Tại tầng mười tám của chùa Vạn Phật .
Diệp Phàm vừa bước lên tầng mười tám thì một luồng Phật quang chói mắt lao thẳng về phía hắn, giống như bàn tay của Như Lai muốn triệt để áp chế hắn!
Ah! ! !
Diệp Phàm liền hét lên một tiếng rồi bùng nổ toàn bộ sức mạnh trong cơ thể và Chân Nguyên, tạo thành một nắm đấm sấm sét.
Bùm! ! !
Một tiếng nổ kinh người lập tức vang lên!
Phật quang bị nắm đấm của Diệp Phàm phá hủy, hắn chính thức bước vào tầng cao nhất!
Lúc này, Diệp Phàm thấy rõ ràng tình hình ở tầng mười tám.
Ở đây có tổng cộng mười tám bức tượng Phật bằng vàng, Phật quang rực rỡ tỏa ra xung quanh, đem đến cho người ta cảm giác cứu rỗi chúng sinh và sự uy nghiêm của Đức Phật!
Ở giữa những bức tượng Phật này có một hạt châu treo lơ lửng, ẩn chứa vô số bí mật Phật giáo, chính là xá lợi Phật môn.
Lúc này Diệp Phàm chợt cảm nhận được một luồng áp lực vô hình!
Mười tám bức tượng Phật tràn ngập sức mạnh khủng bố, có sự trấn áp mạnh mẽ đối với con người, đặc biệt sát ý trong cơ thể Diệp Phàm đã hoàn toàn bị áp chế.
Vù vù vù! ! !
Đột nhiên toàn bộ mười tám bức tượng Phật vang lên một tiếng vo ve, Phật quanh rực rỡ tản ra uy lực vô thượng, áp chế Diệp Phàm từ bốn phía.
Bùm bùm bùm! ! !
Tựa như các vị thần phật vừa giáng thế, muốn áp chế hoàn toàn Diệp Phàm, sức mạnh kinh khủng khiến hắn khẽ run rẩy, kêu lên một tiếng, một vệt máu từ khóe miệng cũng tràn ra!
Diệp Phàm nhanh chóng kích hoạt tất cả công pháp mà hắn đã tu luyện, bộc phát toàn bộ sức mạnh để chống lại sự trấn áp này!
Hắn cùng mười tám bức tượng Phật giằng co lẫn nhau, nhưng uy lực của các bức tượng càng ngày càng mạnh, đồng thời cũng vang lên từng đợt âm thanh!
Nó truyền thẳng vào tai Diệp Phàm, khiến linh hồn hắn rất chấn động và cảm thấy mơ hồ.
Diệp Phàm lập tức ngồi xếp bằng trên mặt đất, vừa cố gắng chống lại sự đàn áp của mười tám bức tượng Phật, vừa tập trung tinh thần chặn lại luồng âm thanh của Phật môn này.
Cứ thế, thời gian trôi qua từng phút một!
Hơn nữa không biết bắt đầu từ khi nào, khí tức Diệp Phàm tỏa ra dần dần hòa quyện với sức mạnh của mười tám bức tượng Phật!
Toàn thân hắn không còn chống cự lại sự đàn áp của tượng Phật mà dường như đang lĩnh hội được đạo Phật, tất cả Phật quang đều lao về phía hắn rồi dung nhập vào cơ thể.
Nháy mắt đã mấy ngày trôi qua.
Một bóng người đột nhiên xuất hiện ở trái đất, đứng trên chín tầng trời và nhìn xuống toàn bộ trái đất.
Người này là một người đàn ông trẻ tuổi, lông mày rậm và mắt sáng như sao, khí thế uy nghiêm, ánh mắt có chút kiêu ngạo, toàn thân tản ra khí tức vô hình, như thể khống chế vạn vật, coi thường tất cả chúng sinh!
“Năng lượng của trời đất ít ỏi như vậy, đúng là thế giới cấp thấp!”
Người đàn ông khẽ cau mày, ánh mắt tràn đầy khinh thường.
Sau đó bóng dáng của anh ta lập tức biến mất, như thể đã đang dịch chuyển tức thời vậy!
Soạt!
Giây tiếp theo, người đàn ông này đã xuất hiện ở Diệp tộc, anh ta nhìn về phía đám người, ánh mắt chợt lóe lên rồi nói: “Không ngờ rằng Diệp tộc năm đó hùng mạnh như vậy lại bị lụi tàn đến mức này. Ngay cả một tiên nhân cũng không có, huyết mạch cũng đã hoàn toàn khô héo, thật sự đáng thất vọng, nếu như Diệp Thiên Đ biết được bộ dáng hậu duệ của mình thế này, e rằng sẽ tức giận đến mức đội mồ sống dậy mất.”
Lời nói của anh ta tràn đầy mỉa mai và khinh thường, sau đó lắc đầu nhẹ giọng nói: “Xem ra lão tổ nhất định đã tính sai rồi, Diệp tộc bây giờ còn không bằng một con kiến, làm sao có thể trỗi dậy lần nữa.”
“Cậu là ai?”
Lúc này, Diệp Chấn Đình bước ra, nhìn người đàn ông trong không trung rồi nói, nhưng vết thương trước đó của ông ta vẫn chưa hoàn toàn bình phục, sắc mặt có chút tái nhợt.
“Tộc trưởng của Diệp tộc là ai?”
Diệp Chấn Đình có chút sửng sốt nói: “Tôi là tộc trưởng, cậu là ai?”
“Ông chính là tộc trưởng?”