• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

-“Ta họ Thiên Mã, người đời cung kính gọi hai chữ Thần Quân”.





Thanh âm không nhẹ cũng không nặng của Thiên Hạo vang lên khiến toàn sàn đấu giá lúc này xôn xao.





-“Thiên Mã Thần Quân, các ngươi đã nghe nói đến chưa”





-“Cái rắm, ta chưa nghe đến bao giờ”





Từng âm thanh nghị luận sôi nổi của mọi người, đến cả đám người Thiếu Kiệt, Đoan Mộc Bạch cùng Hưng Quân bên trong hai mắt trợn ngược nhìn Thiên Hạo.





-“Phốc tử, cái tên tiểu tử này làm lão phu sặc mất ly trà này rồi”, Lục Vô Thiên tay đang lau cái miệng nói.





-“Nít ranh, mới tí tuổi đầu đã giả thần giả quỷ rồi, cái gì mà Thiên Mã Thần Quân chứ”, Mộ Dung Tuyên Anh ở bên cũng cười nói.





-“Thiên mã thần quân các hạ, không biết ngươi thuộc tông môn thế lực nào, hôm nay Cửu Cực Tông ta xin được lĩnh giáo”.





-“Đúng vậy, Hỏa Minh Tông ta cũng xin được thỉnh giáo Thiên mã thần quân các hạ”.





……………





-“Các vị, gia sư ta là tán tu, hơn ngàn năm rồi không hỏi chuyện bên ngoài, nay ta chỉ mạo muội xuất thế, gặp được vật yêu thích nên muốn bỏ ích tiền mua về hiếu kính hai lão nhân gia, không lẽ các vị trưởng bối tông môn làm khó, nếu vậy tại hạ thật là có lỗi”.





Nghe xong lời nói phát ra từ phòng khách quý số một, sắc mặt mọi người liền đổi sắc, gia sư, hắn có gia sư, đã vậy còn sống cả ngàn năm, không phải là quái vật hay sao.





-“Không biết cao danh quý tánh của hai vị gia sư là gì, nếu được có thể cho mọi người biết không”.





Lần này thanh âm vang lên có phần cung kính, bởi vì người sống cả ngàn năm không màn chuyện bên ngoài bây giờ rất hiếm, tu vi cũng rất cao, người như vậy chỉ nên kết giao không nên kết thù.





Thiên Hạo bên trong miệng vẫn cười nhẹ dưới sự lo lắng của Uyển Linh cùng đám Thiếu Kiệt bên cạnh, nghe thấy thanh âm lời nói có phần dịu hơn trước thì cũng miễn cưỡng trả lời.





-“Hai vị gia sư ta ngàn năm qua là tán tu sống ẩn dật, chỉ nhận lấy ba người đệ tử, ta là người thứ ba, còn về tên của hai vị sư phụ thì có nói ra các vị ở đây cũng chẳng biết, một người là Đan Hỏa Ma Thần, còn một người tên là Cổ Lão ngoại hiệu Hắc Lão Ma, ta nghe hai vị lão nhân gia từng nói lúc trước ra ngoài dạo chơi bị một tiểu môn phái vô danh làm cho mất hứng, nên hai lão nhân gia sơ xuất liền trong ngày làm môn phái đó biến mất”.





Lời vừa ra, làm cả sàn đấu giá mỗi người mồ hôi đổ từng hột, ngay cả những người ngồi bên trong các phòng khách quý kia mồ hôi cũng đổ, tùy tiện trong một ngày diệt phái người ta, quái vật gì kia chứ, cho dù không biết Đan Hỏa Ma Thần và Hắc Lão Ma Cổ Lão là ai nhưng vẫn bấm bụng nở nụ cười cất tiếng.





-“Thì ra là hai vị tiền bối Đan Hỏa Ma Thần và Hắc Lão Ma Cổ Lão, tại hạ ở Hỏa Minh Tông vẫn thường được nghe trưởng bối nói qua, lúc nãy đắc tội xin Thiên mã thần quân các hạ bỏ qua”.





-“Cổ Vân Tông các vị trưởng bối cũng có quen biết hai vị gia sư, lúc nãy đắc tội xin các hạ bỏ qua”.





Lần lượt từng phòng nụ cười trên môi mở lời, cho dù không biết cũng phải nói là biết, đây là đạo lý muôn thuở, chỉ có Thiên Hạo là cười thầm trong bụng, hai lão sư đang ngậm Xì – Gà ở Vạn Vực Thánh Hỏa, làm gì có ở đây mà quen với biết.





Buổi đấu giá bị ngưng lại một hồi cuối cùng cũng quay trở lại, trên khán đài lúc này Mễ Ngọc đã không thấy đâu, thay vào đó là đại trưởng lão Lục Vô Thiên.





-“Quý vị, lúc nãy có một chút hiểu lầm, nay đã được giải quyết, nay đích thân Lục Vô Thiên ta sẽ chủ trì vật phẩm đấu giá tiếp theo”, Lục Vô Thiên hắng giọng nói.





Trên bục gỗ lúc này xuất hiện ba bình đan dược bên trên có viết ba chữ “Tụ Khí Đan”.





