"Người đâu!"
"Mang xuống dưới!"
Ánh mắt lạnh lẽo của Mai Lan nhìn Diệp Phàm, cô ta ra lệnh.
Đám người Bách Hoa Lâu lập tức muốn ra tay với Diệp Phàm.
"Dửng tay!"
"Các người điên rồi à? Dám ra tay với thiếu chủ?"
Hồng Diệp nói với đám người kia, ánh mắt cô ấy chuyển về phía Mai Lan: "Chị Mai, chẳng lẽ chị thật sự cấu kết với người ngoài để phản bội Bách Hoa Lâu sao?"
"Hồng Diệp, cô là thuộc hạ tôi coi trọng nhất, bây giờ cô đứng về phía tôi hay vẫn đứng về phía người kia?"
Mai Lan nhìn Hồng Diệp nói.
Nét mặt Hồng Diệp không ngừng thay đổi, vẻ mặt vô cùng khó coi, cô ấy nhìn Mai Lan nói: "Thật xin lỗi chị Mai, tôi là người của Bách Hoa Lâu, tôi sẽ không phản bội Bách Hoa Lâu, chị Mai, chị mau tỉnh ngộ đi, phản bội Bách Hoa Lâu sẽ không có kết cục tốt đâu!"
"Hừ, lâu chủ ném Bách Hoa Lâu rồi biến mất mấy chục năm không quan tâm, bà ta đã không quan tâm Bách Hoa Lâu như vậy thì tại sao tôi phải mãi mãi trung thành?"
"Bây giờ sau lưng tôi chính là Huyền Kiếm Tông đứng đầu giới võ đạo quận Nam Thiên, cho dù lâu chủ có xuất hiện thì có thể làm gì được tôi?"
"Không bao lâu sau tôi sẽ nắm trong tay toàn bộ Bách Hoa Lâu của các quận, đến lúc đó tôi chính là lâu chủ mới của Bách Hoa Lâu!"
Ánh mắt Mai Lan tràn ngập dã tâm và dục vọng, cô ta cười lạnh nói.
"Si tâm vọng tưởng!"
Diệp Phàm nói bốn chữ, người nhanh chóng xuất hiện trước mặt Mai Lan, một tay bóp lấy cổ cô ta nâng lên cao.
"Buông chị Mai ra!"
"Mau lên!"
Thanh niên trẻ tuổi kia thấy vậy thì biến sắc, anh ta kêu to.
Thành viên Bách Hoa Lâu lúc này muốn lao về phía Diệp Phàm, kết quả ai nấy đều bị Hồng Diệp đánh bay ra ngoài.
"Các người đều là người của Bách Hoa Lâu, mọi người thật sự muốn phản bội Bách Hoa Lâu với Mai Lan sao?"
Hồng Diệp quát to với đám người.
"Người phản bội Bách Hoa Lâu, giết!"
Diệp Phàm lạnh lẽo nói.
Rắc!
Hắn nói xong thì lập tức bẻ gãy cổ Mai Lan.
Ầm!
Diệp Phàm vung tay lên, thi thể Mai Lan va đập mạnh xuống trước mặt mọi người trong Bách Hoa Lâu.
Đám người Bách Hoa Lâu nhìn thi thể Mai Lan, vẻ mặt người nào cũng thay đổi, ánh mắt không ngừng lấp lóe.
"Còn không mau bỏ vũ khí xuống tham kiến thiếu chủ?"
Hồng Diệp lại lần nữa quát.
Thành viên Bách Hoa Lâu lập tức ném vũ khí đi, quỳ xuống nói với Diệp Phàm: "Thiếu chủ, thật xin lỗi!"
"Mày…"
Người đàn ông trẻ tuổi kia thấy Mai Lan bị giết, sắc mặt vô cùng khó coi, ánh mắt anh ta nhìn Diệp Phàm không chớp mắt.
Diệp Phàm từ từ đi về phía anh ta.
"Thẩm hộ pháp, giết hắn cho tôi!"
Người đàn ông trẻ tuổi chỉ Diệp Phàm mà nói.
Vụt!
Ánh mắt người đàn ông trung niên kia ngưng lại, trong tay xuất hiện một thanh kiếm đâm về phía Diệp Phàm, thực lực của ông ta đã đạt đến Huyền cảnh tứ trọng!