Giai Lạc ngồi được tầm mười phút thì có hai gã đàn ông đi đến, trên tay cầm theo ly rượu vang đỏ
-Không cần
Cô lạnh nhạt đáp lại rồi cầm ly Whisky sang chỗ ngồi khác. Thấy thái độ của Giai Lạc, hai gã lại cảm thấy thú vị
-Mày nhìn thân hình quyến rũ đó kìa
Tên tóc vàng lên tiếng, hai mắt cứ dáng vào ba vòng của Giai Lạc thèm thuồng
-Chưa gì mà tao muốn ăn cô em đó rồi
Gã tóc đen uống một ngụm rượu, cười nửa miệng gian tà. Dừng lại vài giây hắn lấy trong túi quần một gói thuốc rồi nói tiếp
-Chiêu này...thì sao?
Gã tóc vàng gật đầu sau đó hai tên đi về phía nhân viên pha chế, nói gì đó với cậu nhân viên đó. Lúc đầu người nhân viên một mực lắc đầu từ chối, một trong hai gã bước lên nắm lấy cổ áo ra sức uy hiếp nhân viên pha chế
Hai tên đó cũng được xem như người có máu mặt ở bar JG này nên muốn bảo toàn người nhân viên đành miễn cưỡng đồng ý nhận lấy gói thuốc
Một lúc sau, Giai Lạc gọi thêm một ly rượu pha chế khác để uống. Tầm hơn
mười phút thuốc đã bắt đầu ngấm, khuôn mặt đỏ bừng lên, cả người nóng như lửa đốt
Lúc đầu cô cứ tưởng là mình say nhưng mà trước giờ tửu lượng của Giai Lạc cũng đâu phải là kém, trùng hợp lại bắt gặp ánh mắt thèm khát của hai tên vừa nãy
-Chết tiệt
Biết là mình đã bị hai tên chó chết đỏ tỉnh kế Giai Lạc buộc miệng chửi thề
Cảm thấy không ổn, cô cầm lấy túi xách đi ngay vào nhà vệ sinh. Giai Lạc phải vịn vào tường để không bị ngã, hai gã đó lại không tha bám theo cô vào tận trong này
-Cô em, có cần hai anh đây giúp em không?
Một gã lấy tay sờ soạng cặp đùi trắng nõn của cô
-Cút
Giai Lạc dùng hết sức xô gã ra khỏi người mình, đi từng bước loạng choạng vào một trong những phòng nhỏ của nhà vệ sinh, khóa chốt thật cẩn thận
-Em gái xinh đẹp, em muốn chơi mèo vờn chuột với hai anh hả?
Cô dùng thân mình đè chặt lại cánh cửa, nghe thấy tiếng nói Giai Lạc càng hoảng sợ hơn. Tuy tạm thời an toàn những cánh cửa lại cũng rất mỏng manh, chỉ cần dùng lực sẽ tung ra ngay
Giai Lạc mở túi xách, tay rung rung cầm lấy điện thoại. Cô định gọi cho anh hai nhưng sao tìm quài lại chẳng thấy số điện thoại đây cả
Tìm kiếm trong danh bạ cuối cùng cũng thấy tên "Cố Mộc". Như với được vàng, cô gọi cho ngay cho Cố tổng
-Alo, Giai Lạc hả
-Cứu..hức..cứu em...hức
Giai Lạc bật khóc, giọng run run kèm theo sợ hãi
-Giai Lạc, em đang ở đâu. Giai Lạc, em ở đâu anh đến ngay
-J...G cứu em hức....hức
-J...G cứu em hức....hức
*Tút...tút tút*
-Sao lại hết pin lúc này chứ
-Alo, alo Giai Lạc em nghe anh nói không, Giai Lạc
Cô chưa nói rõ đầu đuôi thì điện thoại đã hết pin. Đúng là xui xẻo thật mà
Cố Mộc vẫn còn loay hoay suy nghĩ, trong lúc gấp gáp cộng thêm sợ hãi cô nói đúng từ "JG"
-J..G? là gì vậy
-Aaa đúng rồi là quán bar lần trước Giai Lạc và Hy Nguyệt đến
Vừa nghĩ ra Cố Mộc tức tốc lái xe đến đó
Quay lại Giai Lạc, cô cứ đứng chặn cửa lại, miệng không ngừng lẩm bẩm cầu nguyện
-Em không ra là hai anh đây xông cửa vào đấy
-Khôn hồn thì mở cửa ra, một lát nữa bọn anh còn nể tình mà nhẹ tay