Trong Triệu gia lúc này, Triệu Vũ đang đi đi lại lại, gương mặt gân xanh nổi lên trông dữ tợn.
-“Khốn khiếp, hoàng thất Chu gia, lão tử thề không đội chung trời với các ngươi”.
Triệu Phi ở ngoài nghe thấy cha mình tức giận như vậy biết là có chuyện không ổn liền tiến vào hỏi.
-“Cha, có chuyện gì mà người nổi giận như vậy”.
-“Sao ta lại không nổi giận được cơ chứ, ngươi có biết cái tên tiểu tử đã giết đệ đệ ngươi là ai không, hắn là cháu trai của hoàng đế, hôm nay trước quần thần được ban tước Ngô Vương……ngươi hỏi ta có tức giận hay không hả”, Triệu Vũ đôi mắt đỏ lừ nói to.
-“Cha, người nói hắn ta là người của hoàng thất, sao lúc trước người nói hắn là tên cô nhi không người thân cơ mà”, Triệu Phi thắc mắc.
Triệu Vũ liền đem chuyện trên điện sáng nay kể lại cho Triệu Phi nghe một lượt, nghe xong toàn bộ câu chuyện, lúc này Triệu Phi hai tay siết chặt đấm vào thành ghế.
-“Mẹ kiếp Chu gia hoàng thất, đã giết đệ đệ ta rồi còn ngang nhiên, thù này Triệu Phi ta nhất định phải báo”.
-“Phi nhi, cha đã quyết định rồi Triệu gia ta sẽ bắt tay với Hắc Vũ, ta muốn diệt trừ sự thống trị của Chu gia ở cái đất nước này”.
Hiện giờ Triệu Vũ như ngọn núi lửa bị Thiên Hạo làm cho bùng cháy, có thể nói sự việc Mộc Hàm đến gặp lần trước làm hắn do dự không quyết định thì lần này không một chút do dự nào đã hạ quyết tâm.
Thiên Hạo được phong tước Ngô Vương, do cữu phụ cùng mẫu thân mình quyết định đổi sang họ “Chu” để đề phòng an toàn nên cả hai huynh muội đều được liệt vào gia phả hoàng thất.
Theo thông lệ thì sẽ được ban cho một tòa phủ đệ riêng ngoài hoàng cung nhưng lần này Chu Khiêm lại ra lệnh ban cho ba mẹ con Thiên Hạo “Lạc Viên Cung” ở phía nam của hoàng cung.
-“Thiên Hạo, không ngờ ngươi lại là cháu ruột của bệ hạ, lần này ta được hưởng phước rồi, có huynh đệ là vương gia cao cao tại thượng…..”, Thiếu Kiệt cười ha hả nói.
-“Thiếu kiệt, nghe Âu Dương bá bá nói ngươi đang chăm chỉ tu luyện sao lại chạy tới chỗ ta rồi”, Thiên Hạo liền hỏi.
-“Nghe được chuyện động trời của ngươi ta còn tâm trí tu luyện gì được nữa, lần này có lẽ bên Triệu gia sẽ bỏ qua chuyện ngươi giết Triệu Lộc rồi, dù gì ngươi cũng là vương gia rồi”, Thiếu Kiệt xua tay nói.
-“Hạo nhi, có chuyện gì liên quan đến Triệu gia hay sao”, An Bình lúc này toàn thân vận trang phục lam sắc ở bên trong đi ra nghe thấy Thiếu Kiệt nói liền hỏi.
-“Dạ không sao, chỉ là lỡ tay làm chết Triệu Lộc , nhị công tử của Vũ Văn Hầu mà thôi”, Thiên Hạo đáp.
-“Đúng vậy thưa dì, chuyện này không thể nào trách Thiên Hạo được, là do tên Triệu Lộc đó làm cho Thiên Hạo suýt chết, giết hắn như vậy coi như còn may cho hắn”, Thiếu Kiệt ở bên nói vào.
An Bình nghe Thiếu Kiệt nói xong liền ôm lấy Thiên Hạo mắt ướt nhòe nói.
-“Là mẫu thân không tốt, để hai huynh muội con phải chịu khổ”.
Thiên Hạo không nói gì, đứng lên dìu An Bình ngồi xuống ghế.
-“Tất cả là do Ma Thần Tông gây ra, nếu không có bọn chúng thì cả nhà chúng ta cũng không rơi vào cảnh chia ly năm năm qua rồi”.
-“Thiên Hạo, ta và ngươi là huynh đệ, ngươi nói bọn chúng ở đâu ta và ngươi đi đánh gãy chân bọn chúng”, Thiếu Kiệt hưng phấn nói.
-“Khi nào vật tay thắng bọn ta đã rồi nói”.
Lúc này bên ngoài Đoan Mộc Bạch cùng Hưng Quân đã dẫn hai tiểu nha Tuyết Nhi với Tiểu Ngọc đi vào. Nhờ vào sự chăm chỉ cùng giác ngộ cao mà trong khoảng thời gian ngắn Hưng Quân cùng Đoan Mộc Bạch tu vi đã bước vào Nhập Khí Cảnh tam tầng.
Nha đầu Tuyết Nhi thấy mẫu thân liền chạy đến làm nũng rồi cùng Tiểu Ngọc kéo An Bình đi mất, hai huynh muội Hưng Quân giờ đây cũng được An Bình nhận làm con nuôi, từ lúc tỉnh dậy đến nay được hai tiểu nha đầu quấn quanh nên An Bình cũng vơi đi phần nào đau khổ.
-“Đại ca, đây là nguyên liệu mà huynh cần, Lục gia gia bên đó nghe nói huynh tìm được mẫu thân liền rất vui mừng, còn nói huynh sắp xếp thời gian ghé qua có chuyện muốn bàn đấy”, Hưng Quân đưa ra ba chiếc giới chỉ chứa đầy nguyên liệu nói.
Nhận lấy ba chiếc giới chỉ xong Thiên Hạo liền kiểm tra một lượt, sau một lát liền gật đầu hài lòng.
-“Hứ, hai tên khốn khiếp các ngươi trong thời gian ngắn lại tu luyện đến Nhập Khí Cảnh tam tầng, ta không cam tâm mà”, Thiếu Kiệt ủy khuất nói.
-“Là do ngươi không chú tâm tu luyện còn trách ai, công pháp Âu Dương gia các ngươi cũng đâu có tệ”, Thiên Hạo đáp.
-“Đúng là không tệ, chỉ trách bổn thiếu gia ta không nên thân, tu luyện cũng không đến nơi đến chốn”.
-“Yên tâm, lần đại hội này hoàng thất cũng có các môn phái, thế lực tới tham quan, biết đâu ngươi cố gắng thể hiện một chút thì có thể lọt vào mắt một môn phái nào cũng nên”, Đoan Mộc Bạch ở bên nói.
-“Lần này cha ta đã chuẩn bị một danh ngạch ở Huyền Vũ Tông cho ta rồi, dù kì đại hội này có kết quả ra sau thì ta cũng đã thành đệ tử ngoại môn của Huyền Vũ Tông rồi”, Thiếu Kiệt lắc đầu đáp.
-“Mẹ kiếp, số ngươi tốt vậy rồi còn ngồi đó ủ rủ, chẳng như Hưng Quân cùng ta, ngày ngày khổ cực tu luyện”, Đoan Mộc Bạch liền đánh vào vai Thiếu Kiệt một cái nói to.
-“Thiếu Kiệt, ngươi có biết tông môn nào có tên Bích Tiêu Cung không”, Thiên Hạo hướng Thiếu Kiệt hỏi.
Thiếu Kiệt cùng Đoan Mộc Bạch nghe Thiên Hạo hỏi xong sắc mặt liền tái nhợt lắp bắp nói.
-“Thiên Hạo, ngươi nói gì cơ…Bích Tiêu Cung”.
-“Đúng vậy, là Bích Tiêu Cung, các ngươi có biết không”.
-“Huynh đệ, ta nói cho ngươi biết Bích Tiêu Cung là môn phái bá chủ nơi băng tuyết phương Bắc giáp với hai lục địa là Kiến Vũ đại lục và Kiến Bình đại lục, phải nói Bích Tiêu Cung thế lực còn mạnh hơn gấp mấy lần các tông môn như Huyền Vũ Tông, Hỏa Minh Tông, Thiên Âm Các……, ngươi phải biết ở đó đệ tử chỉ toàn nữ giới không những tu vi cao cường mà còn rất xinh đẹp”, Thiếu Kiệt hít một nghụm khí rồi nói.
-“Lợi hại vậy cơ à, bá chủ vùng băng tuyết phía Bắc của cả hai lục địa”, Thiên Hạo trợn mắt hỏi, hắn cũng không ngờ tông môn của Y Lan lại có lai lịch lợi hại như vậy.
-“Đại ca, sao ngươi lại hỏi về Bích Tiêu Cung vậy”, Hưng Quân liền hỏi.
-“Không có gì, lần trước ở Thánh Sơn Ma Lĩnh gặp được một vị nữ bằng hữu, nàng ta nói là người của Bích Tiêu Cung, giờ nhớ lại nên mới hỏi các ngươi thôi”, Thiên Hạo gật đầu đáp.
-“Huynh đệ, ta khuyên ngươi nên quên nữ tử kia đi, nếu nàng ta là người của Bích Tiêu Cung thì ngươi không còn cơ hội rồi”, Thiếu Kiệt trịnh trọng nói.
-“Ha ha….còn chưa chắc”.
Nói xong Thiên Hạo lập tức đứng lên đi vào trong làm bọn Thiếu Kiệt bên ngoài ngơ ngơ ngác ngác.
……………
-“Mẫu thân, người nói xem lần trước không đi dự đấu giá của An Cách Nhĩ thương hội thật là đáng tiếc, con nghe nói cái Tụ Khí Đan cải biến kia là thật với lại ở đó còn có một tên quái nhân tên gì là Thiên Mã Thần Quân gì nữa”, Y Lan đang ôm lấy cánh tay của mẫu thân nàng nói.
-“Nha đầu ngốc, Bích Tiêu Cung chúng ta thực lực ra sao chứ, lần trước không đi là do còn nghi ngờ hư thực mà thôi, nếu như có lần sau ta nhất định cho con đi chơi một chuyến”, trên ghế cao nơi đại điện lúc này Cung chủ của Bích Tiêu Cung Diệp Tuyết Hân hiền dịu nói.
-“Thật chứ mẫu thân, không cần đến lần sau, con nghe nói ở Nguyên Phong Quốc cứ ba năm lại tổ chức một cái đại hội so tài, cũng may là tháng sau sẽ diễn ra lần này con muốn cùng Xảo nhi đi một chuyến tham quan”, Y Lan mỉm cười nói, Xảo nhi ở bên nghe sư tỷ mình nói liền vui vẻ ra mặt.
-“Được được, ta cho phép con dẫn theo Xảo nhi xuất cung, nhớ đem theo mấy tỷ muội đi cùng, tới đó xem xem có nhân tuyển nào đủ tư cách thì đem về Bích Tiêu Cung bồi dưỡng cũng được”, Diệp Tuyết Hân đáp.
………………..Hết chương 63………….
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK