Mục lục
[Dịch] Đỉnh Cấp Lưu Manh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vốn tưởng phải đi bộ tới cục cảnh sát, cũng may mới đi được một đoạn Hướng Nhật đã bị áp giải lên một chiếc xe jeep của cảnh sát, đồng thời hắn cũng biết luôn kẻ nào định gây phiền toái cho hắn, bởi vì hắn nhận ra người ngồi ở ghế lái phụ phía trên là thằng bạn học thời trung học “trước kia”... chính là tên Mã Thiên Hào trong nhà hàng Bao Sương bị hắn dẫm gãy xương bắp chân đến nỗi phải hôn mê. Lúc này thằng cặn bã vẻ mặt đang đắc ý nhìn hắn, trong mắt niềm khoái cảm dâng trào mãnh liệt vì trả được thù.

- Mã Thiên Hào?

Hướng Nhật nhếch môi cười mỉm một cách kín đáo, nếu thằng chủ mưu đã xuất hiện, như vậy hắn không cần phải lãng phí công sức để đi tìm.

- Hướng Quỳ!

Trong giọng nói Mã Thiên Hào tràn ngập hận ý sâu đậm, bởi vì tên trước mắt chẳng những làm hắn mất mặt trước đông đảo mọi người, mà còn làm cho chân hắn đến tận bây giờ vẫn phải bó thạch cao, trong lòng hắn sao không hận cho được?

- Không thể ngờ chứ gì? Hướng Quỳ. Trước kia tao đã từng nói, kẻ nào đắc tội với tao đều không có kết cục tốt đẹp. Thời trung học tao đã có thể xử lý mày, chứ đừng nói đến mày bây giờ, mày cứ chờ ngồi tù đi là vừa!

- Có thật không?

Hướng Nhật tỉnh bơ hỏi lại, rồi hắn nhìn thoáng mấy tên cảnh sát mặc thường phục, không biết vô tình hay cố ý nói:

- Bây giờ là xã hội pháp chế, mày có thể một tay che trời hay sao?

- Ha ha ha......

Mã Thiên Hào cười thật lớn, hắn nghe thế liền cho rằng đối phương hoàn toàn là một con chim non không hề biết xã hội tối tăm ra sao, loại người như thế là dễ bị đe dọa nhất:

- Hướng Quỳ, mày quả nhiên vẫn ngây thơ như ngày nào, mày cũng nên biết, tao nếu đã có thể khiến người ta bắt mày, đương nhiên sẽ có biện pháp khiến mày ngồi tù!

Nói tới đây, Mã Thiên Hào vỗ vỗ vào người thanh niên cao to lực lưỡng bên cạnh đang ngồi lái xe:

- Biết đây là ai không? Là anh trai của tao đấy, anh ấy tùy tiện tìm một lý do cũng có thể cho mày cái án ngồi bóc lịch tám đến mười năm.

Hướng Nhật nhún vai tỏ vẻ xem thường không thèm trả lời, cái loại rác rưởi cùi bắp như vậy hắn còn không để vào mắt, đồng thời hắn cũng chân thành hy vọng khi đến cục cảnh sát đối phương vẫn giữ được giọng điệu kiêu ngạo như thế này. Hơn nữa căn bản không cần đối phương thú nhận, thực ra từ lúc lên xe nhìn thấy tên cặn bã họ Mã Hướng Nhật đã biết tại sao lại có cảm giác quen thuộc với tên đội trưởng đội chống xã hội đen thối tha kia như vậy. So sánh tướng mạo của hai thằng cặn bã với nhau, quả thật có vài chỗ tương tự, nhất là con mắt gần như là từ một khuôn đúc ra, hơn nữa cả hai đều họ Mã, nếu như thế còn không đoán ra hai thằng có quan hệ máu mủ vậy Hướng Nhật sẽ không gọi là Hướng Nhật nữa, cứ đổi tên thành Hướng Bạch cho rồi. Bây giờ nghe đối phương chính miệng nói ra, chẳng qua chỉ chứng thực suy đoán của hắn mà thôi.

Thấy đối phương không nói lời nào, Mã Thiên Hào còn tưởng rằng đã dọa được đối phương, tuy nhiên hắn còn muốn thổi phồng chỗ dựa của mình thêm một chút, cho nên nhịn không được đắc ý nói:

- Biết tại sao ngày đó tao không lập tức tìm mày tính sổ không? Đó là vì anh trai tao đúng lúc ấy phải ra nước ngoài chấp hành nhiệm vụ, đến hôm nay mới về. Biết là nhiệm vụ gì không? Hắc hắc, là bắt một tên tội phạm giết người, tuy nhiên cuối cùng lại thất bại. Biết tại sao thất bại không? Đó là bởi vì cái tên tội phạm giết người kia bị anh trai tao xử đẹp "đoàng" một phát, cho nên việc bắt người mới thất bại.

Nói tới đây, Mã Thiên Hào cho rằng thời cơ đã đến, khóe miệng nhếch lên cười âm hiểm nói:

- Hướng Quỳ, tao nghĩ mày cũng không muốn cả đời này bị giết đi như vậy chứ?

- Hả?

Trong mắt Hướng Nhật hiện lên ý đùa cợt, muốn dùng chuyện giết người như vậy để dọa mình? Trái lại hắn còn muốn xem thằng cặn bã này làm cái trò quỷ gì.

- Chẳng lẽ mày định bỏ qua cho tao?

- Đương nhiên! Nếu như mày biết điều chịu hợp tác.

Mã Thiên Hào nói, trong khi vẻ mặt giống như là đã thực hiện được âm mưu.

- Nói thử yêu cầu của mày xem.

Mấy lời của thằng cặn bã họ Mã đã làm cho Hướng Nhật cảm thấy hứng thú, thật sự hắn không biết chính mình có cái gì để đối phương có thể lợi dụng.

Ánh mắt Mã Thiên Hào chợt lóe lên một cái, rốt cuộc hắn cũng lộ ra mục đích thật sự:

- Ngày hôm đó không phải có hai con bé đi theo bên cạnh mày sao? Chỉ cần mày tặng bọn nó cho tao, chuyện mày dẫm gãy chân tao coi như xóa bỏ.

Thật đúng là biết cách tính toán... ánh mắt Hướng Nhật trong nháy mắt trở nên lạnh lẽo, thông thường đối với kẻ nào dám có ý đồ với bạn gái của mình, hắn đều đánh cho một trận không nương tay. Tuy nhiên bây giờ còn chưa phải lúc ra tay, đợi đến cục cảnh sát cho thằng kia tận mắt nhìn thấy chỗ dựa của mình sụp đổ rồi lâm vào cảnh tuyệt vọng, lúc đó hắn ra tay xử lý cũng không muộn. Hướng Nhật chính là người xấu xa như vậy, hắn thích ngắm nhìn dáng vẻ bất lực của con mồi, sau đó mới ra tay chấm dứt tính mạng của nó.

- Thế nào? Đồng ý hay không đồng ý? Nói đồng ý tao lập tức thả mày xuống xe, nói không đồng ý chúng ta tiếp tục đến cục cảnh sát.

Thấy đối phương lại không nói lời nào, Mã Thiên Hào uy hiếp một cách trắng trợn.

- Không đồng ý!

Hướng Nhật thản nhiên nói ra ba chữ, đến cục cảnh sát? Cũng chỉ mong có thế!

- Được lắm, Hướng Quỳ!

Khuôn mặt Mã Thiên Hào lập tức tối sầm, hắn không ngờ đối phương thật sự dám cự tuyệt:

- Đáng lẽ mày phải hiểu rõ, cho dù mày không đáp ứng tao, tao cũng có biện pháp chiếm được hai con bé ấy, đối với tao mà nói chẳng qua chỉ cần dùng chút thủ đoạn mà thôi, nhưng đối với mày thì sẽ không tốt đẹp như vậy đâu, bởi vì bắt đầu từ hôm nay mày phải ngồi tù suốt nửa quãng đời còn lại...... Tao cho mày một cơ hội lần nữa, đây cũng là lần cuối cùng, mày rốt cuộc đồng ý hay không đồng ý?

