Lục Nhã Ngọc vẻ mặt khó chịu không ưa nổi người phụ nữ cô ghét. Ý định không kiên nhẫn.
" Rốt cuộc có chuyện gì quan trọng?" Nhã Ngọc nghe cô ta nói trong điện thoại có một chuyện liên quan đến hắn còn cực kì quan trọng. Nên Nhã Ngọc cô không thể không tò mò mà tìm hiểu.
" Chị cứ bình tĩnh chuyện này... hự nói sao ta?" Diệp Phi Phi cố kéo dài dòng.
" Đừng vòng vo nữa vào luôn vấn đề chính đi" Nhã Ngọc tặc lưỡi nhìn Phi Phi. Tóm lại có chuyện gì một người phụ nữ bị hắn đuổi đi không chút lưu tình lại biết gì.
Diệp Phi Phi nghĩ đến cái hình ảnh hắn và Bạch Lan Hương thành công trong đầu. Lại phát bực, thành công giấu tình nhân trong nhà mẹ hắn lại không biết. Chuyện này đâu thể để yên vốn dĩ Phi Phi quá ghét người phụ nữ cướp đi món tiền lớn của cô. Làm sao để cô gái bên hắn sống yên. . Google ngay trang — ТRUMtru yeЛ. V Л —
" Lục Tấn Ngạo anh ta giấu người tình trong nhà" Phi Phi thẳng thừng nói. Trong lòng đã thầm vui vẻ.
Lục Nhã Ngọc đứng sững sờ. Nghi ngờ câu nói vừa nãy là không phải. Làm sao có thể? Diệp Phi Phi cô ta biết rất nhiều.
" Nói ra thì chị không tin... nhưng mà lục lại thì hẳn có người" Phi Phi lộ nụ cười đắc thắng trên môi rời đi. Đi ngang qua Nhã Ngọc không quên đáp lại một câu khích bác, vỗ nhẹ vai cô cuối cùng cất bước đi trước.
Nhã Ngọc đứng chết lặng. Suy nghĩ về câu nói đó. Vẫn còn đọng lại trong đầu về thông tin đã kịp load. Thằng em trai nó lại có thói dẫn người phụ nữ khác về ăn ở nằm chung giường. Bàn tay cô siết chặt chuyện này nhất định phải giải quyết cho xong.
Là một người ghét loại phụ nữ hám vật chất, trèo cao cô không cho phép bản thân mình như vậy. Cũng không thể nào chấp nhận một đứa em dâu thể loại gì. Tóm lại lời nói thì thầm lúc nãy của Phi Phi là gì lại khiến cho Nhã Ngọc chưa gặp người phụ nữ của hắn lần nào. Lại nghĩ ngay đến được một thể loại con gái không mấy tốt đẹp.
Bầu trời hôm nay đã chuyển xấu rất nhanh lại mưa lớn.
Lục Nhã Ngọc bước về biệt thự suốt quãng đường không thể nào bỏ được ý định sắp làm. Chuyện này đối với là một người chị của hắn phải can thiệp mà giải quyết.
" Mẹ... trên lầu thằng Ngạo nó giấu tình nhân" Nhã Ngọc từ từ ngồi xuống chỗ mẹ mình đang đọc sách.
Dòng chữ trên sách đang đọc dở Kiều Nhã Quỳnh gập nhẹ nhàng bỏ chiếc kính đeo trên mắt. Nghe xong câu nói bà đã ngay lập tức máu trong cơ thể đang chảy nhanh đang tức sôi máu.
" Mẹ còn là loại phụ nữ rẻ mạt không chút liêm sỉ đi quyến rũ nó để trèo cao" Nhã Ngọc bo thêm câu nói như Phi Phi thầm thì. Thực chất hai mẹ con này lại ghét người như vậy.
Thằng con trời đánh nó có phải ế đến ba mươi năm nhưng sao nó lại phải dính líu lấy đứa con gái đầy tâm cơ như vậy. Con nhỏ đó mà thành công bước vào Lục gia thì chỉ có mà hỏng. Không ra thể thống gì nữa. Lục phu nhân đứng dậy đi thẳng lên lầu.
" Đi... đi tìm nó"
Hôm nay bà quyết tìm cho ra con tình nhân trốn trong nhà hắn.
Động tác lên lầu nhanh hơn muốn tìm ra một người đang trốn đi lại khiến bà đây tức tối.
Từng căn phòng một, lầu một cũng kiếm qua. Cuối cùng hai người phụ nữ mệt mỏi thở hổn hển đi đến cuối căn phòng hành lang lầu năm. Chỉ còn đây là phòng cuối động lực, hi vọng cũng tăng lên làm hai.
Mở cửa bằng chìa khóa dự phòng. Mấy tầng lầu này lại không khó để có chìa khóa hỏi thím An đã đưa từng căn phòng bị khóa. Căn phòng cuối lại mở càng nhanh trông chờ vào. Để bắt được người tình của hắn.
Lục phu nhân chính là vào lúc khóa cửa mở khẽ đẩy mạnh cánh cửa. Đúng như mong đợi, dự đoán người bên trong phòng này đã có. Không thể chậm trễ hai người phụ nữ tính khí hung hăng kéo Bạch Lan Hương đang đứng trơ ra nhìn họ.
" Hóa ra... cô chính là tình nhân của con trai tôi" Bà cầm mạnh cổ tay cổ chất vấn.
Bạch Lan Hương đứng hình. Cô còn không hiểu vì sao lại như vậy. Mẹ hắn và chị hắn cô lần đầu gặp lại trong hoàn cảnh này.
" Cháu..." Cô không biết nên trả lời như thế nào. Nói là tình nhân của hắn hay là con nợ của hắn.
Lục phu nhân ra hiệu ánh mắt cho con gái. Thừa cơ hội lại dễ ra tay.
Bốn bàn tay nắm chặt mái tóc dài mà túm ngược phía sau. Còn việc còn lại giao cho bà. Đáp nhẹ bạt tai vào khuôn mặt. Nghe âm thanh thôi đã cảm thấy sức ra tay đã không nhẹ.
' Chát'
Tiếng chát chát liên tục lại không chút dừng càng lúc càng nhanh. Cô không thể phản kháng bị giữ mất hai cánh tay từ phía sau.
" Là tình nhân sao còn không dám nhận"
" Mày có rời xa khỏi nó không thì bảo?"
Dạy dỗ coi như khởi động đầu tay như đã xong. Chính lúc này hai người đang chờ đợi câu trả lời của mình cô.
Bạch Lan Hương vịn tay vào bức tường đứng vững ôm lấy khuôn má đau rát đỏ hoe. Đau lắm nhưng hình như việc này... cô đã dần quen rồi.