Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Doãn Hâm, người anh ướt hết rồi, còn không mau đi thay đồ, đừng để mình bị cảm lạnh", An Mạc Hạ xác nhận mặt mình không cười, mới giả bộ lo lắng nói.  

 

Giang Doãn Hâm sững sờ, khuôn mặt vốn dữ tợn cuối cùng cũng hòa hoãn hơn tí, nhưng giọng điệu có vẻ vẫn khó chịu không vui.  

 

"Mạc Hạ, em có bị nước hắt vào không? Tên tài xế chết dẫm đó!”  

 

An Mạc Hạ lắc đầu: "Tôi không sao, chỉ bị hắt một chút thôi, không đáng để ý".  

 

"Vậy tôi phải về trước thay quần áo, nhà em ở đâu vậy, để tôi đưa em về".  

 

"Không cần, tôi có thể tự về nhà, gọi xe cũng nhanh lắm, anh cứ lo cho mình trước đi, mặc quần áo ướt dễ sinh bệnh lắm", An Mạc Hạ nói.  

 

Giang Doãn Hâm do dự một lúc, gật đầu: "Vậy cũng được, vậy tôi về trước, về đến nhà em gửi tin nhắn cho tôi nhé".  

 

"Biết rồi", An Mạc Hạ mỉm cười nhìn Giang Doãn Hâm, sau đó vẫy tay chào tạm biệt anh ta.  

 

Giang Doãn Hâm mặc quần áo ướt thực sự rất khó chịu, vậy nên không lằng nhằng, vẫy tay chào An Mạc Hạ sau đó đi thẳng về bãi đỗ xe.  

 

Nhìn bóng người đàn ông ngày càng nhỏ, An Mạc Hạ mỉm cười, cuối cùng hóa thành vẻ phức tạp.  

 

Cùng lúc đó, trên chiếc xe sang ở đằng xa, một người đàn ông anh tuấn da ngăm nhếch khóe miệng, sau đó gọi điện thoại, đầu dây bên kia nhấc máy, anh ấy liền bực dọc nói: "Tôi bảo này cậu Phong, cậu ác quá rồi đó, lần nào cũng bắt tôi đi làm mấy chuyện độc ác này!"  

 

Đầu giây bên kia vang lên giọng nói khó chịu của Chu Dịch Phong: "Cố Hi Dương, ai bảo trong công ty tôi nhiều cổ phần hơn cậu ở chứ, cậu nghe tôi chẳng phải chuyện dĩ nhiên sao?"  

 

"Mẹ nó, cậu đừng có sử dụng quyền hạn cho mục đích riêng chứ!", Cố Hi Dương bất mãn nói, sau đó như nghĩ ra chuyện gì đó, đáng thương hỏi: "Nói đi, cô gái đó rốt cuộc là ai mà phải khiến cậu Phong dùng thủ đoạn đê hèn như vậy, có vẻ như quan hệ của cô ấy với cậu cũng không đơn giản nhỉ, có điều đáng tiếc, ban nãy tôi phóng xe nhanh quá, không kịp nhìn mặt cô ấy, có điều dáng người đẹp lắm, chẳng nhẽ là vợ cậu mới cưới à?"  

 

Đầu dây bên kia chợt ngừng lại một chút, một lúc sau mới vang lên giọng Chu Dịch Phong, nhưng giọng anh không bình tĩnh như trước nữa, đột nhiên có chút lạnh lẽo.  

 

"Cố Hi Dương, cậu muốn biết nhiều thứ nhỉ, còn nữa, điều cậu quan tâm khiến tôi rất không vui".  

 

Cố Hi Dương sững sờ, sau đó, tiếng cười đột nhiên vang lên: "Cậu Phong, không ngờ ngày thường cậu không có hứng với phụ nữ mà bây giờ lại có dục vọng chiếm hữu mạnh như vậy! Ha ha ha ha ha! Tôi chỉ khen cô ấy dáng đẹp, cậu đâu cần..."  

 

Cố Hi Dương còn chưa nói xong, Chu Dịch Phong đã kịp thời cắt lời: "Cố Hi Dương, người bạn là phóng viên của tôi chụp được ảnh cậu đi ra khỏi khách sạn với nữ minh tinh, anh ta hỏi cậu có muốn đăng báo không, tôi vẫn chưa trả lời, nhưng có vẻ như ngày mai cậu muốn nó lên mục nhan đề báo rồi đúng không?"  

 

"Á, đừng mà, cậu Phong, tôi sai rồi, tôi sai rồi, ban nãy tôi chưa thấy gì cả, cũng chưa nói gì cả, cậu đừng đăng ảnh tôi lên báo, cậu biết sức khỏe của bố tôi không tốt, không thích tôi yêu đương vớ vẩn, đừng để ông ấy biết, ông ấy nổi giận đến mức nhập viện mất, cậu Phong, xin cậu tha thứ cho tôi đi mà".  

 

Lúc này Chu Dịch Phong mới hài lòng mỉm cười, sau đó không khách khí cúp máy.  

 

Cố Hi Dương thở dài, trong lòng thầm mắng Chu Dịch Phong bụng dạ đen tối một trăm lần!  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK