Đọc xong tin nhắn trên nhóm lớp. Thầy Chu gửi danh sách điểm làm bài lần trước. Cô nhìn tên mình đứng chót lớp không thể nào cứu vãn. Ít ra Yên Yên còn được điểm khá hơn, trong lớp mỗi cô điểm hạng bét. Xong rồi ngày nào đến trường còn chưa được yên.
" Thôi em chị em mình cùng chung cảnh ngộ" Yên Yên nói một câu làm an ủi.
Rồi xong luôn, số cô đen như đít nồi ngày mai không dám đến gặp thầy Chu. Khổ nỗi cái cô đã học chậm chương trình, học sao bằng mấy học viên khác. Nghĩ vậy cô còn chưa bỏ cuộc. Lên mạng tìm tòi cách học phù hợp dễ hiểu để chọn lọc.
...
Trong căn phòng làm việc,
Lục Tấn Ngạo nhìn màn hình máy tính xanh, tay không ngừng gõ bàn phím cạch cạch.
Không khí trong phòng bức bối, hơi mùi men rượu.
Hắn vậy mà lại làm việc suốt một đêm bầu bạn cùng với rượu. Giải quyết rắc rối công việc gần như đã xong hắn nhấn nút phím ' cạch'. Kết thúc, hắn tựa đầu vào chiếc ghế sau lưng. Cả chiếc lưng ngả vào ghế thoải mái. Làm cả một đêm cái lưng mỏi muốn gẫy cả rồi. Hắn hơi nhắm hờ đôi mắt chim ưng, hai tay gi gi vầng trán.
Sự mệt mỏi được trút bỏ,
Hắn lái xe rời khỏi công ty,
Về đến căn biệt thự xây cách biệt với thành phần ồn ào, náo nhiệt. Hắn lại ưa thích sự yên tĩnh, xây hẳn chiếc biệt thự to tổ bố trong rừng.
Xe hơi tiến vào khuôn viên, hai bên cổng như được kích hoạt tự động mở.
Dừng trước tại đài phun nước lớn nằm giữa hoa viên rộng rãi. Hắn chậm bước đi xuống.
Cả người làm và quản gia lại về hết nhà chính, hắn nghĩ tới chuyện này thực sự khó chịu.
Cái ngày hôm ấy, Lục phu nhân nói chuyện với hắn không được nên đã xảy ra mâu thuẫn. Bà vì nhất thời tức giận kêu hết trên dưới người làm về đến nhà chính để xem thằng con bà thế nào.
Hai mẹ con nhà họ Lục lại xảy ra mâu thuẫn gì. Chuyện liên quan đến hắn nuôi tình nhân ảnh hưởng đến tầm mắt của Lục phu nhân. Bà ghét cô, đuổi không được thì nói chuyện với hắn. Hai mẹ con lại không hòa đồng sinh ra mâu thuẫn.
Bà khuyên hắn bỏ con nhỏ đó đi chơi đùa cũng chỉ là một thời gian ngắn cớ sao lại giữ đến nửa năm. Trên đời này nắm con gái tốt hơn sao nhất quyết hắn lại giữ cô lại.
Có nhiều người ghen tị sẽ nói là do cô tự quyến rũ hắn. Người làm ấm giường cho hắn ở bên cạnh không quá ba tháng. Người phụ nữ hắn mua về bằng một cuộc giao dịch lại có sức hút gì hắn phá bỏ luật lệ giữ lại bên mình. Ép buộc kí kết cái hợp đồng dính dáng giữa hai người.
Cái hợp đồng chỉ là cái cớ, hắn rõ ràng không xác định được. Còn vấn đề thời gian hạn hợp đồng còn nửa năm. Hắn chẳng lo hay nghĩ tới điều quan tâm là cô có ở bên hắn không.
Hàng loạt suy nghĩ hiện ra ngày hôm đó hai mẹ con họ cãi nhau không cùng chung quan điểm. Làm Kiều Nhã Quỳnh giận tím mặt, bà không can thiệp vào chuyện thằng con trai này thì sau này chuyện sẽ đi về đâu. Hắn cũng đã không còn bé bỏng gì lớn từng ấy năm u ba mươi rồi điều bà lo lắng nhất là việc hắn chưa kết hôn. Lại hay nuôi tình nhân bên ngoài nếu vậy chờ hết cái tuổi già bà cũng chẳng có cháu nối dài rồi.
Hắn gạt mấy suy nghĩ lại, đi vào trong sảnh biệt thự Lục gia.
Ngồi gác chân trên ghế sofa ngoài người về phía sau.
' Xoảng'
Tiếng động thất thanh từ trong nhà bếp truyền tới. Hắn đang nhắm chặt hai mắt thì liền mở to ra. Đi đến nơi phát ra âm thanh.
Vào trong bếp tưởng ai hóa ra là con mèo hoang làm rớt đồ.
" Cô làm gì?" Hắn để ý từng hành động nhỏ của cô.
" Tôi... định lấy đồ" Bạch Lan Hương lúng túng chỉ chỉ về chiếc nồi trên kệ.
Cũng tại chiếc bụng đói kêu suốt từ sáng giờ làm cô không tài nào tập trung hoàn thành bài tập. Nghĩ là làm cô liền xuống bếp tìm vài dụng cụ nấu ăn.
Nguyên liệu có đủ, chỉ là thiếu mỗi chiếc nồi. Mà nó lại đặt cao tít trên lóc tủ kiễng chân mãi cô không với được. Nên chèo hẳn lên bàn lấy đồ, gặp con chuột đang ăn vụng trên lóc tủ cô hoảng sợ nên mới làm rớt đồ.
Hắn nghe cô kể hết sự việc, lông mày khẽ dãn ra. Hắn với tay lên lóc tủ rất nhanh đã lấy được. Còn cầm theo xác con chuột chết do bị va chạm mạnh làm nó chết ngay tại chỗ. Hắn liền ra ý tưởng hay, môi hơi nhếch.
Cầm đuôi con chuột lớn to bằng một bàn tay đung đưa trước mặt cô. Giọng nói còn cố ý trêu đùa, tâm trạng hắn khoái chí cười cười.
" Cô sợ nó sao?"
Bạch Lan Hương nhìn vật thể đang ngay trước mắt, cô sợ quá lên quên béng mất phải tránh xa nó.
Hai tay vợt loạn xạ chú chuột trong tay hắn rơi xuống chân cô. Lần này mức độ sợ hãi tăng thành hai cô xua đuổi nó. Chạy hết khu bếp như là sẽ tưởng tượng ra nó sẽ tỉnh dậy đuổi theo mình.
Khuôn mặt cô tái mét, khóc thầm nhìn xác con chuột nằm yên. Đứng cách xa nó cô dùng chiếc que dài chọc chọc. Nó không nhúc nhích thực sự chết rồi.
Cô thở phào nhẹ nhõm một hơi, thật may là nó chết rồi.
Hắn được một màn cười như được mùa, cô gái này sợ phát khiếp chỉ một con chuột chọc hắn cười đau cả bụng.
- Cô gái này... thú vị đấy!