Mục lục
Truyện: Một thai chín tiểu bảo tổng tài anh thật độc ác – Mạc Hân Hy – Lục Khải Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 905: Bố phải xin lỗi

Cô chớp mắt nhìn mấy đứa nhỏ đáng yêu: “Vừa nấy bố đánh mẹ, chuyện này nên giải quyết thế nào?”

Mấy bạn nhỏ ngay lập tức quay sang nhìn Lục Khải Vũ.

“Bố xin lỗi mẹ ngay đi, rồi để mẹ đánh trả một cái” Vũ Tuệ bước tới, kéo Lục Khải Vũ về phía Mạc Hân Hy.

Đại Bảo Lục Minh Húc nhẹ nhàng nói: “Xin lỗi thôi không thì cũng quá nhẹ rồi!”

Lục Bảo Lục Vũ Bách lắc lắc đầu: “Hay là bảo bố viết một tờ giấy cam đoan sau này phải đối xử tốt với mẹ, còn phải bóp chân đấm lưng cho mẹ nữa, cái này thế nào?”

Ngũ Bảo Lục Tấn Khang dùng ánh mắt tán thưởng nhìn em trai mình: “Đây là một ý kiến hay”

Tam Bảo Lục Vũ Tuấn có chút lo lắng nhìn Lục Khải Vũ: “Chuyện này không ổn lắm, hình như mẹ không giận cha vì chuyện này!”

Tứ Bảo Lục Vũ Tháp: “Bố, bố mau xin lỗi mẹ đi. Ông bà đêu đang đợi chúng ta ở dưới nhà, nếu không sẽ không kịp mất.”

Nhìn thấy một đám trẻ nhỏ đang bảo vệ Mạc Hân Hy như vậy, trái †im của ông bố già là Lục Khải Vũ trở nên lạnh lão.

Mấy tên nhóc con này, xem ra ngày thường anh đối xử với lũ nhóc này quá tốt rồi.

Đợi khi xong xuôi mọi việc, anh phải dựa vào sở trưởng của từng đứa một rồi tống từng đứa vào lớp học thêm năng khiếu, sắp xếp kín lịch cho mấy đứa xem mấy đứa có còn dám nhảy ra đòi quyền lợi với anh không.

Tuy nhiên, điều quan trọng trước mắt là phải dỗ dành vợ và cái đám lít nhít này trước đã.

Vì vậy, anh lập tức tiến lên, nắm lấy tay Mạc Hân Hy, cúi đầu xuống, bày ra bộ dạng vô cùng sám hối: “Vợ à, anh xin lỗi. Anh không nên đánh em, em tha thứ cho anh nhé!”

Khóe miệng Mạc Hân Hy tràn đầy hạnh phúc, cười ngọt ngào đắc ý.

Cô cố ý bày ra dáng vẻ rộng lượng, vỗ vỗ tay Lục Khải Vũ: “Chồng à, em là người rộng lòng, em tha thứ cho anh đấy”

Dưới lầu bỗng truyền đến tiếng gọi có phần nóng vội của bà Lục.

“Khải Vũ, Hân Hy hai đứa đang làm cái gì trên lầu đấy, còn không mau xuống là muộn rồi đây này”

Mấy đứa nhỏ nghe vậy thì nhanh chóng quay lại, nắm lấy tay anh chị em của mình rồi lon ton chạy xuống cầu thang.

Mạc Hân Hy ở phía sau nhắc nhở mấy đứa: “Chạy chậm thôi, cẩn thận kẻo ngã.”

Nói xong, cô cũng chuẩn bị theo lũ trẻ xuống lầu.

Tuy nhiên, Lục Khải Vũ đã nhanh chóng nắm lấy vòng eo mảnh mai của cô, nhẹ nhàng thở ra bên tai cô: “Vợ à, đợi vết thương của em lành lại. Anh sẽ khiến em ba ngày không xuống được giường.”

Nói xong, anh lại nhân cơ hội hôn lên môi Mạc Hân Hy một cái.

Mạc Hân Hy nhìn anh: “Lục Khải Vũ, hôm nay là sinh nhật của bố, là ngày mà mấy đứa nhỏ về nhận tổ tiên. Anh có thể nghĩ ra cái gì đó bình thường, có tác dụng được không?”

Nói xong, cô lại ngẩng đầu lên, vỗ vào ngực Lục Khải Vũ: “Tổng giám đốc Lục, tại sao đối phương lại chọn hôm nay để gửi ảnh cho em?

Mục đích của cô ta là gì? Người như Mai Huyền My có thể làm ra chuyện không hay”

“Vậy nên, Tổng giám đốc Lục, anh phải tỉnh táo, nếu hôm nay xảy ra chuyện, anh Lục sẽ trở thành trò cười lớn cho cả Hà Thành.”

Thấy vẻ mặt cô đột nhiên trở nên nghiêm túc, Lục Khải Vũ đưa tay vén một lọn tóc rối ra sau tai giúp cô.

“Được rồi, vợ yêu, anh hiểu rồi. Anh sẽ thu xếp ngay bây giờ.”

Nói xong, anh bảo Mạc Hân Hy xuống lầu chăm sóc cho lũ nhỏ trước.

Sau đó, anh trực tiếp gọi cho Lâu Văn Vũ: “Lập tức thu xếp người theo dõi nhà Mai Huyền My. Hôm nay, dù có chuyện gì xảy ra, họ cũng không được phép ra khỏi nhà.”

“Đặc biệt là Mai Huyền My, nếu cần, cậu có thể trói cô ta ấy lại trước.”

“Ngoài ra, hãy để điều tra cho tôi tất cả những người mà Mai Huyền My đã liên lạc gần đây”

Chắc chắn phải có ai đó đứng sau Mai Huyền My, đối phương đã chọn ngày hôm nay để gửi một bức ảnh như vậy cho Hân Hy, mục đích rất rõ ràng.

Chính là muốn Mạc Hân Hy và anh cãi nhau, làm hỏng bữa tiệc sinh nhật hôm nay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK