Hướng Nhật không nhớ nổi mình đã thuấn di bao nhiêu lần, mãi cho đến khi hắn cảm thấy hơi hơi mệt mới dừng lại.
Không dừng lại không biết, dừng lại mới phát hiện ra, y phục đã rách nát hết cả! Quét mắt ra xung quanh, phát hiện một shop bán quần áo, Hướng Nhật không chút do dự thuấn di một cái xông vào bên trong.
Sau 10’, Hướng Nhật đi ra khỏi cửa tiệm quần áo cùng với một bộ quần áo đơn giản mới, bắt một chiếc taxi ở ven đường, trực tiếp về thẳng nhà.
Hiện tại, Hướng Nhật muốn về nhà nhanh một chút để đánh một giấc. Đánh nhau lâu như vậy, toàn thân chỗ nào cũng cảm thấy đau nhức, lại còn thuấn di liên tục, nói không mệt thì cũng chẳng có người đẹp nào ở đây mà thể hiện.
Cạch!
Hướng Nhật nhẹ nhàng mở cửa, chuẩn bị 'Nhập cư trái phép'.
- Đứng im đấy!
Một loạt tiếng quát phẫn nộ bằng giọng nữ ngọt ngòa vang lên, làm Hướng Nhật giật mình hoảng sợ, thiếu chút nữa là xoay người thuấn di bỏ chạy.
- Hắc hắc, hắc hắc hắc ~~ các lão bà ở đây cả hả?
Hướng Nhật tay xoa gáy nói.
- Đúng vậy thì sao, anh cho rằng ai cũng như anh, đi ra ngoài lêu lổng cả ngày, muộn như thế này mới về hả?
Thiết Uyển đứng ở giữa quát lớn nhất.
- Bà xã à, đừng nóng giận, cẩn thận hài tử.
Hướng Nhật bất đắc dĩ, anh lêu lổng sao? Anh vừa đi cứu vớt nửa Bắc Hải đấy! Nếu như những người đó tiến vào trong Bắc Hải, sợ rằng cả thành phố này đã tan hoang mất rồi.
- Đừng có đánh trống lảng! Nói đi, bộ quần áo anh đang mặc là như thế nào? Đi ra ngoài một chuyến mà phải thay một bộ quần áo mới sao? Hay là cùng một người con gái nào đấy chơi đùa, vì sợ quần áo cản trở nên xé rách ra rồi hả?
Thiết Uyển nổi giận đùng đùng nói, đồng thời chúng nữ ở xung quanh cũng dùng ánh mắt của mình để biểu thị sự tức giận.
- Ách, các lão bà! Anh là người như vậy hả?
Hướng Nhật vô tội hỏi.
- Đúng vậy.
Lần này là chúng nữ đồng thanh lên tiếng.
- A. . Tiểu Thanh. . . Em cũng cho rằng anh là người như vậy sao?
Hướng Nhật chưa từ bỏ ý định.
- Lão sư. . .
Tiểu Thanh hơi cúi xuống gật đầu. Trong nháy mắt con tim Hướng Nhật vang lên thanh âm đổ vỡ.
- Tiểu tử thối! Mày còn biết trở về à!
Một thanh âm lôi đình từ trên lầu vọng xuống.
- Mẹ ~
Hướng Nhật giật mình, tim đập mạnh một cái, đại não cấp tốc vận chuyển, cái này phải giải thích như thế nào cho phải đây!
- Hừ! Quần áo của mày là như thế nào? Nói! Mày không nói rõ ra là ta sẽ giết chết mày luôn đấy tên tiểu tử thúi kia!
Hướng mẫu nhìn chúng nữ xung quanh, lại nhìn đến bộ quần áo mới của Hướng Nhật, ngay lập tức hiểu ra, cả giận nói.
- Mẹ, con bảo mẹ bộ quần áo kia là do tên lửa bắn nát chắc mẹ sẽ không tin, cho nên con đành phải nói sự thật ra vậy. Buổi chiều nay, ở đường cao tốc xảy ra một việc lớn!
Hướng Nhật ra vẻ nghiêm túc nói.
- Xảy ra chuyện gì?
Hướng mẫu và chúng nữ đều cảm thấy hiếu kỳ, hỏi.
- Mọi người xem đi.
Hướng Nhật nhìn chiếc TV phía xa, trong lòng không khỏi cười to sảng khoái, trời cũng giúp ta, ha ha ha!
- Thông báo khẩn cấp: Do một chiếc máy bay quân sự xảy ra trục trặc đã rơi xuống cao tốc Bắc Hải phát nổ. Hiện tại toàn bộ đường cao tốc đã bị phong tỏa. Tất cả các loại xe cộ dân dụng, không phải xe của chính phủ, quân đội tạm ngừng qua lại. Thương vong cụ thể vẫn chưa được làm rõ, thời gian lưu thông trở lại vẫn chưa được xác nhận. Các tin tức tiếp theo chúng tôi sẽ tiếp tục cập nhật trong thời gian sớm nhất.
