Mục lục
[Dịch] Đỉnh Cấp Lưu Manh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Không cần khách khí như thế, gọi tên ta là được.

Sở nhị thiếu gia khoe hàm răng trắng bóng, có vẻ như rất tự tin nếu có phải đi đóng quảng cáo kem đánh răng, bỗng nhiên liếc thấy Hướng Nhật, nhíu nhíu mày:

- Đây là. . .

- Là người đến mua nhà.

Đối mặt với Sở nhị thiếu gia gần ngay trước mắt, mỹ nữ má lúm đồng tiền có chút kích động, cả khuôn mặt đỏ bừng.

- Mua nhà?

Sở nhị thiếu gia quan sát Hướng Nhật từ trên xuống dưới, thấy hắn không mặc hàng hiệu, mặc dù không nhận biết hàng vỉa hè, nhưng cũng có thể thấy được vải vóc trên người Hướng Nhật đều là loại tầm thường. Nhìn về phía mấy cô gái phụ trách việc bán nhà bên cạnh, lên mặt giáo huấn:

- Các cô bán nhà mà không nhìn đối tượng sao?

Ánh mắt Hướng Nhật có phần lạnh lẽo, hắn nghe ra được, cái thằng có thể là con riêng của Sở A này là loại không coi ai ra gì.

(Nguyên văn là “cẩu nhãn khán nhân đê”: Theo truyền thuyết Trung Quốc cổ đại, khi chó nhìn người, thấy người rất nhỏ, rất thấp. Thế nên chó không sợ người, không coi người ra gì, thấy người là cắn. Sau này người ta gọi những kẻ không coi ai ra gì là “cẩu nhãn khán nhân đê”.)

Mấy cô gái phụ trách việc bán nhà bị Sở nhị thiếu gia khiển trách như vậy, trên mặt người nào cũng có chút mất tự nhiên, nhất là mỹ nữ má lúm đồng tiền kia, dù sao Hướng Nhật đúng là do nàng đích thân tiếp đãi. Nhưng nàng cũng có nỗi ủy khuất của mình, công ty có quy định, đối với mọi khách hàng tìm đến trung tâm bán nhà, nhân viên đều phải đối xử như nhau, cho dù đối phương là ăn mày, cũng không thể tùy tiện đuổi người. Sở nhị thiếu gia tuy không phải là nhân viên quản lý của công ty, nhưng lại có quan hệ thân thuộc với chủ sở hữu công ty, điều này làm cho mỹ nữ má lúm đồng tiền thấy vừa lúng túng lại vừa ủy khuất:

- Nhị thiếu gia. . .

- Được rồi, được rồi, lần sau chú ý hơn chút là được.

Sở nhị thiếu gia dường như là không nỡ thấy mỹ nữ má lúm đồng tiền rơi lệ, hướng về phía Hướng Nhật phất phất tay, cứ như đang đuổi một người xin cơm vậy.

- Ngươi nên làm gì thì làm đi, nơi này không phải chỗ người có thể tới.

Hướng Nhật cười lạnh nhạt:

- Sao, mua nhà cũng phạm pháp à? Hay là các ngươi không chào đón khách hàng là ta? Các ngươi chưa nghe nói khách hàng chính là Thượng Đế sao?

Sở nhị thiếu gia bị Hướng Nhật châm chọc, trên mặt liền tỏ vẻ như là đang rỗi việc thì có thứ để tiêu khiển:

- Ngươi nói đúng, khách hàng đúng là Thượng Đế, nhưng phải là khách hàng có khả năng trả tiền.

Ngụ ý là, không có khả năng trả tiền dĩ nhiên không thuộc phạm trù khách hàng, lại càng không cần phải nói đến Thượng Đế.

- Những lời này ngươi lấy danh nghĩa cá nhân hay lấy danh nghĩa tập đoàn Chân Long?

Hướng Nhật cười lạnh, hắn phát hiện, thằng này cho dù là con riêng của Sở A thì có lẽ cũng là phế vật trong phế vật, kém xa ông anh vợ nhiễu sự của mình. Chỉ lạ là lão Sở A kia khôn ngoan là thế, tại sao lại có đứa con riêng khác gen đến vậy.

Sở nhị thiếu gia rõ ràng bị kích động vì nụ cười lạnh của Hướng Nhật, bắt đầu nói mà bất chấp tất cả:

- Có gì khác nhau? Cho dù ta lấy danh nghĩa tập đoàn Chân Long thì. . .

- Khụ —

Một tiếng ho khan đột nhiên vang lên ngắt lời Sở Nhị thiếu gia, chỉ thấy một thanh niên hơn 30 tuổi đi từ bên ngoài vào, chẳng mấy chốc đã tới bên người Hướng Nhật, nói với vẻ mặt áy náy:

- Tiên sinh này, thật ngại quá, tôi là Phương Đường, quản lý nơi này, vừa rồi có gì sơ suất, xin được lượng thứ.

Bên cạnh truyền đến một tiếng hừ lạng, là do Sở nhị thiếu gia phát ra, hiển nhiên là rất bất mãn với vị Phương quản lý vừa tiến vào, nhưng thái độ một công tử nhà giàu cao ngạo trước đó cũng được hắn thu lại phần nào.

Phương quản lý làm như không thấy, trừng mắt với mỹ nữ má lúm đồng tiền:

- Tiểu Lý, cô sao thế, đã không tiếp đãi khách chu đáo, lại còn rảnh rang đi nói chuyện phiếm với người khác. . .

Nói tới đây, lại chỉ vào mấy cô gái phụ trách việc bán nhà bên cạnh, tức giận nói:

- Còn các cô nữa, đang giờ làm việc mà quây lại đây làm gì, đi làm việc cho tôi.

- Quản lý, anh nhìn xem, giờ cũng không còn ai, chỉ có một người, chúng ta đương nhiên phải lượn quanh người ta rồi.

Một trong số các cô gái phụ trách việc bán nhà hình như là muốn thể hiện cho Sở nhị thiếu gia thấy tinh thần "Uy vũ bất khuất" của mình, sau khi nói xong liền nhận được ánh mắt tán dương của Sở nhị thiếu gia, nàng ta kích động đến nỗi suýt ngất.

Những cô gái khác vừa thấy nàng ta được Sở Nhị thiếu gia "Quan tâm" đãi ngộ như vậy, tất cả cũng phụ họa theo:

- Đúng vậy, quản lý, giờ sớm như vậy cũng không có khách, chúng tôi đương nhiên muốn tiếp đãi vị khách duy nhất này.

Phương quản lý liền nổi giận, chỉ muốn lập tức đá mấy cô gái mê trai thích gây chuyện này ra khỏi công ty, nhưng vừa rồi đã không nể mặt Sở nhị thiếu gia, nên giờ cũng không tiện mạnh tay, đối phương mặc dù không có chức vị gì trong công ty, nhưng cũng có thể làm hắn mất chén cơm. Cố nén tức giận, nói với mỹ nữ má lúm đồng tiền bên cạnh:

- Tiểu Lý, vị tiên sinh mua nhà này có yêu cầu gì đặc biết không?

- Anh ta muốn mua nhà ở khu biệt thự trung tâm.

Mỹ nữ má lúm đồng tiền nhìn thoáng qua Sở nhị thiếu gia bên cạnh, bỗng nhiên lớn gan nói.

Phương quản lý còn chưa mở miệng, Sở nhị thiếu gia ở một bên bỗng nhiên phá lên cười:

- Ha ha ha, đây là chuyện buồn cười nhất mà ta được nghe trong năm nay, một kẻ không biết từ đâu tới đây lại muốn mua nhà ở khu biệt thự trung tâm? Ngươi biết nơi đó dành cho ai ở không?

- Ta không biết nơi đó dành cho ai, nhưng ngươi nói nơi đó đã có người ở, như vậy ta cũng có thể ở.

Hướng Nhật bắt được chỗ sơ hở trong lời nói của Sở nhị thiếu gia.

Sở nhị thiếu gia mà bĩu môi khinh khỉnh:

- Đúng là nơi đó có người ở, nhưng cũng phải xem là người nào, như ngươi thì. . . Có lẽ kiếp sau có thể vào đó ở hay không còn là một vấn đề.

