Sau khi đánh cho Kha Liệp nằm dài trên Võ Huân Đài xong, Thiên Hạo nhanh chóng cùng Uyển Linh đi lấy tiền thắng cược rồi mau chóng quay về trạch viện.
-“Thiên Hạo, huynh đánh Kha Liệp thái tử như vậy không sao chứ”, Uyển Linh tuy không thích Kha Liệp nhưng thấy như vậy cũng lo lắng không biết có gặp chuyện gì hay không.
-“Không cần lo lắng, cùng lắm hắn chỉ nằm giường dưỡng thương mười ngày nửa tháng là khỏi, sắp tới ngày đấu giá rồi, ta cũng cần chuẩn bị một chút”, Thiên Hạo ở bên trấn an.
Đám hộ vệ của Kha Liệp thì không an phận, sau khi đưa Kha Liệp về nơi dưỡng thương thì lúc này Thiết Lý Mộc đùng đùng nổi giận đập phá khắp nơi, còn vào cung tìm Chu Khiêm quyết đòi cho được kẻ đánh Kha Liệp ra chịu tội.
Chu Khiêm được Mạnh Vân báo lại sự việc cũng mỉm cười tìm cách đối phó, nên khi Thiết Lý Mộc vào cung liền tìm cách thoái thác nói rằng hiện nay người khắp nơi đều đến Vĩnh An Thành chưa chắc người đánh Kha Liệp đã là người của Nguyên Phong Quốc nên làm cho Thiết Lý Mộc hậm hực mà rời đi.
Không đòi được công đạo ở hoàng cung Nguyên Phong Quốc, Thiết Lý Mộc liền tìm đến An Cách Nhĩ thương hội chi nhánh đập phá vì nghe một tên hộ vệ báo lại là đại tiểu thư An Cách Nhĩ thương hội là nguyên nhân. Điều này làm cho Lục Vô Thiên điên lắm, lập tức đuổi thẳng cổ Thiết Lý Mộc không tiếp chỉ là sau đó có sai người đưa một khỏa Huyết Đan tới chỗ Kha Liệp.
-“Hài.....cái tên tiểu tử Thiên Hạo này làm ta đau hết cả đầu, đánh ai không đánh lại đánh cái tên thái tử chết bầm kia”, Lục Vô Thiên lây đầu nói.
-“Xem ra tên tiểu tử kia cũng có chút khí chất, vì nhi nử của ta mà đánh thái tử nằm liệt giường......tố tốt”.
Ở bên cạnh Lục Vô Thiên lúc này một nam tử trung niên khí thế hùng hồn phát ra tiếng nói, đây chính là cha của Uyển Linh và Tú Vi, người đứng đầu An Cách Nhĩ thương hội Mộ Dung Tuyên Anh.
-“Tuyên Anh à, ngươi cũng phải hiểu thương hội chúng ta đặt trụ sở tại Đại kim Quốc, nay thái tử Đại Kim Quốc bị đánh ở Nguyên Phong Quốc này mà còn nguyên nhân là do Uyển Linh con gái ngươi, không biết tên hoàng đế Kha Bố Nhĩ kia có chịu để yên cho chúng ta không”, Lục Vô Thiên một bên uống hớp trà rồi nói.
-“Thì sao chứ, cái tên thái tử chết bầm kia đánh chủ ý lên con gái ta từ lâu, hiện nay có người dạy cho hắn bài học thì đáng đời, nếu như tên Kha Bố Nhĩ kia dám gây khó dễ thì ta liền chuyển gia nghiệp về lại Nguyên Phong Quốc này dù sao gốc gác của ta cũng ở tại đây, nếu không phải vì thê tử ta thì còn lâu ta mới ở cái Đại Kim Quốc chết tiệt đó”, Mộ Dung Tuyên Anh nhàn nhạt nói.
-“Cũng phải, lão già ta đây cũng chán cái Đại Kim Quốc thối tha kia rồi, hiện giờ chỉ muốn ở lại đây an hưởng mà thôi, bất quá ngươi cũng nên nhanh chóng chuyển hết về đây đi, ở Đại Kim Quốc không cần làm ăn cũng được, dù sao thiếu một cái Đại Kim Quốc cũng không ảnh hưởng gì lớn với thương đoàn”, Lục Vô Thiên một bên gật đầu tán thành.
An Cách Nhĩ thương hội hiện nay đón tiếp rất nhiều khách quý đến từ khắp nơi đổ về chi nhánh ở Nguyên Phong Quốc này, nhiều người kể cả hoàng thất nhiều lần phái tới hỏi thăm nhưng đều nhận được một câu “Đến ngày đấu giá rồi biết, khi đến nhớ mang theo nhiều tiền”.
Không bao lâu sau, dưới sự chuẩn bị đầy đủ, buổi đấu giá Tụ Khí Đan cải biến do An Cách Nhĩ thương hội tổ chức chuẩn bị bắt đầu.
Từ sáng sớm ở cửa đón tiếp của An Cách Nhĩ thương hội đã đông kín người, ai nấy đều muốn có được vị trí quan sát đấu giá tốt nhất vì hôm nay không chỉ có đấu giá Tụ Khí Đan cải biến mà còn đấu giá những loại vật phẩm khác nữa.