Đây là nội dung tin tức TV đang thông báo. Chúng nữ và Hướng mẫu vừa lúc xem hết toàn bộ. Đồng thời trên TV còn chiếu một vài hình ảnh do camera ở trạm thu phí ghi lại được. Ở xung quanh cái máy bay có rất nhiều bóng người mờ nhạt, người không biết còn tưởng đấy là chủ xe. Mà Hướng Nhật lại biết rõ, những người này chính là hơn trăm dị năng giả, có điều bởi vì hình ảnh rất mờ nên người xem hoàn toàn không nhìn ra nổi.
- Cái này. . Và quần áo của anh thì có quan hệ gì? Không phải là anh định nói anh đúng lúc đấy lại có mặt ở trên đường cao tốc, hơn nữa lại đúng lúc bị máy bay rơi vào đấy chứ??!!!
An Tâm tiểu thư đột nhiên đặt ra câu hỏi.
- Bà xã à, em đoán giỏi thật đó, các em xem đi.
Hướng Nhật mặt mày hớn hở cười hì hì nhìn An Tâm nói, đồng thời chỉ về phía chiếc TV đang trong chế độ tạm dừng.
Mọi người thấy được một thân ảnh ở bên trong, một người thanh niên bán nude đang đứng đấy, mà người này so với Hướng Nhật gần giống nhau. Ai ya! Là cực kỳ giống nhau!
Trong nháy mắt, sự bất mãn trong lòng chúng nữ theo hình ảnh kia xuất hiện đã biến mất không còn một chút tăm hơi. Dù sao thì hình ảnh trong TV cũng thuyết phục hơn lời nói của Hướng Nhật. Mà Hướng Nhật lại có thể ngay lập tức chỉ ra càng thêm chứng tỏ rằng lúc đó Hướng Nhật đang ở tại đấy, bằng không sao hắn có thể tạm dừng đúng lúc như thế được?
- Ông xã, anh không bị thương gì đấy chứ?
Lúc này giọng nói của chúng nữ đã xoay chuyển 3600 độ, thân thiết hỏi.
- Ha ha! Ông xã của các em có thân thể kim cương bất hoại, đừng nói là máy bay! Cho dù là thiên thạch rơi vào người anh cũng không thể để lại một chút vết tích nào đâu!
Lúc này Hướng Nhật cơ thể đã tràn đầy sức sống, không biết xấu hổ bốc phét.
- Khụ khụ, anh ra đường cao tốc làm gì vậy?
Lúc này với tư cách là một cựu cảnh sát, Thiết Uyển lạnh nhạt hỏi.
Ách ~ Hướng Nhật căng thẳng.
- Hắc hắc kỳ thực là như thế này. Người trên chiếc máy bay kia là do anh cứu, cho nên quần áo mới bị chiếc máy bay kia bốc cháy thiêu rụi mất. Mà tại sao anh lại ra đường cao tốc đúng lúc đấy à? Đó là vì ông xã em cách nghìn dặm đã trông thấy chiếc máy bay gặp sự cố, liền không chút do dự tiến tới cứu người. Các em cũng biết đấy, ông xã các em có thân thể hùng mạnh, khí lực vô địch, tốc độ nghịch thiên. . . .
Hướng Nhật chém gió vô cùng nhiệt tình.
- Được được được! Tiểu tử thối, lần này coi như ngươi đã qua được bài kiểm tra, nói cho ngươi biết một tin tức tốt. Rạng sáng ngày mai ba của ngươi sẽ ngồi xe lửa đến đây!
Hướng mẫu không thể chịu được, tranh thủ thời gian cắt đứt cơn gió của Hướng Nhật.
"A! ! !"
"A! ! ! ! !"
. . . . .
Vô số thanh âm kinh hô vang lên.
- Không thể nào? Ngày mai?
Mắt Hướng Nhật cũng trợn hết cả lên.
- Đúng vậy, tự ngươi nghĩ biện pháp ngày mai giải thích với ba của ngươi đi. Ba của ngươi là một người bảo thủ, xuất thân từ quân nhân. Ngươi cũng biết tính tình của ba ngươi rồi đấy, tự mình giải quyết đi.
Hướng mẫu vừa dứt lời liền đi lên lầu luôn.
". . . ."
Một mảnh tĩnh mịch, Hướng Nhật vốn có chút chờ mong lúc này đây cảm thấy đầu rối tinh rối mù. Ta biết tính tình của cha? Ta biết cái rắm ấy! Ta đây ngay cả cha mình có cái hình dạng gì còn không biết. . .
Hướng Nhật thiếu chút nữa là sụp đổ. Đây là việc khó khăn nhất mà từ sau khi hắn trọng sinh gặp phải, đối mặt với người cha chân chính, chủ yếu là phải giới thiệu các bà xã như thế nào đây. . . . Trời ạ. .
- Hướng Quỳ. . .
Chúng nữ đều khổ não nói.
- Hắc hắc không có việc gì đâu, cha anh anh hiểu, các em cứ yên tâm đi, chuyện ngày mai cứ để anh lo! Giờ anh đi tìm cách chút đã.
Hướng Nhật thể hiện ra mình có niềm tin tràn đầy, trấn an chúng nữ xong, bơ phờ đi về phòng . . . .