-“Các vị, như trên thiếp mời đã nói, hôm nay An Cách Nhĩ thương hội đấu giá ba bình Tụ Khí Đan cải biến này tổng có có hai mươi mốt viên, cái này là do Lục Vô Thiên ta vô tình gặp được một cao nhân luyện đan sư ẩn thế, cũng may mắn thay được sự tin tưởng nên đã giao ba bình đan dược này cho Lục Vô Thiên ta bán đấu giá giúp, giá cả không cao hai mươi mốt viên Tụ Khí Đan một triệu lượng bạc, mỗi lần tăng giá từ năm trăm nghìn lượng bạc trở lên”.





Lục Vô Thiên nói xong tiện tay hớp lấy ngụm trà mặc kệ đám người bên dưới còn đang ngây ngốc vì giá tiền mà ông ta đưa ra, ngay cả Thiên Hạo cũng trợn mắt thầm nghĩ đan dược luyện chế nguyên liệu cũng không có gì quý hiếm mà lão đầu này lại chém ba bình giá khởi điểm một triệu lượng bạc, thật đúng là gian thương.





-“Lục tiền bối, thứ cho vãn bối nói thẳng, không biết đan dược này có thực sự giúp tụ khí được mười thành hay không, nếu được vãn bối tình nguyện bỏ ra năm trăm nghìn lượng bạc mua thử một viên, cũng may ở đây có một tên đệ tử ngoại môn không tụ khí được để cho y sử dụng, tiện thể kiểm chứng công hiện của Tụ Khí Đan cải biến này luôn”.





Thiếu chủ của Huyền Vũ Tông vừa nói xong lập tức có nhiều người đồng ý, đến cả Vân trưởng lão của Đan Hội Chi Đoàn cũng lên tiếng tán thành, còn lên tiếng đe dọa nếu như An Cách Nhĩ thương hội dở trò lừa gạt thì sẽ nhận sự trừng phạt của các môn phái.





-“Được lão phu đồng ý, cho cái tên đệ tử ngoại môn của ngươi xuống đây”, Lục Vô Thiên không hề quan tâm nói.





Không mất bao lâu một thiếu niên gầy gò đi xuông, đứng trên bục cao ôm tay thi lễ nói lớn.





-“Vãn bối là Lý Ngưu, gia nhập Huyền Vũ Tông đã được hai năm nhưng do không ngưng tụ được chân khí không tu luyện được nên chỉ có thể làm công việc tay chân ở ngoại môn, nay thiếu chủ thương sót để vãn bối đến đây liền nguyện lấy thân thử đan dược”.





Nghe Lý Ngưu nói xong mọi người cảm động mắt ứa lệ nhìn hắn anh dũng, chỉ có Lục Vô Thiên trong lòng khinh bỉ tiện tay đưa một khỏa Tụ Khí Đan cải biến cho hắn phục dụng.





Mọi người bên dưới âm trầm quan sát, chỉ có phòng khách quý số bảy Vân trưởng lão hai tay siết chặt miệng vẫn lẩm bẩm hai chữ “thất bại”.





Nhưng có vẻ mọi việc không như Vân trưởng lão mong ước, Lý Ngưu sau khi phục dụng xong trong nửa canh giờ cơ thể y có biến đổi, hắn cảm nhận được từng luồng chân khí mà bấy lâu nay mơ ước từng cái ngưng tụ lại, nước mắt nước mũi nhìn lên cao nói.





-“Cha mẹ ơi, nhi tử có thể tu luyện được rồi, thiếu tông chủ đan dược là thật không phải hàng kém chất lượng như của Đan Hội Chi Đoàn”.





Câu nói của Lý Ngưu lúc này làm mọi người sựt tỉnh, đến khi thiếu tông chủ của Huyền Vũ Tông và các môn phái khác kiểm tra thì đều tin đan dược là thật, An Cách Nhĩ thương hội không lừa bọn họ.



-“Lục tiền bối, lúc nãy vãn bối đắc tội, ở đây là năm trăm nghìn lượng bạc của khỏa Tụ Khí Đan mà Lý Ngưu phục dụng, không cần đấu giá nữa Huyền Vũ Tông xin được bỏ hai mươi triệu lượng bạc để mua hai mươi khỏa Tụ Khí Đan còn lại”.



Chứng kiến được tác dụng thần kỳ của Tụ Khí Đan, thiếu chủ Huyền Vũ Tông lập tức ra hai mươi triệu lượng bạc mua hai mươi khỏa còn lại, cả đám người trong sàn đấu giá gào thét nói y vô sỉ, chỉ có mình Thiên Hạo là cái miệng cười không ngậm được.



-“Khốn khiếp, Cổ Vân Tông ta bỏ ra ba mươi triệu lượng bạc mua hai mươi khỏa còn lại”.



-“Cái rắm, đan dược như vậy ngay cả Đan Hội Chi Đoàn cũng luyện không ra, lão phu nguyện lấy bốn mươi triệu lượng bạc mua hết đem về Thiên Âm Cốc”.





………………Hết chương 54…………….

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK