- Thật sao? Tốt, em đáp ứng anh.
Nghe được mình cũng có thể biến thành một dị năng giả, tiểu quốc Vương vui vẻ ngay, không hề nghĩ ngợi đáp ứng luôn, có điều vừa cao hứng vài giây, liền phục hồi tinh thần lại.
- Anh rể, hình như anh vừa nói là được nói cho chị em biết?
Tiểu quốc Vương chợt nhớ tới điều Hướng Nhật vừa yêu cầu, bỗng nhiên trong đầu hiện lên một loại khả năng, sau đó nghiêm túc nói với Hướng Nhật.
- Anh rể, có phải anh đã làm chuyện gì có lỗi với chị em không? Trên thế giới này em chỉ có một người thân duy nhất, nếu như anh dám có lỗi với chị ấy, em tuyệt đối sẽ không tha thứ cho anh đâu.
Nói xong, liền gắt gao nhìn chằm chằm Hướng Nhật.
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của tiểu quốc Vương trước mặt, Hướng Nhật cười khổ sờ sờ mũi. Nói thật, bản thân lợi dụng Teru đệ đệ đến tranh đoạt nữ nhân với người khác, thật là có lỗi với Teru, có điều những lời này Hướng Nhật không ngu mà nói ra. Vì vậy Hướng Nhật nhìn tiểu quốc Vương, vừa cười vừa nói:
- Không có chuyện ấy đâu, chuyện này không liên quan gì đến Teru cả, yên tâm đi.
Được Hướng Nhật bảo đảm, tiểu quốc Vương rốt cục yên lòng, liền hỏi.
- Anh rể, vậy anh cần em làm cái gì vậy? Em phải nói trước, em tuy rằng là quốc vương, nhưng chỉ là quốc vương của một tiểu quốc thôi, chuyện tình lớn quá, có thể em không làm được đâu đấy.
- Yên tâm đi, chuyện này đối với chú chắc chỉ ngang với ăn một bữa sáng thôi.
Nhìn tiểu quốc vương đang khẩn trương, Hướng Nhật vội vã giải thích, còn nói thêm.
- Chú biết Richard Punk không?
- Đương nhiên biết, làm sao vậy?
- Chú biết những gì về hắn, kể qua cho anh một chút.
- Ah, được.
Tiểu quốc Vương nghe được Hướng Nhật muốn tìm hiểu Richard • Punk, đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó vội vàng hướng lão nhân phía sau nói.
- Ông Anthony, ông giúp tôi đem tư liệu điều cha về Punk gia tộc và Richard Punk đến đây.
- Vâng, thưa quốc vương bệ hạ
Nghe được lời phân phó của tiểu quốc Vương, lão nhân vội vã lên tiếng trả lời, sau đó đi về phía thư phòng lầu hai. Sau một lát, lão nhân ôm một cái laptop đi xuống, nhẹ nhàng để trước mặt tiểu quốc Vương, tiểu quốc Vương sau khi mở một vài file dữ liệu trên laptop, nói với Hướng Nhật.
- Gia tộc Punk, là một ông trùm thực phẩm nước Mỹ. Tuy rằng vẫn còn kém tam đại gia tộc, nhưng ở nước Mỹ và các quốc gia lân cận, có đến một phần ba doanh nghiệp thực phẩm nằm trong tay gia tộc này. Tuy không tham dự vào chính trị, nhưng doanh nghiệp này vẫn được chính phủ bật đèn xanh. Bọn họ có thể là gia tộc phụ thuộc vào một trong ba đại gia tộc kia. Nói cách khác, phía sau bọn họ, có thể chính là một trong ba đại gia tộc, thực lực không thể khinh thường.
Nói tới chỗ này, tiểu quốc Vương nhìn thoáng qua Hướng Nhật, thấy Hướng Nhật không có điều gì muốn hỏi, lại tiếp tục nói.
- Anh cả Andrey Punk, hữu dũng hữu mưu, ở trên thương trường mỗi khi bày mưu tính kế, nhiều lần đều mang đến lợi ích cực kỳ lớn cho gia tộc, được cha hắn nhìn trúng, dự định sẽ là người thừa kế gia tộc. Richard Punk, là nhị công tử của gia tộc Punk. So với đại công tử Andrey Punk mà nói, là một kẻ nhát gan, vô học thức, không học vấn không nghề nghiệp, là một phế vật điển hình, một con ký sinh trùng trong gia tộc. Thế nhưng thái độ làm người thì nhỏ mọn, có thù tất báo, hơn nữa thủ đoạn làm việc độc ác, bất kể hậu quả. Mỗi lần đều là đại ca của hắn đến giải quyết hậu quả cho hắn, có người nói tháng tới đây hắn sẽ đính hôn …
- Được rồi, anh đã biết..
Tiểu quốc Vương lời còn chưa nói hết, đã bị Hướng Nhật cắt đứt. Nhìn thấy tiểu quốc Vương lúc nói chuyện bị người khác cắt đứt, lão nhân phía sau tiểu quốc Vương nhíu nhíu mày. Nhưng thấy tiểu quốc Vương cũng không tỏ ra bất kỳ biểu hiện giận hờn gì, cho nên cũng không có lên tiếng.
Nghe xong tư liệu của tiểu quốc Vương, Hướng Nhật cúi đầu trầm tư một chút, hỏi.
- Richard rất nghe lời đại ca của hắn hả?
- Đương nhiên, Andrey đầu tiên với tư cách là người thừa kế gia tộc, Richard là không thể trêu chọc được, thứ nhì, Richard mỗi lần gặp chuyện, đều là đại ca của hắn đến giải quyết hậu quả, hắn đương nhiên phải nghe lời đại ca của hắn nói.
- Tốt lắm, chú sắp xếp một chút, anh muốn gặp mặt Andrey Punk này, tốt nhất là ngày mai, có được không?
- Không thành vấn đề.
Được tiểu quốc Vương nhận lời, Hướng Nhật đứng dậy cáo từ, ly khai khu biệt thự. Vốn tiểu quốc Vương còn muốn phái xe đi tiễn hắn, nhưng được Hướng Nhật nhã nhặn từ chối. Đùa chứ, nếu để cho tiểu quốc Vương biết mình đang ở trong nhà một nữ nhân khác, còn không bị nữ hoàng biết sao, đến lúc đó sự tình bại lộ, người khác không nói, Monica kia liên quan vào thì mình cũng mệt.
Trở lại khu nhà ở, đã qua nửa đêm, trong căn hộ tối đen như mực. Hướng Nhật lặng lẽ hướng phòng ngủ Monica sờ soạng, nhẹ nhàng vặn nắm đấm cửa, phát hiện cửa phòng dĩ nhiên không bị khóa trong. Hướng Nhật ở ngoài phòng ngủ cẩn thận lau chùi hết tất cả dấu vết gây nguy hiểm trên cơ thể mình, rón ra rón rén tiến vào phòng ngủ. Trong phòng ngủ cũng tối đen như mực, nhưng điều này đối với Hướng Nhật mà nói căn bản không phải vấn đề. Chỉ thấy Monica trên giường đang đắp một cái chăn hơi mỏng, Hướng Nhật rón ra rón rén giật cái chăn ra, nhìn Monica đang mặc chiếc ảo ngủ mỏng như cánh ve, càng tôn lên những đường cong lả lướt trên cơ thể, khiến hạ thân Hướng Nhật trở nên nóng hừng hực. Hướng Nhật theo bắp chân Monica sờ soạng lên phía trên, mò tới bắp đùi, cảm thấy Monica hô hấp càng ngày càng gấp, Hướng Nhật đoán ngay rằng nàng đang giả vờ ngủ. Biết Monica không có cự tuyệt, Hướng Nhật không chút do dự ôm chặt lấy nàng, hôn lên đôi môi mềm mại ấy. . . . (Lãnh Mạc: chỗ này giản lược đi hai vạn ký tự)
OoOoO
Sáng sớm hôm sau, Hướng Nhật vẫn còn ôm Monica ngủ say, di động trong túi quần vang lên. Hướng Nhật tiếp điện thaoij, đầu bên kia điện thoại truyền đến thanh âm tiểu quốc Vương.
- Anh rể, sự tình đã sắp xếp xong xuôi, em đã hẹn trưa nay gặp mặt tại khách sạn The Magnificent, anh có muốn người tới đón anh không.
- Không cần, đến lúc đó anh tự mình tới.
Cúp điện thoại, Hướng Nhật đang định làm một ít việc có ý nghĩa, điện thoại lần thứ hai vang lên. Hướng Nhật phát hiện ra đây là điện thoại trong nhà gọi tới. Vì vậy Hướng Nhật đi về phía toilet, tới toilet rồi, Hướng Nhật mới ấn nghe, trong loa truyền đến thanh âm Hướng mẫu.
- Ranh con, cha cậu sáng ngày mai sẽ đến.