Đồng ý và không đồng ý quả thật có khác nhau, bởi vì nó liên quan đến ké hoạch Mã Thiên Hào định thực hiện, nếu như đối phương đồng ý, chuyện này sẽ xử lý dễ dàng hơn nhiều. Chỉ cần chuẩn bị chút thuốc, rồi bắt tên này bỏ vào thức ăn của hai con bé kia, đến lúc đó chẳng phải mình muốn như thế nào cũng được sao? Hơn nữa sau đó còn có thể xoay ngược mọi chuyện, đổ tội tên này thấy tiền mờ mắt, đem các nàng bán cho mình, sau đó mình lại cho hắn một trận nhừ đòn, nói không chừng hai con bé kia còn đi theo mình luôn. Đương nhiên, đây chỉ là suy nghĩ tự sướng của Mã Thiên Hào, về phần có thể thành công hay không hắn cũng không để ý nhiều lắm, chỉ cần hai con bé kia lọt vào tay là được.

- Không đồng ý.

Hướng Nhật lập lại một lần nữa, đồng thời cố nén cơn tức giận muốn đánh người.

- Đcm mày!

Mã Thiên Hào giận dữ, hắn xoay người lại tung nắm đấm về phía Hướng Nhật. Có điều đối với trùm lưu manh mà nói, làm gì có chuyện dễ dàng như vậy.

Nhưng Mã Thiên Hào bị thanh niên cao to cường tráng bên cạnh ngăn lại:

- Thiên Hào, chú gấp cái gì, bây giờ nếu đánh mà để lại vết thương dễ nhìn ra thì không tốt lắm. Cứ về cục cảnh sát đã, đến lúc đó muốn ra sao thì ra, dù đánh hắn như thế nào cũng không kiểm tra ra vết thương được đâu!

Liếc mắt nhìn tên đội trưởng đội chống xã hội đen thối tha một cái, ánh mắt Hướng Nhật càng lạnh lẽo hơn, xem ra thằng cặn bã này cũng làm không ít chuyện xấu, nếu không sao có thể nói ra mấy lời tàn nhẫn một cách thản nhiên như vậy. Xe bắt đầu tăng tốc chạy nhanh hơn, Hướng Nhật hiểu rõ trong lòng mấy thằng này nhịn không được muốn dùng hình với mình lắm rồi, hy vọng đến lúc đó bọn nó còn có đủ sức để mà khóc.

Tên thanh niên cao to cường tráng và Mã Thiên Hào đều vô cùng tự tin, trong mắt bọn chúng Hướng Nhật đúng là một miếng thịt trên thớt, cho nên không môt ai chú ý đến việc trên mặt hắn không có vẻ gì là bối rồi, trái lại còn có chút ngoan cường bất khuất. Nếu như bọn chúng chịu khó quan sát cẩn thận một chút, có lẽ sẽ không bốc đồng đến như vậy.

Không lâu sau, chiếc xe jeep rốt cuộc cũng tới cục cảnh sát, Hướng Nhật bị mấy tên cảnh sát mặc thường phục áp giải xuống xe, trùng hợp chính là vừa đi vào cổng thì nhìn thấy cảnh sát viên Tiểu Ngũ đang vội vã đi ra ngoài, tuy nhiên khi nhận ra Hướng Nhật, hắn lập tức trở nên sửng sốt:

- Hướng......

Còn chưa nói ra khỏi miệng, đột nhiên phát hiện trên cổ tay đối phương đeo một bộ “vòng tay” tinh xảo, hắn nhất thời kinh ngạc nhìn mấy tên cảnh sát đang áp giải Hướng Nhật:

- Các ngươi làm gì vậy?

- Tiểu Ngũ, ngươi biết hắn?

Từ vẻ mặt của tên cảnh sát trẻ tuổi, thanh niên cao to cường tráng dẫn đầu nhanh chóng nhìn ra chút manh mối, tuy nhiên Tiểu Ngũ cũng chỉ là một cảnh sát quèn, hắn còn chưa coi ra gì, cứ cho hai người quen biết nhau thì đã sao nào? Lần này giúp em trai hả giận, đó là chuyện đương nhiên phải làm, huống chi thằng em này cũng biết điều, để nhờ mình giúp đỡ đã biếu mình không ít “quà”, giờ không giúp “người một nhà" thì giúp ai đây?

- Mã đội trưởng, chuyện này có phải là hiểu lầm gì hay không?