Mới vừa bị Phương quản lý làm cho mất mặt, Sở nhị thiếu gia đang buồn bực không có chỗ phát tiết, giờ lại có một kẻ không biết tốt xấu là Hướng Nhật ở đây, đương nhiên hắn không ngại gì mà không châm chọc.

Phương quản lý ở một bên tuy nhìn không vừa mắt, nhưng hắn cũng đành chịu, nếu như là căn nhà khác hắn còn có thể làm chủ, nhưng về mấy biệt thư ở khu trung tâm, đừng nói là hắn, cho dù là vị công tử Sở nhị thiếu gia trước mắt cũng tuyệt đối không làm chủ được!

Hướng Nhật chán chả muốn đấu khẩu lại gã Sở nhị thiếu gia này, với loại công tử nhà giàu này, trừ phi ngươi giàu hơn hắn, còn không đối phương thủy chung luôn cho rằng "Lão Tử là đệ nhất thiên hạ". Hắn quyết định gọi điện thoại cho Sở Sở, để nàng giải quyết hết thảy.

Điện thoại mới vừa lấy ra, lại thấy hai người từ cửa đi vào, hơn nữa hai người này Hướng Nhật đều biết. Chỉ nhìn thoáng qua, Hướng Nhật liền thu lại điện thoại, bởi vì hắn cảm thấy không cần phải gọi điện thoại cho Sở Sở nữa, một trong hai người đến còn có uy thế hơn.

Hai người kia song song đi tới, có điều người bên phải hơi nhích lên trước một chút, mặc dù người đến đã trung niên, nhưng vẫn trông dễ nhìn, trên mặt cũng mơ hồ lộ ra khí thế uy nghiêm, chính là cha của Sở Sở - Sở A. Người kia thì Hướng Nhật nhìn thế nào cũng không thuận mắt, thân hình có phần gầy loắt choắt, trán hơi hói, ánh mắt híp lại, tóc chải keo bóng loáng, từng sợi tóc được vuốt thẳng về phía sau, mặc dù 10 năm không gặp, nhưng Hướng Nhật liếc một cái là nhận ra, đối phương chính là chủ nhân Trứu gia, cha của Trứu Văn Tĩnh, Trứu Chính Long.

Mặc dù không quen biết Trứu lão đầu, nhưng Hướng Nhật thường xuyên bắt gặp hắn trên TV và báo chí.

- Chuyện gì xảy ra?

Sở A vừa đi vào, thấy nhiều người tụ lại một chỗ như vậy, mặc dù trên mặt cũng không tỏ ra tức giận, nhưng cái khí thế do quanh năm ngồi trên cao tạo thành vẫn làm những cô gái phụ trách việc bán nhà kia câm như hến.

- Chủ tịch.

Phương quản lý thật ra lại có phần trấn tĩnh, mặc dù không biết tại sao vị chủ tịch quanh năm luôn tọa trấn ở cao ốc Chân Long lại xuất hiện ở nơi này, nhưng cũng biết đây là cơ hội tốt để gây ấn tượng tốt cho chủ tịch.

- Uhm.

Sở A thản nhiên đáp lại một tiếng, nhìn về phía Sở nhị thiếu gia – kẻ nổi bật nhất trong đám người, chân mày cau lại:

- Tại sao ngươi lại ở đây?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Duong Hai Tran
09 Tháng năm, 2023 09:17
óc chó biết con *** gì
Duong Hai Tran
09 Tháng năm, 2023 09:16
ngu
Hieu Le
07 Tháng mười một, 2022 22:35
Hình như đọc tới đây lâu lắm rồi thì phải. Ad chết rồi à
bblong
02 Tháng năm, 2022 09:55
thanh niên bị ngáo đá ah? truyện này ra đời vào những năm 2009-2010, truyện kia thì mới ra đời tầm 6 7 năm thôi, bộ nào ăn cắp bộ nào thì m tự hiểu. Ngu nó vừa vừa thôi
Chung PY
21 Tháng ba, 2020 08:36
thằng tác giả óc chó ăn cắp ý tưởng xong bị tố cáo chứ đâu viết được truyện đâu.
Chung PY
21 Tháng ba, 2020 08:34
truyện này ăn cắp ý tưởng truyện cô vợ tổng giám đốc xinh đẹp của tôi. từ cốt truyện đến tình huống có nhân vật lấy y gốc luôn như an tâm giống cả tên đến bối cảnh. truyện ăn cắp nên bị tố cáo bản quyền. đừng nên đọc mất tgian.
Duc Nguyen
16 Tháng sáu, 2019 23:06
Truyện này đọc từ những chương tâm 800-900 bắt đầu cảm giác người khác viết
Nguyen Chung
12 Tháng năm, 2019 14:49
Chuẩn, cái truyện gì càng đọc càng hãm ***
Hieu Le
09 Tháng tư, 2019 00:30
t đề nghị thằng óc vật nào đang viết thì dừng lại và thằng đang chuẩn bị up lên thì chọn cancel
Binh Tran
20 Tháng mười, 2018 16:49
Có mỗi chuyện từ mỹ về đến khi gặp mặt hướng phụ mà những mấy kiểu chả hiểu mô tê gì
Duc Nguyen
17 Tháng bảy, 2018 04:35
bắt đầu tư cháp có hướng phụ là tác giả khác viết hay dịch thì phải. dời dạc, bừa bãi ko kết cấu
lovelyday
25 Tháng sáu, 2018 23:40
Ta thấy có nhiều phiên ngoại quá, k biết xuất bản có hết PN này k nhỉ?
4u4ever
22 Tháng sáu, 2018 07:15
Đúng là kỳ án ánh trăng thật. Thấy Quỷ Cổ Nữ mình nhảy vào, đọc văn án thấy quen quen, té ra quen thật
lovelyday
22 Tháng sáu, 2018 01:48
ơ hoá ra đây là Kỳ án ánh trăng...............
Hieu Le
14 Tháng tám, 2017 13:26
mía nó tác giả ngừng viết rồi mà bọn rảnh lol lôi đâu ra mấy chap úp lên làm hư bột hư đường đẽo hiểu thằng nào viết mấy chương sau mà óc thế không biết làm tụt cảm súc
Hieu Le
01 Tháng năm, 2017 20:44
đó là những gì nghe nói còn lý do cụ thể thì chịu
Hieu Le
01 Tháng năm, 2017 20:43
từ chap 7.800 gì đó là tác giả ngừng viết nghe đâu vì chanh chấp bản quyền gì đó...và chuyển sang viết truyện khác...sau nay khi tranh chấp song tác giả có viết lại nhưng tốc độ rất rất thấp gần như là cả tháng mới 3.4 chap...sau 1 khoảng thời gian dài thì truyện ngừng viết......không biết vì lý do gì...ngừng hoạt động 1 thời gian thì truyện lại có chương mới nhưng không rõ là phải của tác giả cũ hay không mà truyện rời rạc và nhạt hẳn...phải nói là nhạt, nhạt vccc
Hieu Le
14 Tháng hai, 2017 12:46
chuyen doc cang ngay cang nham
Hieu Le
01 Tháng hai, 2017 19:18
truyện đo thị mà
Hieu Le
01 Tháng hai, 2017 19:17
ad cho hỏi sao lại 2 bộ thế bộ nào là thật vậy
Hieu Le
01 Tháng hai, 2017 19:17
ad cho hỏi sao lại 2 bộ thế bộ nào là thật vậy
Hieu Le
25 Tháng mười hai, 2016 06:38
an tâm vừa ngu vừa xấu tính mà xũng thích dc vc
Hieu Le
25 Tháng mười hai, 2016 00:35
noel ra 2 chương phép thuật băng hệ với tinh linh công chúa băng tác giả căn thời gian ghê quá
Main Dino
21 Tháng mười hai, 2016 22:24
Lần đầu thử đọc ngôn tình ! Cảm giác thanh niên này bá nhưng nhiều lúc đùa không đúng chỗ, cũng chẳng chung tình ! Chơi con Sở Sở kia nhiều cũng chán thôi !!
Main Dino
21 Tháng mười hai, 2016 22:24
Lần đầu thử đọc ngôn tình ! Cảm giác thanh niên này bá nhưng nhiều lúc đùa không đúng chỗ, cũng chẳng chung tình ! Chơi con Sở Sở kia nhiều cũng chán thôi !!
BÌNH LUẬN FACEBOOK