-“Mọi người xếp hàng trật tự, không chen lấn, những ai có thiệp mời thì bước ra một lối riêng, còn những người còn lại thì vui lòng mua vé tham gia đấu giá”, một tên thuộc hạ An Cách Nhĩ thương hội nói lớn.
Ngay lập tức đoàn người dài như rắn kia chia thành hai lối, những người có thiệp mời đều chia ra một lối khác nhau, những kẻ không có thì đành bỏ tiền mua vé tham gia đấu giá mà thôi.
Từ xa có bốn thân ảnh từ từ tiến dần về phía An Cách Nhĩ thương hội, trong bốn thân ảnh này kì dị nhất có lẽ là tên toàn thân trùm cái hắc bào đen xì, mặt còn đeo lấy cái mặt nạ che nửa khuôn mặt, kế bên hắn dễ dàng nhận thấy là Âu Dương Thiếu Kiệt, Đoan Mộc Bạch cùng với Hưng Quân.
-“Thiên Hạo, ngươi làm gì mà trùm kín mít lại còn đeo cái mặt nạ khó hiểu kia vậy, nhưng cái mặt nạ này có vẻ đẹp đấy, ta cũng muốn có một cái”.
Thiếu Kiệt lúc này lên tiếng, khi hắn tới trạch viện đã thấy Thiên Hạo ăn mặc quái dị như vậy rồi, còn đám nha đầu Uyển Linh, Tú Vi cùng Tuyết Nhi, Tiểu Ngọc từ sớm đã đến An Cách Nhĩ thương hội chi nhánh.
Đoan Mộc Bạch và Hưng Quân ở bên không nói gì, nhưng trong lòng cũng hiếu kì, từ lúc ra phố đến giờ ai cũng nhìn bốn tên thiếu niên bọn hắn, nhất là các nữ nhân xinh đẹp mà không đúng là nhìn Thiên Hạo thì đúng hơn, cả hai tên này đinh ninh ăn mặc như vậy rất đẹp nên liền quyết định khi xong đấu giá sẽ vòi Thiên Hạo một bộ như vậy ra phố cua gái.
Khi cả bốn tên bỏ qua xếp hàng chuẩn bị tiến vào cửa thì bị một tên thuộc hạ của An Cách Nhĩ thương hội chặn lại.
-“Các ngươi không xếp hàng à, có thiệp mời hay không mà xông vào đây”, tên này cẩn thận quan sát trên dươi Thiên Hạo liền hỏi.
Thiên Hạo không nói gì bàn tay trong lớp tay áo dài lấy một chiếc lệnh bài bạch kim trạm trổ hoa văn cầu kì đưa ra trước mặt tên vừa nói, nhìn thấy chiếc lệnh bài này tên thuộc hạ lập tức mau chóng khom người nhường đường cho vào.
Phạm quản sự đang bận tiếp khách bên trong nhìn thấy bốn tên thanh niên đi vào liền ra chào hỏi, nhưng hắn ta chỉ nhận ra có một mình Âu Dương Thiếu Kiệt.
-“Âu Dương thiếu gia, cha của ngươi đang ở phòng khách quý số năm, ngươi có muốn lên đó”.
-“Phạm quản sự, ta là Thiên Hạo đây”.
Không để Thiết Kiệt trả lời, Thiên Hạo lấy mặt nạ xuống liền nhìn Phạm quản sự trả lời, Phạm quản sự sau khi thấy được mặt Thiên Hạo liền niềm nở chào hỏi rồi sau đó dẫn cả đám đi lên phòng khách quý đã chuẩn bị trước.
Trên đường Phạm Quản sự cười nói không ngừng, hỏi xem có cần báo cho hai vị tiểu thư không thì Thiên Hạo ra dấu không cần, chẳng mấy chốc theo chân Phạm quản sự cả đám liền đi đến phòng khách quý số một, đây là phòng đã chuẩn bị trước cho Thiên Hạo.
Bên trong trang trí rất xa hoa, rất đẹp, ghế ngồi rộng rãi, hoa quả thức uống đều có đầy đủ, còn có thêm hai vị mỹ nữ đứng bên trong chờ phục vụ.
Sau khi an bài xong hết, Phạm quản sự xin phép cáo lui cùng hai mỹ nữ vì Thiên Hạo nói ở đây không cần.
Cả bọn an tọa xuống một cái ghế cực lớn, phía trước mặt là một tấm gương rọng có thể nhìn thấy bên ngoài nhưng ở bên ngoài thì hoàn toàn không nhìn được bên trong, rất là kín đáo riêng tư.
Trong hội trường đấu giá lúc này bắt đầu đầy kín chỗ ngồi, không khí náo nhiệt ồn ào trò chuyện, lâu lâu còn nghe thấy một vài tiếng hô.
-Vân Thành Tông nhị trưởng lão đến....
-Cửu Cực Tông thất trưởng lão đến...
-Huyền Vũ Tông thiếu tông chủ đến...
...........
Cứ thế lần lượt tên của các môn phái thế lực được hô lớn đến tận nửa canh giờ.
...................Hết chương 51......................
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK