• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe vậy, anh ta bèn xua xua tay nói 

-Vương tổng nghe xa lạ quá trước gọi sao thì giờ cứ gọi vậy đi 

-À dạ 

Hy Nguyệt mỉm cười tươi nhìn Vương Huy 

Còn về phần Lục Lãnh Phong, mãi nói chuyện với mấy vị chủ tịch của các công ty khác mà chẳng để ý cô đã biến mất từ lúc nào 

Sau khi nói chuyện với họ anh vội đi tìm cô, không ngờ lại thấy cảnh tượng trước mắt. Hy Nguyệt đang nói chuyện vui vẻ cùng một người đàn ông khác 

Nhìn thấy, Lục Lãnh Phong vô cùng tức giận nhưng nhanh chóng thu lại thái độ đó, gương mặt vẫn giữ vẻ băng lãnh, cao ngạo bước về phía cô 

Đang nói chuyện vui vẻ bỗng dưng Hy Nguyệt cảm nhận bàn tay ai đó đang đặt lên eo mình 

-Tưởng phu nhân đang nói chuyện cùng ai hóa ra là Vương tổng 

Mắt nhìn Vương Huy nhưng tay anh vẫn giữ chặt lấy eo cô như đánh dấu chủ quyền 

Nhận thấy người trước mặt mình là một nhân vật có tầm cỡ, Vương Huy thể hiện sự vui vẻ nói 

-Thì ra là Lục tổng, rất vinh dự khi gặp anh 

Lục Lãnh Phong vẫn giữ khí chất băng lãnh nhìn anh rồi xoay 180 độ nhìn cô hiền hòa 

-Phu nhân của tôi cũng mệt rồi xin phép Vương tổng chúng tôi đi trước 

Dứt lời, anh nắm lấy tay cô kéo đi ra thẳng xe 

Sau khi hai người đi Vương Huy nhếch miệng nở một nụ cười chẳng mấy thiện cảm 

-Chờ đó đi sớm muộn gì tôi cũng nếm thử người phụ nữ của Lục Lãnh Phong 

Lục Lãnh Phong nắm tay cô kéo vào xe, ngồi vào ghế lái, tay đặt trên vô lăng vẻ mặt vô cùng tức giận 

-Anh đang làm gì vậy? Buổi tiệc còn đang diễn ra 

-Cô ngậm miệng lại 

Lần đầu Hy Nguyệt thấy anh giận dữ đến vậy nên nhất thời sợ hãi, băm môi lại ngoan ngoãn ngồi yên 

Một lúc sau, xe cũng chạy về đến biệt thự. Anh vừa dừng xe lại cô đã vội mở cửa đi vào nhà nhưng Lục Lãnh Phong nhanh hơn, anh đã mở cửa xe bước xuống đi nhanh lại phía Hy Nguyệt mà vác cô lên vai 

-Aaaaa, thả tôi xuống 

Cô vừa lạ vừa đánh vào vai anh không ngừng giãy giụa nhưng Lục Lãnh Phong vẫn cứ thế vác cô lên tận phòng 

Anh không thương tiếc quăng mạnh cô xuống giường 

-Áaa anh làm gì vậy? 

-Cô cũng gan lắm dám liếc mắt đưa tình với thằng đàn ông khác 

Sau đó anh cởi chiếc áo vest bên ngoài rồi nới lỏng cà vạt 

-A-anh I-làm gì vậy 

Thấy điều bất thường cô vừa nói vừa lùi lại ngồi sát mép giường. Lúc này anh đã cởi chiếc áo sơmi vứt xuống sàn, để lộ ra cơ ngực rắn chắc, từng múi cơ vạm vỡ 

-Dạy dỗ lại để cô không đi liếc mắt đưa tình nữa chứ làm gì 

Lục Lanh Phong kéo mạnh chân khiến cô mất đà nằm ngay dưới thân anh. Hy Nguyệt sợ đến mức mặt lúc xanh lúc trắng, miệng nói lắp

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK