Chương 495
Trần Gia Bảo thản nhiên liếc nhìn Tần Phi Yến, cũng không nói lời nào.
Nhưng Lục Bảo Ngọc lại không nhịn được, cô ta kính sợ Vương Đại Hùng, nhưng không có nghĩa là sẽ sợ Tần Phi Yến, cười lạnh phản kích: “Thì ra ba món đồ chơi máy bay trực thăng này là của quân khu Biển Đông các cô, quả nhiên giòn y như làm từ nhựa plastic, thảo nào Trần Gia Bảo chém một kiếm đã rơi mất hai chiếc máy bay, chậc chậc.”
Vương Đại Hùng khẽ thay đổi sắc mặt, ông ta cũng là cường giả Tông Sư, nếu như có ba chiếc máy bay trực thăng quân dụng đuổi giết ông ta, mặc dù cũng tự tin có thể phá hủy hai chiếc máy bay trực thăng quân dụng, nhưng chắc chắn sẽ không dễ dàng.
“Nếu như Trần Gia Bảo thật sự là một kiếm chém rơi hai chiếc Mi-24 này, vậy chỉ sợ thực lực của Trần Gia Bảo còn ở trên mình.”
Vương Đại Hùng nghĩ như vậy, đồng thời đôi mắt sắc bén như hổ đánh giá một lượt từ trên xuống dưới tình trạng vết thương trên người Trần Gia Bảo, sắc mặt tràn đầy nghi ngờ.
Tần Phi Yến lại quan sát Lục Bảo Ngọc, có lẽ xuất phát từ bản tính trời sinh của phụ nữ, sau khi nhìn thấy Lục Bảo Ngọc xinh đẹp, Tần Phi Yến liền không nhịn được âm thầm so sánh, cười lạnh nói: “Nếu như Trần Gia Bảo thật sự lợi hại như vậy, bây giờ sẽ không bị thương nghiêm trọng đến thế, cô cho rằng tôi sẽ tin lời nói dối của cô sao?”
Trần Gia Bảo vẫn không nói chuyện.
Đôi mắt đẹp của Lục Bảo Ngọc khẽ đảo, cười nhạo: “Cô cho rằng vết thương trên người Trần Gia Bảo là do ba chiếc máy bay trực thăng rởm này gây ra? Thật sự tự cho là đúng mà, cô có biết, sau khi Trần Gia Bảo phá hủy máy bay trực thăng, lại phá hết Ngũ Uẩn kiếm trận của Ngũ Uẩn tông, đánh bại hai vị cường giả Tông Sư ở trên đỉnh núi?”
“Cái gì?”
Không chỉ Tần Phi Yến, ngay cả Vương Đại Hùng cũng phải sợ hãi.
Mặc dù Tần Phi Yến chưa từng nghe nói đến Ngũ Uẩn tông, nhưng Vương Đại Hùng lại không lạ gì Ngũ Uẩn tông, biết đây là một tông môn võ cổ truyền rất thần bí, nhưng lại có thế lực rất lớn, trong đó cao thủ như mây.
“Vậy mà Trần Gia Bảo lại có thể đánh bại hai vị cao thủ cấp bậc Tông Sư của Ngũ Uẩn tông, đây thật sự là việc khiến người nghe sợ hãi, thực lực của Trần Gia Bảo đúng thật là khủng bố, nhưng nếu là như vậy, đã có thể giải thích vì sao Trần Gia Bảo lại bị thương nghiêm trọng như thế.”
Vương Đại Hùng thầm nghĩ.
Trong khiếp sợ, Tần Phi Yến buột miệng thốt ra: “Vậy mà Trần Gia Bảo lại có thể đánh bại hai vị cường giả Tông Sư? Nói như vậy, vết thương trên người Trần Gia Bảo là do hai vị cường giả Tông Sư kia để lại? Chẳng trách, chẳng trách.”
“Cũng không hoàn toàn là vậy.”
Dường như Lục Bảo Ngọc cảm thấy còn chưa mang lại đủ khiếp sợ đến cho Tần Phi Yến, thở dài nói: “Trong đó có một cao thủ Tông Sư đánh lén nên mới đánh Trần Gia Bảo bị thương, nhưng dù vậy vẫn bị Trần Gia Bảo đánh bại. Đáng tiếc, khi Trần Gia Bảo đã chắc thắng định chém giết một vị cao thủ Tông Sư, đột nhiên một vị cường giả tuyệt thế cấp bậc Truyền Kỳ trung kỳ cố ý chen vào, Trần Gia Bảo đón đỡ ba chiêu của đối phương, lúc này mới bị thương không nhẹ.”
“Cái gì? Cường giả… cường giả tuyệt thế cấp bậc Truyền Kỳ trung kỳ?”
Lần này không chỉ riêng Tần Phi Yến, ngay cả Vương Đại Hùng cũng không nhịn được thốt lên, sắc mặt tràn đầy khiếp sợ.
Tần Phi Yến khiếp sợ ngẩn ngơ đứng tại chỗ, trong lòng cuộn trào sóng to gió lớn.
Phải biết, toàn bộ Việt Nam lớn như vậy, cao thủ cấp bậc Tông Sư cũng đã là cường giả vô cùng hiếm thấy, hễ là người có thể trở thành cường giả Tông Sư, không ai không phải là sự tồn tại vang danh một phương, ngay cả Vương Đại Hùng, thân là cường giả Tông Sư trung kỳ, đã trở thành nhân vật lớn vô cùng quan trọng của quân khu Biển Đông.
Mà cường giả cảnh giới Truyền Kỳ, trong mắt người đời, gần như đã là ‘Thần’, không chỉ trên đất nước Việt Nam đã ít lại càng ít, cho dù trên toàn bộ trái đất, cũng là một sự tồn tại hiếm như lông phượng sừng lân.
Có thể nói, cho dù là cao thủ cấp bậc Tông Sư, đứng trước mặt cường giả cảnh giới Truyền Kỳ cũng nhỏ yếu như sâu như kiến; e rằng chỉ cần một chiêu của cường giả Truyền Kỳ đã có thể đánh chết cường giả Tông Sư ngay lập tức.