Mục lục
[Dịch] Đỉnh Cấp Lưu Manh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên đường trước quảng trường khu trung tâm thành phố chiếc xe Mercedes-Benz màu đen sang trọng lướt nhanh qua làm cho người đi đường đều liếc nhìn.

Bên trong xe, Hướng Nhật đang thoải mái ngồi ở băng ghế sau bằng da chậm rãi hỏi:

- Các ngươi làm sao mà biết ta ở nơi đó?

- Chỉ vô tình trong lúc đang thi hành nhiệm vụ, Hướng tiên sinh!

Một gã mặc đồ Tây màu đen ngồi bên cạnh tài xế phía trước quay đầu lại cung kính trả lời hắn.

- Khó trách! Bên trong nhà hàng có thân chủ của các ngươi sao? Ta chỉ có chút tò mò là tại sao khi nãy không thấy các ngươi?

Việc gã kia gọi đúng tên mình Hướng Nhật cũng không ngạc nhiên cho lắm. Với sở thích thích moi móc các chi tiết vụn vặt của thằng thủ lĩnh bọn này mà nói, hắn tin rằng ngay cả tiểu sử hồi bé của mình vào cái năm nào đó mà hắn ‘đái dầm’ chắc cũng đã bị khui ra và ghi chép rõ ràng.

- Đây là do yêu cầu của thân chủ, không thích trong lúc dùng cơm có người khác ngồi bên cạnh, cho nên bọn em chỉ có thể đợi ở bên ngoài.

- Thì ra là thế! Ta có thể hỏi một câu không? Chủ nhân lần này của bọn ngươi là ai vậy?

Hướng Nhật hơi hứng thú đối với cái tên thích lúc ăn cơm không có người bên cạnh nhưng lại hết lần này tới lần khác chọn nơi náo nhiệt để dùng cơm, tất nhiên điều này làm hắn hiếu kì. Phải biết rằng, ở Bích Hải Thanh Thiên không có phòng riêng dùng cơm mà tất cả khách đều dùng bữa ở đại sảnh, chuyện va chạm rất khó tránh khỏi, mà hiện tại lại có loại người đưa ra yêu cầu quái đản như thế. Hướng Nhật chỉ có thể dùng một câu để hình dung: có gan làm thì đừng giấu mặt giấu mày như giấu cái hĩm.

- Anh thật không biết sao?

Gã mặc đồ Tây màu đen kia trên mặt lộ ra nét ngạc nhiên nhìn hắn, giống như bắt gặp phải hiện tượng huyền bí thần kỳ không cách nào giải thích thành lời. Hơn nữa hắn còn lộ ra nét cười như thể nói: biết rồi mà còn bày đặt hỏi, một loại cười cợt mập mờ truyền tải ‘dâm ý’ giữa cánh đàn ông với nhau!

- Ta đã biết rồi sao?

Nói tới đây lưu manh chợt nhớ tới cái người đã làm cho da gà của hắn nổi từng cục khi nói chuyện cùng:

- Đừng nói thân chủ của các ngươi là cái tên biến thái mặc trang phục đàn ông mà có giọng nói đàn bà đó nghe?

- Anh nghĩ là vậy sao?

Tên mặc đồ Tây màu đen không thể đoán nổi ý Hướng Nhật từ cái lối ăn nói đầy ‘phong cách’ của hắn cho nên không dám khẳng định trả lời! Ngay cả tên ngồi bên cạnh đang lái xe cũng lắc lắc đầu, hiển nhiên đó đúng là loại ngôn ngữ khó tiêu hóa làm hắn không thể chuyên tâm mà lái xe, muốn đem mọi thứ trong đầu nói ra tuốt tuồn tuột.

- Hiểu rồi!

Hướng Nhật cuối cùng biết tại sao vừa mới thấy hắn mà mặt hai tên này đã có cái vẻ trông khó coi như thế. Mặc dù hai tên này đứng ở bên ngoài nhưng khẳng định đã giám thị theo dõi thân chủ mình từng li từng tí, hơn nữa rất có có thể trên người nàng đã gài đủ các trang thiết bị nghe trộm, những câu nói rất có 'ý nghĩa' của mình đã bị bọn họ nghe và phân tích triệt để, do đó bọn họ có nghĩ gì dâm đãng cũng không kỳ quái!

Bị người khác nghe lén được mẩu đối thoại vui đùa cùng nàng ‘lại cái’ nên lưu manh có chút xấu hổ, lập tức chuyển đề tài:

- Lần trước thật sự là không cố ý, làm hại các ngươi mất đi một khách hàng.

Hai tên mặc đồ tây đen này không phải ai xa lạ, đúng là hai người mà lần trước bên trong quán ăn đã giáo huấn tên công tử nào đó khi đi theo bảo vệ hắn nhưng cuối cùng lại không ra tay thi hành nhiệm vụ mà lại bỏ đi.

- Không, Hướng tiên sinh! Là hắn vũ nhục công ty chúng tôi. Nếu như không phải ông già hắn tự mình tìm ông chủ nói lời xin lỗi, hừ...

Câu nói kế tiếp cũng không nói ra nhưng ý tứ lại rất rõ ràng.

Hướng Nhật quá hiểu cái chuyện xin lỗi đó! Tất nhiên là đem theo một tờ chi phiếu trắng rồi để bên kia tự điền con số vào, mà với công phu ‘sư tử ngoạm’ của thằng chủ bọn này thì sợ ông già thằng nhà giàu chắc tức ói ra máu. Không chừng mỗi lần ngủ đều nằm mơ thấy vụ đó, gào lên thất thanh tỉnh dậy luôn, sau đó vớ lấy cái cây rồi chạy đi tìm thằng con chết bầm kia để mà phát tiết.

olo

Trên tầng thứ 38 của cao ốc Thiên Đại, bên trong văn phòng làm việc rộng lớn của Công ty bảo vệ Bảo Toàn, một tên mặc áo thu ba lỗ màu trắng bó sát người, chỉ mặc thêm một cái quần đùi ngắn đang hung hăng đấm đá túi bụi vào cái bao cát trước mặt.

Người cao vào khoảng một thước bảy, vạm vỡ, tất nhiên đây không phải chiều cao chính xác của tên đó, mà chỉ ước chừng vì tư thế đang đứng tấn đấm bao cát và sự cường tráng của thân hình. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, rất khó tưởng tượng ra một người vừa mới thoát nạn khỏi bệnh bại liệt cách đây ba năm giờ đây lại trông to lớn vạm vỡ đến vậy.

Mặc dù có mặc cái áo ba lỗ, nhưng vòng ngực với hai khối cơ bắp lộ ra qua lằn áo của hắn tuyệt đối không thua gì vòng ngực đồ sộ với số đo size 36F của nữ nhân, hai cánh tay cực kỳ tráng kiện vạm vỡ kia có thể gấp bốn lần so với người trưởng thành bình thường. Từng thớ thịt nổi lên nơi bắp đùi so với vòng thắt lưng của người bình thường còn muốn to hơn một vòng. Với những vòng đo kinh dị như thế chỉ có thể dùng một từ để hình dung -- kinh khủng!

Với thân hình vào loại kinh khủng như khủng long nhưng hắn lại có một khuôn mặt ‘thanh tú’ hấp dẫn. Điều này làm cho mọi người khác khi nhìn thấy phải hoài nghi khả năng tạo dựng của Thượng đế không biết có lầm lẫn gì không khi tạo ra hắn! Hay là lúc đó ngài đang 'vận động kịch liệt' đạt tới cao trào, hưng phấn quá độ làm cho ngài tính toán có chút sai sót?

"Cộc, cộc, cộc…" Một loạt tiếng đập cửa vang lên.

Gã đàn ông kinh khủng kia ngưng đánh đấm, tháo ra đôi găng tay rồi lên tiếng:

- Vào đi!

- Ông chủ! Hướng tiên sinh tới.

Một tên mặc đồ Tây lực lưỡng đẩy cửa bước vào báo.

- Lập tức dẫn hắn vào đây!

- Không cần! Tao tự mình vào là được!

Hướng Nhật lắc mình đi vào phòng, liếc nhanh nhìn lướt qua bố trí trong phòng, phát hiện mọi thứ vẫn không thay đổi, ngoại trừ cái bàn làm việc to đùng kia cùng một cái bao cát treo ở trần nhà cách mặt đất ba thước còn lại hoàn toàn trống không.

Tên ‘khủng long’ phất tay bảo gã mặc đồ Tây rời đi. Sau khi tên kia ra khỏi phòng đóng cửa lại thì hắn mới cẩn thận đánh giá gã thanh niên trước mặt: gầy yếu không có sức, sợ rằng ngay cả một đầu ngón tay của mình còn to hơn cả cổ tay của hắn.

- Ngồi! - Khủng long mặt không chút thay đổi nói.

Hướng Nhật thiếu chút nữa bật cười ra tiếng, thằng con hoang này không có cái gì khác nói sao? Điều này làm cho hắn nhớ tới lần đầu tiên lúc đối diện tên này cũng với thái độ như vậy. Kết quả là hắn tự nhiên ngồi xuống cái ghế duy nhất có thể tìm được trong phòng này.

Lưu manh lần này cũng không ngoại lệ, hắn bước qua cái bàn làm việc xa hoa sang trọng trước mặt, vẻ mặt thoải mái nhẹ nhàng ngồi xuống cái ghế sa lông mềm mại.

Gã khủng long mắt lóe sáng:

- Mày là người thứ hai có can đảm ngồi vào chỗ của tao.

- Vậy thì sao?

Hướng Nhật điều chỉnh cái ghế sa lông tư thế nửa nằm, dựa vào thoải mái.

- Mày làm cho tao nhớ tới một thằng bạn cũ.

Hắn thở dài một hơi, trong ánh mắt có chút cô đơn tịch mịch. Đột nhiên lớn giọng nói:

- Nhưng thực lực của hắn rất mạnh nên mới có thể yên ổn mà ngồi chỗ đó, mà mày nếu như không có thực lực mạnh mẽ như vậy coi chừng tao ném mày nát xương!

- Vậy thì tốt quá, dù sao tao cũng đang muốn nếm thử qua cái thú vị được bay trên trời, nhưng không biết mày có cái năng lực đó không?

Hướng Nhật trêu chọc nhìn hắn nói.

- Lá gan của mày rất lớn, bất quá...

Hắn còn muốn nói cái gì nữa, sắc mặt đột nhiên hoảng hốt bởi vì hắn tận mắt thấy cái thằng gầy còm ốm yếu trước mặt đang bóp cái tay vịn của ghế sa lông dày cỡ 10cm nát như người ta nhào nặn bột nhão.

- Không thể nào!

Hắn phát điên vọt tới trước mặt lưu manh, dùng tay mình nắm chặt thành ghế sa lông thử sức nhưng sự thật càng làm hắn thêm thất vọng, vô luận là dùng sức ra sao hắn cũng không thể làm giống như lưu manh.

- Sao làm được vậy!

- Vì mày yếu quá!

- Tao muốn đấu với mày!

“Khủng long” gằn từng chữ một nói.

- Đến đây đi!

Sau khi so tay kết quả làm cho khủng long càng thêm điên cuồng:

- Mày nhất định đã luyện nội công, có phải hay không, có phải hay không? Nhất định là vậy, dạy tao, dạy tao!

- Không biết xấu hổ! Đây là nhất mạch đơn truyền gọi là ‘huyết thống’ không phải cái nội công gì gì đâu.

Nếu như không phải Hướng Nhật đủ điềm tĩnh, sợ rằng hắn đã từ lâu tìm đủ một trăm hai mươi lời giải thích để trốn khỏi nơi này vì có thằng phát bệnh thần kinh.

