Mục lục
[Dịch] Đỉnh Cấp Lưu Manh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sở Sở đi từ trong phòng khám bệnh ra, trên mặt vẫn còn vẻ ngượng ngùng. Thời gian gần đây nàng thường cảm thấy thân thể không khoẻ, ngay cả “cái kia” hàng tháng đến không đều và không chính xác. Lúc đầu theo đúng giải thích sách vở nàng nghĩ mình đã mang thai, hôm nay thừa dịp không có tiết ở trường liền đến bệnh viện kiểm tra cho chắc, xong mới biết nguyên nhân không phải là có tiểu bảo bảo, mà là… Nghĩ tới đây, tim Sở Sở đập loạn lên không ngừng, nữ bác sĩ kia nói chuyện cũng thẳng ruột ngựa quá, cái gì mà em sinh hoạt tình dục không điều độ, quá bừa bãi. Thì cũng tại cái tên lưu manh kia không ngừng đòi hỏi yêu cầu! Hừ, để lần này trở về nhất định giáo huấn hắn một trận, thật không biết thương hoa tiếc ngọc là gì cả!

Trong lòng sau khi đã hạ quyết tâm, Sở Sở cũng hết cách, ai kêu tên lưu manh kia giống như người máy, làm cái "ấy" dường như không biết mệt mỏi là gì, chỉ một mình mình thật đúng không ứng phó nổi, xem ra phải tìm chị Thanh… Đột nhiên, Sở tiểu thư ngừng lại, có chút bất ngờ khi nhìn thấy bóng dáng quen thuộc phía trước… Hướng Quỳ, hắn tại sao ở nơi này? Hơn nữa nữ sĩ quan cảnh sát lại ở ngay bên cạnh hắn, là chuyện gì đây?

Đã gặp qua nữ sĩ quan cảnh sát vài lần, Sở Sở tự nhiên có ấn tượng sâu sắc về nàng, không chỉ bởi vì đối phương thường tìm đến lưu manh, mà cô nàng cảnh sát lại không những có chiều cao cân đối, thậm chí còn rất xinh đẹp, điều này khiến trong lòng Sở Sở cảm thấy một ít nguy cơ đe dọa.

Có ý nghĩ này, Sở tiểu thư quyết định không mở miệng gọi lưu manh ngay, mà lại lén lút đến gần đối phương, cố ý nghe xem bọn họ đang nói cái gì.

Càng đến gần, tâm trạng Sở Sở càng kích động, có cái cảm giác đang bắt đôi gian phu dâm phụ tại trận. Ý nghĩ này vừa mới xuất hiện trong đầu khiến Sở Sở sợ hãi nhanh chóng dập tắt, lưu manh mặc dù hư hỏng nhưng hắn đối với mình rất thật lòng, hắn hẳn sẽ không lừa gạt mình đâu!

Tự động viên tăng thêm dũng khí cho mình, Sở Sở bước đến gần vài bước, nàng có thể dễ dàng nghe được âm thanh nói chuyện của hai người.

Nghe gọi hai tiếng "bà xã", Sở Sở sửng sốt tưởng mình đã bị phát hiện, nhưng khi ngửng đầu lên thì phát hiện lưu manh không quay đầu lại nhìn mình, mà hắn đang hướng mắt về phía nữ sĩ quan cảnh sát kia, chẳng lẽ hắn không phải nói những lời này với mình? Nghĩ đến đây trong lòng Sở Sở giật mình đánh thót.

“Trở lại bên cạnh anh đi…” Nghe xong lời này trái tim Sở Sở như bị người nào đó đập thành hàng vạn mảnh nhỏ, trước mắt một mảnh trắng xoá, nước mắt không kìm được rơi lã chã:

- Tại sao? Tại sao…?!

Hướng Nhật xoay người quay lại phía sau, đập vào mắt hắn là một khuôn mặt trắng bệch không còn tí máu, hắn tức khắc thảng thốt kêu lên:

- Sở Sở!

- ….!

Sở Sở miệng há hốc, muốn nói gì nhưng lời nói tới cổ họng lại biến thành tiếng nức nở, giống như bị vật gì ngăn giữa yết hầu vậy.

- Sở Sở, anh….

Hướng Nhật không còn vẻ cứng cỏi mà nói của ngày xưa, hắn bây giờ mới biết được thì ra muốn nói một câu đầy đủ cũng không phải là một chuyện dễ dàng.

Nhìn thật sâu nam nhân trước mắt, thân thể Sở Sở cứng ngắc thối lui vài bước, đột nhiên toàn thân nàng run lên, hồn bay phách lạc hướng tới cửa bệnh viện chạy trốn.

- Sở Sở, Sở Sở…

Hướng Nhật lập tức đuổi theo, nhưng còn chưa chạy được vài bước, hắn như bị điểm huyệt ngừng lại, xoay người về phía nữ sĩ quan cảnh sát lí nhí nói:

- Tiểu Uyển, anh…

- Hướng Quỳ, anh nên đuổi theo nàng ấy đi!

Trầm mặc một lúc, Thiết Uyển cuối cùng kiềm chế cảm xúc mở miệng nói.

- Tiểu Uyển!

- Mau đi đi, tôi còn có việc phải đi trước!

Nữ sĩ quan cảnh sát xoay người, hai hàng lệ trong suốt trào ra, hít sâu một hơi, bước chân nặng nề hướng về phía trong bệnh viện.

Chăm chú nhìn thân ảnh nữ cảnh sát đang càng ngày càng xa dần, Hướng Nhật thật muốn gọi nàng nhưng lại thốt không nên lời, mà giờ phút này thân ảnh tập tễnh chạy ra phía cửa bệnh viện cũng đã biến mất không tung tích, chỉ còn mấy người xung quanh đang chỉ trỏ bàn luận cái gì đó.

Hướng Nhật ngồi phịch xuống ghế chờ ở hành lang, ánh mắt thê lương, nỗi buồn khắc sâu vào trong đáy lòng hắn, ánh mắt nữ cảnh sát trước khi rời đi cũng y hệt như thế.

- Có lẽ mình thật quá vọng tưởng.

Thở dài một hơi, Hướng Nhật đứng dậy, một lần nữa trở lại phòng bệnh 107.

- Ha ha, ngươi cuối cùng cũng trở lại, thế nào, bị cảnh sát giáo huấn một phen, có cảm thấy tốt hơn không?

Tên bác sĩ cặn bã nhìn thấy hình dạng thằng nhóc chán chường đi vào, lập tức đoán rằng hắn hẳn đã bị nữ cảnh sát nọ giáo huấn không thương tiếc, có chút hả hê cười.

Ánh mắt Hướng Nhật lạnh lùng, nhìn thẳng vào mặt đối phương, bác sĩ Chu hoảng sợ muốn lui lại,…

Một cước tung ra, lập tức tên bác sĩ cặn bã vừa mới cười cười đắc ý nay giống như bị xe tải đụng phải bay ngược về phía sau, thiếu chút kéo té theo hai y tá đằng sau y.

- Rầm, rầm!

Hai tiếng vang lên, bác sĩ Chu nặng nề đập vào tường sau đó mới rơi xuống đất.

- Ọc...

Hắn phun ra một ngụm máu tươi lớn, cả người yếu ớt ngất đi.

Người bên ngoài bị hành động này làm cho khiếp sợ, mấy y tá bị doạ kêu lên kinh hãi, nêu không phải bác sĩ bên cạnh giữ chặt góc áo, có lẽ sớm đã thét lên chạy đi.

- Mang hắn đi, ta không muốn nhìn thấy mặt hắn nữa.

Hướng Nhật dùng ánh mắt như nhìn một con chó chết liếc về phía tên bác sĩ đang nằm dưới góc tường, biểu lộ không muốn tranh cãi nói.

Mấy tên bảo vệ phản ứng trước tiên, nâng đỡ tên bác sĩ đang té xỉu, như được đại xá mà nhanh chóng chuồn ra ngoài, còn lại mấy y tá, bác sĩ cũng không dám ở lại lâu vội vàng chạy ra ngoài, chẳng quan tâm thời khắc mấu chốt vị nữ cảnh sát kia ở đâu, an toàn bản thân mới là chính yếu.

- Sư phụ, anh làm sao vậy?

Thạch Thanh nhìn thấy vẻ mặt Hướng Nhật khó coi, mặc dù không rõ ràng chuyện gì đã xảy ra, nhưng cũng đoán được chắc chắn không phải chuyện tốt, chạy tới ân cần lo lắng hỏi.

- Anh không sao đâu Tiểu Thanh.

Hướng Nhật có chút mệt mỏi đáp, đột ngột chụp bả vai của đồ đệ:

- Được rồi, Tiểu Thanh, bây giờ em lập tức chạy ra ngoài, nếu thấy Sở Sở thì nhất định phải theo sát cô ấy, nửa bước không rời!

- Sư phụ…

- Đừng hỏi tại sao. Sở Sở vừa mới rời khỏi, bây giờ em đuổi theo không chừng còn kịp, phải nhớ, nếu nhìn thấy thì nhất định không được rời cô ấy nửa bước biết không?

- Vậy… em biết rồi!

Nhìn vẻ mặt sư phụ nghiêm túc, Thạch Thanh cũng ý thức được sự tình không bình thường, nói xong câu đó liền vội vã chạy ra ngoài.

- Có chuyện gì xảy ra vậy?

Tống Thu Hằng cũng đi tới, khi nhìn thấy vẻ mệt mỏi của học trò mình, trong lòng nàng cũng nổi lên một chút đau thắt.

- Tiểu Tống… giáo sư, cô nghĩ một nam nhân thực sự không thể cùng với mấy nữ nhân chung sống vui vẻ sao?

Cố kìm nén xúc động muốn ôm lấy nữ nhân trước mặt vào lòng, Hướng Nhật giọng nói trầm trầm hỏi.

Đột nhiên nghe thấy học trò mình xưng hô kỳ quái, Tống Thu Hằng cũng không nghe được vấn đề phía sau trong câu nói, nàng như bị chìm vào trong ký ức xa xưa, thở dài nhớ lại chuyện cũ rồi cô đơn nói:

- Cậu biết không? Cậu rất giống một người bạn cũ của tôi.

- Phải không?

Hướng Nhật mỉm cười cay đắng.

- Ừ, chẳng những kiểu nói chuyện, ngay cả tính cách cũng rất giống nhau.

Nhớ tới học trò thủ đoạn bạo lực đá bác sĩ Chu thổ huyết, trong lòng Tống Thu Hằng bỗng nổi lên một chút nghi ngờ khác thường, lúc trước người kia cũng thích giải quyết vấn đề bằng bạo lực…

Nghĩ tới đây, Tống Thu Hằng mắt lộ vẻ cổ quái nói tiếp:

- Hắn và cậu cũng cùng họ đấy.

Hướng Nhật trong lòng căng thẳng, nhanh chóng chuyển đề tài câu chuyện:

- Em trai cô tình hình thế nào? Không cần phải phẫu thuật sao?

Vừa đề cập đến em trai, Tống Thu Hằng vứt hết bao nhiêu mâu thuẫn nghi ngờ trong lòng, thay vào đó là vẻ mặt thương yêu:

- Bác sĩ nói hắn chỉ bị mê man thôi, chờ một lát sẽ tỉnh lại, không cần phải làm phẫu thuật. A, được rồi, cậu vừa rồi làm rơi cái này…

Tống Thu Hằng từ trong túi lấy ra tờ ngân phiếu hai trăm nghìn mà vừa rồi nhân cơ hội hỗn loạn nàng thu hồi lại.

- Không cần.

Hướng Nhật đẩy trở lại, trong lòng đã có ý định:

- Giúp em trai cô chuyển bệnh viện đi, nơi này không thích hợp… thời gian cũng không còn sớm, tôi cũng phải đi về, ngày mai gặp lại.

