- Khả Niệm, mau vào trong đây có chuyện cần em gấp.
Mặc Khả Niệm bất giác cảm thấy có một dự cảm không lành chút nào. Mở cánh cửa phòng ra, một không khí u ám, căng thẳng bao chùm lấy cả người của cô.
- Có chuyện gì vậy ạ?
Mặc Hàm tức giận ném quyển báo chí về phía của Mặc Khả Niệm. Ngay bìa trang, hình ảnh món trang sức-chiếc nhẫn Everlasting Love (tình yêu vĩnh cửu) đập ngay vào mắt cô. Đây không phải là chiếc nhẫn mà cô bỏ không biết bao nhiêu công sức để sáng chế ra sao? Từ mẫu mã, cách trang trí, màu sắc của nó đều giống hệt với chiếc nhẫn của cô.
- Chuyện này là sao vậy?
Mặc Mộc Lan kiên nhẫn giải thích:
- Nghe nói chiếc nhẫn này có tên là MG, được ra mắt từ công ty Asipran vào mười hai giờ đêm hôm qua. Hôm nay đã được chọn vào trong top những món đồ hot và có giá trị nhất. Đồng thời chiếc nhẫn của họ lại giống y hệt với chiếc nhẫn của chúng ta hợp tác cùng Giang gia. Em thử nhớ lại xem bản thảo thiết kế cùng tập dự án em có đưa cho ai khác xem không?
Mặc Khả Niệm bắt đầu suy nghĩ lại. Ngoài Giang gia, cô, Mặc Hàm và Mặc Mộc Lan ra thì chắc chắn không có ai đã cầm lấy bản thiết kế và bản dự án. Lúc chuẩn bị khai trương, cô đã đưa toàn bộ tài liệu cho Giang Hạ Thần rồi. Nhưng mà công ty Asipran....không phải là công ty của Malian sao? Ngày hôm qua cô ta cũng ở trong phòng của anh. Có khi nào.....?
- Ba, chị, dường như em đã biết ai là thủ phạm rồi. Em cần phải đến Giang gia một chuyến. Em xin phép.
Nói xong, Mặc Khả Niệm liền rời đi. Trên đường, cô nhận được điện thoại của Giang Hạ Thần, biết chắc rằng anh gọi điện để hỏi về vụ chiếc nhẫn nên cô liền nói ngay:
- Đợi một chút, em đang trên đường tới chỗ anh. Lát em đến rồi chúng ta nói.
- Được. Em đi cẩn thận!
Một lúc sau, Mặc Khả Niệm xuất hiện. Bước vào trong phòng của Giang Hạ Thần cô liền nói lên suy đoán của mình:
- Chuyện bị lấy cắp chiếc nhẫn chắc chắn có liên quan tới Malian. Bản dự án và thiết kế vẫn luôn ở chỗ của anh mà ngày hôm qua cô ta lại ở trong này thì ngoài cô ta ra không còn một ai có khả năng làm chuyện đó.
Giang Hạ Thần gật đầu:
- Anh cũng nghĩ vậy. Chiều hôm nay lúc hai giờ, Asipran do Malian đứng đầu cũng chính thức sẽ mở họp báo ra mắt sản phẩm. Chúng ta cần phải tìm được mọi bằng chứng chứng minh cô ta ăn cắp của chúng ta trước hai giờ chiều, nếu không mọi chuyện sẽ trở nên phức tạp hơn đó.
- Em cũng biết là vậy nhưng mà bây giờ chúng ta cần phải làm thế nào mới có thể lấy được chứng cứ đây?
- Anh có cách này nhưng chúng ta cần phải mạo hiểm một chút. Bản thiết kế và dự án ở phía bên Malian chúng ta cần phải có được nó.
Mặc Khả Niệm khó hiểu nhìn anh:
- Để làm gì?
- Đến lúc đó em sẽ biết.
..............
Lên xe đi tới công ty Asipran tìm Malian. Vừa mở cửa bước vào phòng, Giang Hạ Thần thấy cô ta liền nói:
- Malian cô cũng ghê gớm thật đấy. Dám ăn cắp bản dự án của chúng tôi. Rốt cuộc cô muốn làm gì đây?
Malian rời khỏi ghế làm việc, đưa ánh mắt khó hiểu nhìn anh:
- Giang tổng, anh đang nói gì vậy? Tôi không hiểu cho lắm. Tôi ăn cắp bản dự án của anh làm gì chứ?
- Hahaha, cũng đúng. Tôi không có bằng chứng gì thì sao có thể nói rằng cô ăn cắp được chứ. Malian tiểu thư này, tôi muốn có được bản dự án đó. Chúng ta có thể hợp tác chứ?
- Tại sao tôi phải hợp tác với công ty anh?
Giang Hạ Thần tỏ ra vô cùng bình tĩnh, anh tận tình chỉ vào những lỗi sau cơ bản của cô ta:
- Để tôi nói cô nghe, thông qua phần giới thiệu sản phẩm của cô tôi thấy vô cùng nhiều lỗ hổng. Ví dụ như ở phía viên kim cương của chiếc nhẫn, kiểu dáng cũng có vẻ quá lỗ thời....vậy cô có muốn cùng tôi bàn bạc một chút, tiện tôi cũng có chuyện này muốn nói với cô.
Malian bật cười. Cô ta thầm nghĩ chắc anh cũng siêu lòng với cô ta rồi.
- Được thôi. Vậy Giang tổng, mời!. Xin hãy đọc truyện tại [ TRЦ мtrцуen.V N ]
Khi hai người rời đi, Mặc Khả Niệm lẻn vài bên trong phòng. Cô bắt đầu tìm kiếm thứ mình cần. Lục lọi mọi ngóc ngách, cuối cùng cô cũng tìm thấy bản dự án và thiết kế ở trong một quyển sổ. Ngoài ra cô còn thấy được chiếc điện thoại của Malian đang để trên mặt bàn. Thật là tuyệt vời. Chắc hẳn ông trời cũng đang muốn giúp cô đây mà.
Đang định rời đi thì từ bên ngoài truyền đến âm thanh mở cửa. Mặc Khả Niệm sợ hãi trốn vào trong gầm bàn. Người đi vào rốt cuộc là ai vậy? Trước mặt cô xuất hiện một đôi giày được làm bằng da cao cấp. Từng bước chân của người đó khiến cho trái tim cô đập liên hồi. Cầm thật chặt chiếc điện thoại trong tay, cơ thể cô khẽ run lên từng đợt.