- Huyết thống? Cũng là cái từ huyết thống này!

Khủng long thô bạo mắng ầm lên rồi đột nhiên nhớ tới cái gì hung tợn hỏi lưu manh:

- Mày cùng với thằng Hướng chó đẻ kia có quan hệ!

Bởi vì hắn chợt nhớ lại mấy năm trước đây cũng đã có người nào đó nói y những lời này.

- Tao họ Hướng mà hắn cũng họ Hướng, mày nói xem là cái quan hệ gì?

Hướng Nhật có chút may mắn, cái thân thể hoàn hảo này là của chính hắn nếu không thật khó mà giải thích.

- Mịa kiếp! Là song sinh bất thường! Tao không còn ghen ghét mày nữa bởi vì anh em mày không phải là loài người mà là dã thú! Đúng là f**king dã thú! Ha ha ông đây là thiên hạ đệ tam, à thiên hạ đệ nhị…

Chợt hắn ngưng lời thấp giọng hỏi:

- Chuyện của hắn mày biết rồi chứ?

- Đã biết rồi!

- Tại sao không đi báo thù? Với thực lực của mày hẳn là rất dễ dàng. Hơn nữa hắn để lại tài sản cũng không nhỏ, đúng lúc cho mày tới tiếp thu!

- Bây giờ còn không phải lúc, đánh động tôm tép thì con cá lớn phía sau kia sẽ ẩn dấu càng sâu.

- Ý của mày nói đây không phải là phản bội đơn thuần à, phía sau còn có...

- Không sai, nếu không mày cho rằng mấy con tôm tép nhỏ nhít kia quản được tao sao?

- Nói cũng đúng! Tao biết rõ thực lực bọn nó cũng rất biến thái, thật đúng là không phải người bình thường có khả năng động tới. Như thế nào, hiện tại có đầu mối gì không? Có cần tao giúp hay không?

- Nói nhảm, nếu không tao tới nơi này làm gì? Chỉ vì để xem con tinh tinh mất bình thường vì cần phát dục cực độ sao?

- Thật hết thuốc với mày! Mày và thằng đại ca kia thật có cái đức hạnh của mấy thằng chó đẻ mà. Cái gì gọi là tinh tinh? Tao đây là gợi cảm, có hiểu hay không?

- Được rồi? Cho dù là mày gợi cảm nhưng mày xem ra cũng ‘gợi cảm’ kiểu lợn lòi và chân voi đúng không?

- Tao hiện tại rất nghi ngờ mày có thể hay không là tên kia đến Hàn Quốc chỉnh sửa dung mạo rồi trở về làm tao sợ!

Khủng long nói làm cho Hướng Nhật toát mồ hôi lạnh. Thằng này vậy mà có sức tưởng tượng rất tốt a! Nghe cũng có chút đạo lý, chính hắn không phải là một dạng thay đổi dung mạo đó sao?

……

- Đây là chuyện cuối cùng.

Lưu manh làm như không có thấy khủng long gân xanh đang nổi lên đầy trán.

- Nói đi!

Hắn cắn môi muốn bật máu. Những vấn đề đối đáp nãy giờ làm hắn hận thấu xương cái tên trước mặt đến nỗi muốn văng tục.

- Tại sao mày rõ ràng biết tao ở đâu mà cũng không sớm tìm, không nên đợi người của mày vô tình đụng tới tao rồi mới thuận tiện mời tao đến? Theo tao được biết, mày cũng không phải là lọai tinh tinh có kiên nhẫn.

- Vấn đề này a...

Khủng long bắt đầu ra vẻ đạo đức:

- Mày cũng biết anh mày rất tôn trọng những người đọc sách, chủ yếu là sợ chậm trễ chuyện học hành của mày…

Không đợi hắn nói xong Hướng Nhật dơ ngón giữa 'thọc' lên rồi 'thọc' xuống vài lần xem như biểu đạt lòng ‘tôn kính’ với những lời nói ‘khẩu Phật tâm xà’ kia.

