Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cậu ta rốt cuộc có lai lịch gì vậy?” Những cường giả đều kinh ngạc nhìn Sở Quân Lâm.

Một khi huyết mạch của anh ta bộc phát, thực lực trong nháy mắt sẽ đột phá Quân Cảnh!

“Nhóc con, mau quỳ xuống cho tôi!!!” Sở Quân Lâm giận dữ hét vào mặt Diệp Phàm.

Vừa dứt lời, luồng sức mạnh huyết mạch khổng lồ đều hướng về phía Diệp Phàm, muốn áp chế hắn hoàn toàn và khiến hắn quỳ xuống trước mặt anh ta!

Nhưng làm sao Diệp Phàm có thể dễ dàng nhượng bộ như vậy?

Đối mặt với sự áp chế của Sở Quân Lâm, Diệp Phàm cũng nhanh chóng bộc phát sức mạnh để chặn đứng lại luồng khí thế huyết mạch của anh ta!

Soạt!

Sở Quân Lâm nhìn thấy Diệp Phàm thế mà lại có thể chặn được sự trấn áp của mình, liền điều động toàn bộ huyết mạch trong cơ thể dồn lên nắm đấm, rồi tấn công về phía Diệp Phàm.

Uy lực của cú đấm này đã đạt tới trình độ kinh người, đi đến đâu thì nổ đùng đùng đến đó, thậm chí không gian cũng bị vặn vẹo, uy lực này so với uy lực của tên lửa còn đáng sợ hơn rất nhiều!

Khi những cường giả nhìn thấy cú đấm của Sở Quân Lâm, trong lòng khẽ run lên, da đầu liền tê dại!

Cú đấm này có lẽ đủ sức để nổ tung Thái Sơn, nếu bọn họ không cố gắng chống cự thì có lẽ đã sớm bị thổi bay rồi!

Ngay khi cú đấm của Sở Quân Lâm sắp đánh trúng mặt Diệp Phàm, muốn giết chết hắn thì Diệp Phàm lại khá thờ ơ, trực tiếp quát lên: “Long Quyền!!!”

Bùm! ! !

Diệp Phàm đã bộc phát sức mạnh rồng mà năm đó ngũ sư phụ đã lưu lại trong cơ thể mình.

Long Quyền kết hợp với sức mạnh của rồng khiến uy lực vô cùng cường đại!

Ngay lập tức, một tiếng rồng gầm vang lên.

Diệp Phàm đánh ra một quyền, một bóng dáng rồng hư ảo liền lao ra, mang theo khí thế rung chuyển cả trời đất, ngay cả sức mạnh huyết mạch của Sở Quân Lâm cũng bị áp chế!

Rầm! ! !

Sở Quân Lâm liền bay ra sau, đập mạnh vào võ đài điên cuồng phun ra máu!

“Sức mạnh rồng của ngũ sư phụ thực sự rất mạnh!” Nhìn thấy cảnh này, Diệp Phàm tự lẩm bẩm!

Năm đó trước khi xuống núi, mấy vị sư phụ của Diệp Phàm đã truyền một luồng sức mạnh vào cơ thể hắn, trở thành vũ khí mạnh nhất của hắn!

Thế nhưng Diệp Phàm chưa từng sử dụng qua, dù sao loại sức mạnh này dùng một lần sẽ ít đi, nếu không phải thời khắc mấu chốt hắn đương nhiên sẽ không dùng tới!

Mà lần này Diệp Phàm sử dụng sức mạnh của ngũ sư phụ, hắn cũng chỉ còn đủ sức mạnh để dùng thêm hai lần nữa mà thôi!

Lúc này Sở Quân Lâm đã hoàn toàn bị đánh bại, tất cả đều im lặng!

Mọi người đều trợn tròn mắt không thể nào tin nổi!

Ngay cả Sở Cửu Ca cũng ngạc nhiên nhìn Diệp Phàm.

“Anh...”

Còn Sở Quân Lâm thì đang nằm trên mặt đất, cũng khó tin nhìn Diệp Phàm.

“Thật yếu!” Diệp Phàm lạnh lùng nói.

Hắn lại vung nắm đấm rồi lao về phía đối phương một lần nữa!

Nếu như anh ta đã muốn giết hắn, hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua!

Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, đây chính là đạo lý của Diệp Phàm!

Đúng lúc Diệp Phàm vừa đến trước mặt Sở Quân Lâm, muốn một quyền đấm nát đầu anh ta.

“Nhóc con, dám sao?”


Lúc này, một tiếng gầm như sấm chợt vang lên!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK