Cô gật đầu, cười với trợ lý Giang rồi quay người đi thẳng về phía phòng bệnh của mình
Tiểu Giang lại ngây thơ nghĩ hai người đã làm lành nên cô mới đến đây thăm chủ tịch của anh. Tiểu Giang mang đến một hộp cháo cho Lục Lãnh Phong, anh đặt nó lên bàn rồi mở nắp ra bên trong vẫn còn nghi ngút khói
-Ngài ăn chút cháo đi Lục tổng
-Cậu cút về công ty đi
Lục Lãnh Phong mặt hầm hầm liếc trợ lý Giang. Trợ lý Giang ngây thơ chẳng biết gì, khi không lại mắng mình. Không lẽ lại bị thiếu phu nhân chọc tức? Chủ tịch của anh đây là đang giận cá chém thớt?
-Tôi để cho ở đây ngài nhớ ăn đấy
Nói rồi, anh cũng từ từ chuồn khỏi phòng bệnh. Tiểu Giang biết ông chủ của anh đang tức giận, tốt nhất là không nên nói gì thêm, anh vẫn chưa muốn mất việc đầu
Sau khi quay về phòng thì tầm mười phút sau, Khánh Hà cũng đã mang thức ăn đến cho Hy Nguyệt. Khánh Hà bỏ hộp cháo cùng với muỗng lên bàn, cẩn thận mở nắp hộp ra
-Này là em tự tay nấu đấy, chị ăn đi kẻo nguội
Khánh Hà vừa thao tác vừa nói với giọng đầy tự hào. Cô biết Khánh Hà nấu ăn ngon đó là một điều không thể bàn cãi
Cô cầm lấy chiếc muỗng, múc một miếng cháo thổi thổi rồi bỏ vào miệng. Quả nhiên là rất ngon!
-Nếu mọi chuyện đúng theo dự định thì tuần sau chúng ta sẽ về Anh
-Vậy...chị có định sau này sẽ trở lại thành phố này không?
Hy Nguyệt vừa múc một muỗng chảo khác thì bị Khánh Hà hỏi một cầu làm cho dừng lại động tác
-Chị cũng không biết nữa
Cô cũng thành thật mà nói ra điều mình đang nghĩ
-Ngày mai chúng ta xuất viện được không? Chị chẳng muốn ở đây một tí nào
-Ể, không được đâu, phải hết ngày mai thì mới được
-Cậu Với Khánh Hà đang nói gì thế?
Thiên Nhi từ bên ngoài đi vào, nói. Cô vừa đi gặp khách hàng nên sẵn tiện ghé ngang thăm cô bạn thân
Vì là đi gặp khách hàng nên Thiên Nhi ăn bạn cũng khác ngày thường một chút. Áo sơ mi trắng kết hợp cùng chiếc váy dài màu hồng nhạt xinh xắn, bên dưới phối kèm đồi cao gót mũi nhọn chỉ cao tầm khoảng 7cm
-Chị ấy lại đòi xuất viện sớm
-Không được, cậu phải ở lại cho mình
Nghe Thiên Nhi hỏi, Khánh Hà nhanh nhảu lên tiếng. Khi không lại bị hai người này nhắc nhở, quản giáo y như trẻ con làm sai bị cha mẹ la
-Mình thua hai người đấy
-ì phải rồi, cậu nghĩ sao về lời đề nghị trước đó của mình
Thiên Nhi ngồi xuống ghế sô pha ở gần chiếc giường Hy Nguyệt, lời đề nghị đó cô đã suy nghĩ rất lâu cũng nên đến lúc trả lời rồi
Nhận được cái gật đầu của Thiên Nhi, Hy Nguyệt vô cùng vui. Vậy là có nghĩa là cô bạn thân Thiên Nhi sẽ về làm ở công ty cổ
Chưa ngồi được bao lâu thì Thiên Nhi lại gặp phải người mà mình ghét. William từ từ bước vào
-Hey em gái, hôm nay em thế nào?
Vừa thấy người, Thiên Nhi đã liếc anh một cái sau đó lại quay sang Hy Nguyệt, ra vẻ như không có sự xuất hiện của người kia
-Ái chà, lại là con nhóc đáng ghét này
Thiên Nhi mặt nhìn hướng khác, miệng cố tình nói để William nghe
-Oan gia ngõ hẹp
William không nói gì mà đi thẳng lại sô pha rồi ngồi xuống, hai người ngồi ở hai góc, chẳng ai có thiện cảm với ai
-Nguyệt Nguyệt...
-À em gái...
-Hay là mình...
Khi nào e...