Chương 359: Mạc Hân Hy bị làm nhục?
“Con trai, con mau nói thật cho mẹ biết, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy? Con bé Hân Hy có phải là, có phải là đã bị..” Mẹ Lục vô cùng xót xa, không nói nên lời.
Lục Khải Vũ cau mày nhìn biểu cảm phức tạp của mẹ mình: “Mẹ, mẹ muốn nói gì a?”
“Chuyện này, con à, con cứ yên tâm. Nhà mình sẽ không vì chuyện này mà chê trách Hân Hy đâu, có điều con nhất định phải nghĩ cách bắt hung thủ lại để báo thù cho Hân Hy, nhà họ Lục chúng ta cũng đâu dễ bắt nạt”
“Đúng rồi, còn nữa, con phải xử lý gọn gàng sạch sẽ những kẻ đó, đừng để lưu lại bất kỳ chứng cứ hay hình ảnh gì. Hân Hy thật đáng thương!” Vừa nói, mẹ Lục vừa chảy nước mắt.
Nghe đến đây, Lục Khải Vũ mới hiểu hàm ý trong lời nói của mẹ mình.
“Mẹ, không phải là mẹ cho rằng Hân Hy bị người khác làm nhục đấy chứ?” Khóe miệng anh không tự chủ được mà khẽ cong lên, anh cảm thấy thật cạn lời với trí tưởng tượng phong phú của mẹ mình.
Nếu như Hân Hy thật sự bị người khác làm nhục, người làm chồng như anh còn có thể bình tĩnh như vậy được sao? “Chẳng lẽ không phải sao? Sáng nay lúc ra khỏi nhà, con bé đâu có mặc bộ quần áo này. Mẹ nhìn thấy con bé có vẻ mất sức lắm.” Nhìn biểu cảm của con trai, mẹ Lục cũng hơi mơ hồ.
Lục Khải Vũ tiến về phía trước một bước: “Mẹ, mẹ ngửi thử quần áo của con xem.”
Mẹ Lục không hiểu nhưng vẫn nghe theo, kéo quần áo của con trai ngửi thử một cái. Sau khi ngửi xong, mẹ Lục vội lùi ngay về phía sau, còn làm thêm động tác sắp buồn nôn nữa.
“Đây chính là lý do vì sao Hân Hy phải tắm và thay quần áo. Cô ấy chỉ bị người ta nhốt vào chuồng gà nên quần áo bẩn tí thôi.” Lục Khải Vũ cười phá lên.
Thật ra thì anh vốn định nói với mẹ mình rằng sự thật là Hân Hy bị hai cậu cháu trai của bà bắt cóc nhốt vào chuồng gà. Nhưng vì kế hoạch và giao hẹn giữa anh và Long Uy, anh cảm thấy trước hết vẫn nên giấu mẹ mình đã
Mặc dù lần bắt cóc này không liên quan gì đến Lư Giai Y nhưng Mạc Minh Húc vẫn bất ngờ điều tra ra việc Lư Giai Y dự định mua hung khí ám sát Mạc Hân Hy.
Lần này Lục Khải Vũ không nể nang tình cảm giữa hai nhà nữa mà trực tiếp giao chứng cứ cho cảnh sát, truy tố Lư Giai Y và Triệu Ngọc Hân tội cố ý giết người.
Đồng thời, anh cũng tung tin đồn trên thương trường rằng mình không đội trời chung với tập đoàn nhà họ Lư. Hơn nữa, anh còn thẳng tay mua lại công ty thương mại của nhà họ Triệu.
Anh giải quyết mọi chuyện như sấm rền gió cuốn, tất cả chỉ xử lý trong vỏn vẹn hai ngày, cho dù bất kỳ ai khóc lóc hay cầu xin tha thứ đều vô ích. Triệu Ngọc Hân rất nhanh đã bị cảnh sát bắt được, có điều Lư Giai Y nghe thấy tiếng gió đã theo Vũ Quang Huy trốn ra nước ngoài.
Mặc dù Lư Giai Y đã trốn đi khiến cảnh sát tạm thời không thể bắt được, thế nhưng sau khi bị Lục Khải Vũ tác động, xí nghiệp của tập đoàn nhà họ Lư chẳng mấy chốc đã đến bên cạnh bờ vực phá sản.
Bố Lư, mẹ Lư không cam lòng tìm đến tranh luận với bố Lục. Bố Lục vì nể tình nghĩa giữa hai nhà nên vẫn muốn bảo con trai để cho nhà họ một con đường sống.
Thế nhưng mẹ Lục không giống vậy, bà ta nhanh mồm nhanh miệng, đã liệt kê thẳng thắn những chuyện xấu mà Lư Giai Y đã làm suốt bao năm qua ngay trước mặt bố Lư, mẹ Lư.
Cuối cùng, bà ta còn thẳng thắn nói: “Nếu tôi không tìm được cháu mình thì nhà họ Lư các người cũng đừng mong được yên ổn!”
Bố Lư mẹ Lư bị nói thẳng mặt thì sa sầm mặt mày nhưng cũng tự biết mình đuối lý, không thể làm gì khác hơn là chán nản rời khỏi nhà họ Lục.
Ngày mười lăm tháng bảy, tức một ngày trước ngày tổ chức hôn lễ của bọn họ, Lý Mộc Tháp được xuất viện.
Lý Minh và Triệu Hồng gọi điện thoại cho Mạc Hân Hy xong thì dẫn theo cậu bé đến nhà họ Lục.
Bác sĩ nói cuộc phẫu thuật rất thành công, chỉ cần nghỉ ngơi nửa năm thật tốt là Lý Mộc Tháp có thể đi học giống như những đứa trẻ khác. Lý Mộc Tháp rất lễ phép, cậu bé đứng trước mặt người nhà họ Lục nhưng không sợ hãi chút nào, còn đi đến cúi đầu trước Mạc Hân Hy và Lục Khải Vũ: “Cô Hân Hy, chú Lục, cảm ơn cô chú đã cứu mạng cháu. Sau này cháu nhất định sẽ học thật giỏi để thi đỗ một trường thật tốt, kiếm thật nhiều tiền để bảo đáp cô chủ”
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn hơi gầy gò đen đuốc tràn đầy cảm động, trong giọng nói trẻ con non nớt toát lên sự kiên quyết và trách nhiệm mà một người đàn ông trưởng thành nên có.