bộ vest Hướng Nhật đang mặc cực kỳ sang trọng, cùng với cả hàng siêu xe và mỹ nữ kia. Người này thật sự là thằng tiểu Bảo, con trai mới rời khỏi nhà mấy năm của mình sao?