- Mày có thể biến được rồi. Bố đây còn có mấy em cưng chờ được yêu nên sẽ không tiếp chuyện mày được nữa.

Khủng long hạ lệnh trục khách bởi vì hắn thật sự chịu không được những lời lải nhải liên tục không dứt của lưu manh.

- Ra vẻ như mày ngon lành hả. Không biết những lời này nếu mà truyền tới bên tai của vợ thằng chó nào đó thì sẽ ra sao…

Hướng Nhật dang tay cầm lấy cái gạt tàn hoa văn tinh xảo bằng vàng ròng chắc có cở 5kg trước bàn làm việc

- Cái này xem như tao lấy làm quà gặp mặt, cảm ơn!

Nói xong, không để ý tới khuôn mặt từng thớ thịt giựt giựt của khủng long hắn nghênh ngang bước ra khỏi phòng làm việc.

- Hướng Nhật, tao f**cking giết mày cái thằng chó đẻ, mày cuối cùng còn có chuyện gì của tao mà không nói cho nó...

Cho dù bên trong được cách âm rất tốt nhưng mà lưu manh vẫn nghe được tiếng nói thật to kia, bất quá điều này đối với hắn không có xi nhê gì. Vuốt ve trong tay xem xét cái gạt tàn thuốc đem so giá trị thực và tính thực dụng của nó, Hướng Nhật hưng phấn hai mắt tỏa sáng, trở về đem nấu chảy lấy vàng đúc ra đồ chơi có đỉnh tròn tròn đưa cho cô nàng. (Lời tác giả: chỗ này đã cắt bỏ, nguyên văn quá mức tà ác, đọc giả tự phát huy trí tưởng tượng), nói không chừng cô nàng cao hứng quá lại chịu đáp ứng "giao kèo bảy ngày" chẳng hạn - ôi sướng quá!

olo

Bên trong thang máy lưu manh đang nghĩ ngợi lung tung không có chú ý tới không gian xung quanh dòng người vào ra, giờ phút này chỉ còn lại có hai người bên thang máy trống trải. Mũi thoáng ngửi thấy một mùi thơm nhẹ mang hắn đang dâm đãng chìm đắm trong YY suy nghĩ tỉnh lại. Lúc này hắn mới để ý thấy mình đang cùng một đại mỹ nữ ở bên trong thang máy.

Đột nhiên hắn trợn mắt lộ ra vẻ không tin, bởi vì cô nàng xinh đẹp này hắn biết rõ, nàng thường xuyên xuất hiện trên phần tin kinh tế tài chánh như là một nữ doanh nhân thành đạt -- Tô Úc.

- Tại sao lại là cô?

Hướng Nhật không nhịn được lên tiếng hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Duong Hai Tran
09 Tháng năm, 2023 09:17
óc chó biết con *** gì
Duong Hai Tran
09 Tháng năm, 2023 09:16
ngu
Hieu Le
07 Tháng mười một, 2022 22:35
Hình như đọc tới đây lâu lắm rồi thì phải. Ad chết rồi à
bblong
02 Tháng năm, 2022 09:55
thanh niên bị ngáo đá ah? truyện này ra đời vào những năm 2009-2010, truyện kia thì mới ra đời tầm 6 7 năm thôi, bộ nào ăn cắp bộ nào thì m tự hiểu. Ngu nó vừa vừa thôi
Chung PY
21 Tháng ba, 2020 08:36
thằng tác giả óc chó ăn cắp ý tưởng xong bị tố cáo chứ đâu viết được truyện đâu.
Chung PY
21 Tháng ba, 2020 08:34
truyện này ăn cắp ý tưởng truyện cô vợ tổng giám đốc xinh đẹp của tôi. từ cốt truyện đến tình huống có nhân vật lấy y gốc luôn như an tâm giống cả tên đến bối cảnh. truyện ăn cắp nên bị tố cáo bản quyền. đừng nên đọc mất tgian.
Duc Nguyen
16 Tháng sáu, 2019 23:06
Truyện này đọc từ những chương tâm 800-900 bắt đầu cảm giác người khác viết
Nguyen Chung
12 Tháng năm, 2019 14:49
Chuẩn, cái truyện gì càng đọc càng hãm ***
Hieu Le
09 Tháng tư, 2019 00:30
t đề nghị thằng óc vật nào đang viết thì dừng lại và thằng đang chuẩn bị up lên thì chọn cancel
Binh Tran
20 Tháng mười, 2018 16:49
Có mỗi chuyện từ mỹ về đến khi gặp mặt hướng phụ mà những mấy kiểu chả hiểu mô tê gì
Duc Nguyen
17 Tháng bảy, 2018 04:35
bắt đầu tư cháp có hướng phụ là tác giả khác viết hay dịch thì phải. dời dạc, bừa bãi ko kết cấu
lovelyday
25 Tháng sáu, 2018 23:40
Ta thấy có nhiều phiên ngoại quá, k biết xuất bản có hết PN này k nhỉ?
4u4ever
22 Tháng sáu, 2018 07:15
Đúng là kỳ án ánh trăng thật. Thấy Quỷ Cổ Nữ mình nhảy vào, đọc văn án thấy quen quen, té ra quen thật
lovelyday
22 Tháng sáu, 2018 01:48
ơ hoá ra đây là Kỳ án ánh trăng...............
Hieu Le
14 Tháng tám, 2017 13:26
mía nó tác giả ngừng viết rồi mà bọn rảnh lol lôi đâu ra mấy chap úp lên làm hư bột hư đường đẽo hiểu thằng nào viết mấy chương sau mà óc thế không biết làm tụt cảm súc
Hieu Le
01 Tháng năm, 2017 20:44
đó là những gì nghe nói còn lý do cụ thể thì chịu
Hieu Le
01 Tháng năm, 2017 20:43
từ chap 7.800 gì đó là tác giả ngừng viết nghe đâu vì chanh chấp bản quyền gì đó...và chuyển sang viết truyện khác...sau nay khi tranh chấp song tác giả có viết lại nhưng tốc độ rất rất thấp gần như là cả tháng mới 3.4 chap...sau 1 khoảng thời gian dài thì truyện ngừng viết......không biết vì lý do gì...ngừng hoạt động 1 thời gian thì truyện lại có chương mới nhưng không rõ là phải của tác giả cũ hay không mà truyện rời rạc và nhạt hẳn...phải nói là nhạt, nhạt vccc
Hieu Le
14 Tháng hai, 2017 12:46
chuyen doc cang ngay cang nham
Hieu Le
01 Tháng hai, 2017 19:18
truyện đo thị mà
Hieu Le
01 Tháng hai, 2017 19:17
ad cho hỏi sao lại 2 bộ thế bộ nào là thật vậy
Hieu Le
01 Tháng hai, 2017 19:17
ad cho hỏi sao lại 2 bộ thế bộ nào là thật vậy
Hieu Le
25 Tháng mười hai, 2016 06:38
an tâm vừa ngu vừa xấu tính mà xũng thích dc vc
Hieu Le
25 Tháng mười hai, 2016 00:35
noel ra 2 chương phép thuật băng hệ với tinh linh công chúa băng tác giả căn thời gian ghê quá
Main Dino
21 Tháng mười hai, 2016 22:24
Lần đầu thử đọc ngôn tình ! Cảm giác thanh niên này bá nhưng nhiều lúc đùa không đúng chỗ, cũng chẳng chung tình ! Chơi con Sở Sở kia nhiều cũng chán thôi !!
Main Dino
21 Tháng mười hai, 2016 22:24
Lần đầu thử đọc ngôn tình ! Cảm giác thanh niên này bá nhưng nhiều lúc đùa không đúng chỗ, cũng chẳng chung tình ! Chơi con Sở Sở kia nhiều cũng chán thôi !!
BÌNH LUẬN FACEBOOK