Nói xong Hướng Nhật không cho đối phương kịp đem chi phiếu trả lại, xoay người rời đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Duong Hai Tran
09 Tháng năm, 2023 09:17
óc chó biết con *** gì
Duong Hai Tran
09 Tháng năm, 2023 09:16
ngu
Hieu Le
07 Tháng mười một, 2022 22:35
Hình như đọc tới đây lâu lắm rồi thì phải. Ad chết rồi à
bblong
02 Tháng năm, 2022 09:55
thanh niên bị ngáo đá ah? truyện này ra đời vào những năm 2009-2010, truyện kia thì mới ra đời tầm 6 7 năm thôi, bộ nào ăn cắp bộ nào thì m tự hiểu. Ngu nó vừa vừa thôi
Chung PY
21 Tháng ba, 2020 08:36
thằng tác giả óc chó ăn cắp ý tưởng xong bị tố cáo chứ đâu viết được truyện đâu.
Chung PY
21 Tháng ba, 2020 08:34
truyện này ăn cắp ý tưởng truyện cô vợ tổng giám đốc xinh đẹp của tôi. từ cốt truyện đến tình huống có nhân vật lấy y gốc luôn như an tâm giống cả tên đến bối cảnh. truyện ăn cắp nên bị tố cáo bản quyền. đừng nên đọc mất tgian.
Duc Nguyen
16 Tháng sáu, 2019 23:06
Truyện này đọc từ những chương tâm 800-900 bắt đầu cảm giác người khác viết
Nguyen Chung
12 Tháng năm, 2019 14:49
Chuẩn, cái truyện gì càng đọc càng hãm ***
Hieu Le
09 Tháng tư, 2019 00:30
t đề nghị thằng óc vật nào đang viết thì dừng lại và thằng đang chuẩn bị up lên thì chọn cancel
Binh Tran
20 Tháng mười, 2018 16:49
Có mỗi chuyện từ mỹ về đến khi gặp mặt hướng phụ mà những mấy kiểu chả hiểu mô tê gì
Duc Nguyen
17 Tháng bảy, 2018 04:35
bắt đầu tư cháp có hướng phụ là tác giả khác viết hay dịch thì phải. dời dạc, bừa bãi ko kết cấu
lovelyday
25 Tháng sáu, 2018 23:40
Ta thấy có nhiều phiên ngoại quá, k biết xuất bản có hết PN này k nhỉ?
4u4ever
22 Tháng sáu, 2018 07:15
Đúng là kỳ án ánh trăng thật. Thấy Quỷ Cổ Nữ mình nhảy vào, đọc văn án thấy quen quen, té ra quen thật
lovelyday
22 Tháng sáu, 2018 01:48
ơ hoá ra đây là Kỳ án ánh trăng...............
Hieu Le
14 Tháng tám, 2017 13:26
mía nó tác giả ngừng viết rồi mà bọn rảnh lol lôi đâu ra mấy chap úp lên làm hư bột hư đường đẽo hiểu thằng nào viết mấy chương sau mà óc thế không biết làm tụt cảm súc
Hieu Le
01 Tháng năm, 2017 20:44
đó là những gì nghe nói còn lý do cụ thể thì chịu
Hieu Le
01 Tháng năm, 2017 20:43
từ chap 7.800 gì đó là tác giả ngừng viết nghe đâu vì chanh chấp bản quyền gì đó...và chuyển sang viết truyện khác...sau nay khi tranh chấp song tác giả có viết lại nhưng tốc độ rất rất thấp gần như là cả tháng mới 3.4 chap...sau 1 khoảng thời gian dài thì truyện ngừng viết......không biết vì lý do gì...ngừng hoạt động 1 thời gian thì truyện lại có chương mới nhưng không rõ là phải của tác giả cũ hay không mà truyện rời rạc và nhạt hẳn...phải nói là nhạt, nhạt vccc
Hieu Le
14 Tháng hai, 2017 12:46
chuyen doc cang ngay cang nham
Hieu Le
01 Tháng hai, 2017 19:18
truyện đo thị mà
Hieu Le
01 Tháng hai, 2017 19:17
ad cho hỏi sao lại 2 bộ thế bộ nào là thật vậy
Hieu Le
01 Tháng hai, 2017 19:17
ad cho hỏi sao lại 2 bộ thế bộ nào là thật vậy
Hieu Le
25 Tháng mười hai, 2016 06:38
an tâm vừa ngu vừa xấu tính mà xũng thích dc vc
Hieu Le
25 Tháng mười hai, 2016 00:35
noel ra 2 chương phép thuật băng hệ với tinh linh công chúa băng tác giả căn thời gian ghê quá
Main Dino
21 Tháng mười hai, 2016 22:24
Lần đầu thử đọc ngôn tình ! Cảm giác thanh niên này bá nhưng nhiều lúc đùa không đúng chỗ, cũng chẳng chung tình ! Chơi con Sở Sở kia nhiều cũng chán thôi !!
Main Dino
21 Tháng mười hai, 2016 22:24
Lần đầu thử đọc ngôn tình ! Cảm giác thanh niên này bá nhưng nhiều lúc đùa không đúng chỗ, cũng chẳng chung tình ! Chơi con Sở Sở kia nhiều cũng chán thôi !!
BÌNH LUẬN FACEBOOK