Tiểu Ngũ đúng là biết thân phận đích thực của Hướng Nhật, người này chỉ cần dậm chân một cái cũng đủ để làm cả cục cảnh sát chấn động, cho nên hắn bất chấp mọi giá cũng phải đứng ra nói giúp, thậm chí còn tiến lên mở còng tay cho vị lão đại kia.

Tuy nhiên thanh niên cao to cường tráng rõ ràng không để cho hắn làm vậy, hắn nói bằng vẻ mặt ngiêm túc chính trực:

- Tiểu Ngũ, ngươi làm gì thế? Muốn bao che cho nghi phạm à? Nói cho ngươi biết, cho dù nghi phạm có là người thân của ngươi, cũng không thể làm xằng làm bậy! Là cảnh sát, ngươi chắc biết thế nào là công tư phân minh, lúc nào cũng phải hết lòng phục vụ nhân dân, nhìn ngươi bây giờ mà giống một người đầy tớ của nhân dân sao? Nếu như không làm được, ngươi cứ về nhà làm ruộng đi là vừa!

Nói xong, không để ý tới phản ứng của đối phương, hắn phất phất tay với mấy tên thuộc hạ thân tín:

- Dẫn đi!

- Mã đội trưởng, ngươi nghe ta nói......

Tiểu Ngũ còn muốn cố gắng phân bua một chút, tuy nhiên lời nói không có mấy trọng lượng, thanh niên cao to cường tráng kia không để lời hắn vào tai, tiếp tục dẫn người vào phòng thẩm vấn.

Tiểu Ngũ thấy thế thì rất khẩn trương, hắn biết tên họ Mã kia chẳng có ý tốt gì, vạn nhất vị lão đại kia xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, như vậy hậu quả có thể là mọi người trong cục cảnh sát này đều theo đó mà gặp xui xẻo......

A! Đáng tiếc lúc này trong cục cảnh sát cũng không có vị thủ trưởng nào có khả năng làm chủ cục diện, mà chính mình lại không thể nói ra thân phận của vị lão đại kia, đây là do Thiết cục trưởng đã nhắc riêng với mình. Vừa nghĩ đến đây, Tiểu Ngũ lập tức không chút do dự chạy về nơi làm việc của mình, hắn lấy điện thoại rồi bấm một dãy số.

- Alo, Thiết cục trưởng, em là Tiểu Ngũ, chị mau mau trở về cục cảnh sát một chuyến.

Lúc này, hắn đã chẳng còn quan tâm đến việc phải dùng giọng lễ phép với cấp trên.

- Có chuyện gì sao?

Đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói hơi có chút bất mãn, xem ra là vì bị quấy rầy nên tức giận.

- Mã đội trưởng đã trở về, còn bắt theo một người, hắn......

- À? Là nghi phạm bị hắn bắt được sao?

- Không phải, Thiết cục trưởng. Người Mã đội trưởng bắt là Hướng tiên sinh, còn không cho em đứng ra nói giúp anh ấy, có thể......

“Cạch!" một tiếng, không đợi hắn nói xong, đầu dây bên kia đã cúp điện thoại.

Mà Tiểu Ngũ cũng biết không thể cứ đứng đây mà chờ, sau khi buông điện thoại xuống, hắn chạy thật nhanh đến phòng thẩm vấn, hy vọng có thể kéo dài thời gian trước khi Thiết cục trưởng kịp trở về...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Duong Hai Tran
09 Tháng năm, 2023 09:17
óc chó biết con *** gì
Duong Hai Tran
09 Tháng năm, 2023 09:16
ngu
Hieu Le
07 Tháng mười một, 2022 22:35
Hình như đọc tới đây lâu lắm rồi thì phải. Ad chết rồi à
bblong
02 Tháng năm, 2022 09:55
thanh niên bị ngáo đá ah? truyện này ra đời vào những năm 2009-2010, truyện kia thì mới ra đời tầm 6 7 năm thôi, bộ nào ăn cắp bộ nào thì m tự hiểu. Ngu nó vừa vừa thôi
Chung PY
21 Tháng ba, 2020 08:36
thằng tác giả óc chó ăn cắp ý tưởng xong bị tố cáo chứ đâu viết được truyện đâu.
Chung PY
21 Tháng ba, 2020 08:34
truyện này ăn cắp ý tưởng truyện cô vợ tổng giám đốc xinh đẹp của tôi. từ cốt truyện đến tình huống có nhân vật lấy y gốc luôn như an tâm giống cả tên đến bối cảnh. truyện ăn cắp nên bị tố cáo bản quyền. đừng nên đọc mất tgian.
Duc Nguyen
16 Tháng sáu, 2019 23:06
Truyện này đọc từ những chương tâm 800-900 bắt đầu cảm giác người khác viết
Nguyen Chung
12 Tháng năm, 2019 14:49
Chuẩn, cái truyện gì càng đọc càng hãm ***
Hieu Le
09 Tháng tư, 2019 00:30
t đề nghị thằng óc vật nào đang viết thì dừng lại và thằng đang chuẩn bị up lên thì chọn cancel
Binh Tran
20 Tháng mười, 2018 16:49
Có mỗi chuyện từ mỹ về đến khi gặp mặt hướng phụ mà những mấy kiểu chả hiểu mô tê gì
Duc Nguyen
17 Tháng bảy, 2018 04:35
bắt đầu tư cháp có hướng phụ là tác giả khác viết hay dịch thì phải. dời dạc, bừa bãi ko kết cấu
lovelyday
25 Tháng sáu, 2018 23:40
Ta thấy có nhiều phiên ngoại quá, k biết xuất bản có hết PN này k nhỉ?
4u4ever
22 Tháng sáu, 2018 07:15
Đúng là kỳ án ánh trăng thật. Thấy Quỷ Cổ Nữ mình nhảy vào, đọc văn án thấy quen quen, té ra quen thật
lovelyday
22 Tháng sáu, 2018 01:48
ơ hoá ra đây là Kỳ án ánh trăng...............
Hieu Le
14 Tháng tám, 2017 13:26
mía nó tác giả ngừng viết rồi mà bọn rảnh lol lôi đâu ra mấy chap úp lên làm hư bột hư đường đẽo hiểu thằng nào viết mấy chương sau mà óc thế không biết làm tụt cảm súc
Hieu Le
01 Tháng năm, 2017 20:44
đó là những gì nghe nói còn lý do cụ thể thì chịu
Hieu Le
01 Tháng năm, 2017 20:43
từ chap 7.800 gì đó là tác giả ngừng viết nghe đâu vì chanh chấp bản quyền gì đó...và chuyển sang viết truyện khác...sau nay khi tranh chấp song tác giả có viết lại nhưng tốc độ rất rất thấp gần như là cả tháng mới 3.4 chap...sau 1 khoảng thời gian dài thì truyện ngừng viết......không biết vì lý do gì...ngừng hoạt động 1 thời gian thì truyện lại có chương mới nhưng không rõ là phải của tác giả cũ hay không mà truyện rời rạc và nhạt hẳn...phải nói là nhạt, nhạt vccc
Hieu Le
14 Tháng hai, 2017 12:46
chuyen doc cang ngay cang nham
Hieu Le
01 Tháng hai, 2017 19:18
truyện đo thị mà
Hieu Le
01 Tháng hai, 2017 19:17
ad cho hỏi sao lại 2 bộ thế bộ nào là thật vậy
Hieu Le
01 Tháng hai, 2017 19:17
ad cho hỏi sao lại 2 bộ thế bộ nào là thật vậy
Hieu Le
25 Tháng mười hai, 2016 06:38
an tâm vừa ngu vừa xấu tính mà xũng thích dc vc
Hieu Le
25 Tháng mười hai, 2016 00:35
noel ra 2 chương phép thuật băng hệ với tinh linh công chúa băng tác giả căn thời gian ghê quá
Main Dino
21 Tháng mười hai, 2016 22:24
Lần đầu thử đọc ngôn tình ! Cảm giác thanh niên này bá nhưng nhiều lúc đùa không đúng chỗ, cũng chẳng chung tình ! Chơi con Sở Sở kia nhiều cũng chán thôi !!
Main Dino
21 Tháng mười hai, 2016 22:24
Lần đầu thử đọc ngôn tình ! Cảm giác thanh niên này bá nhưng nhiều lúc đùa không đúng chỗ, cũng chẳng chung tình ! Chơi con Sở Sở kia nhiều cũng chán thôi !!
BÌNH LUẬN FACEBOOK