Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ban ngày, Claire được quản lý cấp cao của tập đoàn Chu Thị tiếp đãi, nên An Mạc Hạ chỉ phụ trách công việc hậu cần không có nhiều chuyện để làm. Cô chỉ chờ anh ta tham quan công ty xong rồi theo anh ta về khách sạn.

 

Buổi trưa, để tránh khả năng gặp phải Chu Dịch Phong, An Mạc Hạ đặc biệt rời khỏi công ty, tìm một quán cơm nhỏ ở ven đường để ăn cơm. Nhưng đúng lúc này, cô lại nhận được điện thoại của anh.

 

“Đang ở đâu?”, chất giọng trầm khàn của người đàn ông từ đầu dây bên kia vang lên.

 

An Mạc Hạ nhìn xung quanh theo bản năng, xác định Chu Dịch Phong không có ở gần đây mới chột dạ đáp: “Ừm, không phải tôi đã nói với anh rồi sao? Hôm nay tôi đi công tác ở đang ở thành phố Bạch Dương”.

 

“Ừ, ở thành phố Bạch Dương đã quen chưa?”

 

“Cũng được, dù sao cũng mới đến mà, chưa có cảm giác gì khác lạ, hơn nữa tôi cũng khá dễ thích nghi”, An Mạc Hạ cười khan.

 

“Quen thì tốt rồi”.

 

Chu Dịch Phong nói xong câu ấy, cuộc điện thoại im lặng một lúc. Lúc An Mạc Hạ cho rằng Chu Dịch Phong sẽ không hỏi cô gì nữa thì anh đột nhiên lên tiếng: “À, đúng rồi, tôi nhớ thành phố Bạch Dương có đặc sản trà khô, lúc về nhớ mua cho tôi một ít”.

 

Nghe vậy, An Mạc Hạ sửng sốt mấy giây.

 

Cô không nghe nhầm đấy chứ? Người giàu siêu cấp như Chu Dịch Phong lại muốn cô mang đặc sản về? Hơn nữa còn là loại trà khô giá rẻ?

 

Dựa vào những gì cô biết về anh, người đàn ông này có yêu cầu rất cao với đồ ăn, rất ít khi thấy anh ăn đồ ăn vặt, huống hồ còn là sản phẩm không vệ sinh, nhìn không biết do công xưởng nào sản xuất nữa.

 

Nếu nơi này không phải là một quán cơm nhỏ, nhìn thấy được toàn cảnh thì cô thật nghi ngờ Chu Dịch Phong đang núp ở gần đây, cố ý đùa bỡn cô, biết rõ cô không thật sự đến thành phố Bạch Dương.

 

Một lúc sau cô mới bình tĩnh lại được rồi hỏi: “Không ngờ đại thiếu gia anh cũng thích trà khô đấy?”

 

Lời này của cô hơi chua ngoa, cô cũng không trông mong Chu Dịch Phong sẽ trả lời mình nghiêm túc, nhưng ai ngờ anh lại trả lời rất bình tĩnh và nghiêm túc, hơn nữa còn tỏ ra chút hoài niệm.

 

“Rất thích ăn, quê ngoại của tôi ở thành phố Bạch Dương, lúc bé mẹ tôi thường mua ít trà khô cho tôi ăn, tôi rất nhớ mùi vị ấy”.

 

Nghe Chu Dịch Phong nói như vậy, không hiểu sao An Mạc Hạ cảm thấy tim mình thắt lại. Trong ấn tượng của cô, Chu Dịch Phong vẫn luôn là cậu ấm tự do phóng khoáng, nóng nảy, nhưng lại chưa thấy anh đa sầu đa cảm như thế này bao giờ.

 

Hơn nữa, đây là lần đầu tiên An Mạc Hạ nghe Chu Dịch Phong nhắc đến chuyện nhà. Mặc dù Chu Dịch Phong rất có tiếng tăm ở thành phố An Lâm, nhưng lại không ai dám nghiên cứu về tình hình nhà anh. Cô chỉ biết anh có một người bố tài giỏi, chính là người sáng tập tập đoàn Chu Thị - Chu Tấn Phong, còn mẹ anh là người vợ đầu tiên của Chu Tấn Phong – An Thục Vân, nhưng bà ấy đã mất sớm. Người vợ hiện tại của bố anh là con gái đầu của tập đoàn Trương Thị - Trương Dĩnh Y, cũng là mẹ ruột của Chu Dịch Thần anh trai Chu Dịch Phong.

 

Nói ra cũng buồn cười, người vợ thứ hai lại sinh ra con trai lớn hơn cả con vợ đầu, nguyên nhân phía sau, không cần hỏi cũng biết.

 

Nghe giọng Chu Dịch Phong như vậy, An Mạc Hạ cũng không nghi ngờ anh cố ý trêu mình nữa, chỉ có thể thầm tính lát nữa lên mạng mua trà khô, làm bộ như mình mua về từ thành phố Bạch Dương để đưa cho Chu Dịch Phong thôi, dù sao anh cũng không biết cô mua ở đâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK