Mục lục
Cực Phẩm Thần Y - Trần Gia Bảo - Liễu Ngọc Anh (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1909

Vũ Vô Song nhỏ hơn Vũ Lâm Giang một thế hệ, vì vậy ông ta gọi Vũ Lâm Giang là “chú Giang”, từ đó chúng ta cũng có thể thấy địa vị bí ẩn của Vũ Lâm Giang trong gia đình họ Vũ là cao đến mức nào.

Đương nhiên, vừa rồi Vũ Vô Song cũng chưa nói hết những gì ông ta nói, kết quả cuộc thi Đông Y này sẽ quyết định cuộc cá cược của ông ta và Trần Gia Bảo. Tất nhiên là những chuyện như thế này không thể nói trước mặt mọi người được. Nói cách khác, để cho đám người Vũ Lâm Giang và những người khác biết ông ta có Vọng Ngọc Chi làm tiền đánh cược, nhất định sẽ gây nên sóng to gió lớn.

“Cậu nói quả không sai.” Vũ Lâm Giang vỗ vào tay vịn của ghế dựa, phát ra một tiếng “bốp” giòn tan, có vẻ như khuôn mặt ông ta có hơi chút xao động, lại còn không che dấu sự yêu thích của ông ta đối với Trần Gia Bảo, nói: “Tuy rằng Trần Gia Bảo còn nhỏ tuổi, nhưng khả năng y thuật lại cao, đúng là đương thời hiếm có, thậm chí ngay cả tôi cũng cảm thấy tự ti, tôi cảm nhận được khả năng y thuật xuất sắc của Trần Gia Bảo, hoàn toàn có khả năng đạt được những thành tựu xuất sắc trong cuộc thi Đông Y năm nay, không phải là không có khả năng trở thành quán quân của cuộc thi Đông Y năm nay.”

Vũ Lâm Giang cũng không biết đề thi của cuộc tranh tài này, tối hôm qua đã tạm thời sửa đổi, càng không biết là sau khi đề thi đã được sửa đổi thì phần lớn nội dung đều liên quan đến bí mật Quỷ Môn Thập Tam Châm của Quỷ Y Môn. Nếu ông ta biết được, thì e rằng sẽ không có sự ti tưởng với Trần Gia Bảo lớn như vậy.

Vũ Nhược Uyên, Vũ Bảo Minh và bốn thí sinh hạt giống đều nhíu mày, bọn họ đều là kiểu người tâm cao khí ngạo, chứng kiến cảnh tượng Vũ Lâm Giang không ngớt lời khen ngợi Trần Gia Bảo thì trong lòng bọn họ khó chịu vô cùng, cái thứ cảm giác này, chẳng khác nào bọn họ đã bị Trần Gia Bảo bóp chết.

Vũ Thiên Quyết từ nãy đến giờ không lên tiếng bỗng nhiên cười nói: “Xem ra ở trong lòng lão Giang, bốn người chúng tôi đều thua kém Trần Gia Bảo đúng không? Bắt đầu từ đêm hôm qua, tôi đã nghe nhắc đến cái tên Trần Gia Bảo. Hiện tại lão Giang đã đề cao Trần Gia Bảo như vậy, có vẻ như Trần Gia Bảo thực sự có chỗ xuất sắc hơn người. Bây giờ thực sự tôi càng ngày càng tò mò về Trần Gia Bảo. Tôi muốn xem liệu anh ta có ba đầu sáu tay hay không.”

Vũ Thiên Quyết trông đẹp trai tuấn tú, khí chất nho nhã, những lời này được phát ra từ miệng anh ta, người ta cũng chẳng ai nhìn ra rốt cuộc là anh ta đang châm chọc, hay là đang thực sự khen ngợi Trần Gia Bảo.

Vũ Bảo Minh lập tức hùa theo cười nói: “Dù sao thì ngày hôm qua Trần Gia Bảo cũng đã thể hiện rất xuất sắc, hơn nữa còn giải quyết được hai căn bệnh khó chữa. Cho dù có may mắn trong đó, cũng có thể cho thấy tay nghề của Trần Gia Bảo là tương đối tốt.”

Khi nói chuyện, anh ta nhấn mạnh hai từ “may mắn”, tuy ngoài mặt ca ngợi Trần Gia Bảo, nhưng thực ra anh ta đang nói rằng Trần Gia Bảo chủ yếu dựa vào may mắn để giải quyết hai căn bệnh nan y.

Vũ Lâm Giang lắc đầu cười, màn thể hiện của Trần Gia Bảo ngày hôm qua hoàn toàn nằm trong tầm mắt ông ta, chắc chắn không thể tóm gọn bằng hai chữ “may mắn”, nhưng mà đối với việc Vũ Bảo Minh cố tình hạ thấp khả năng của Trần Gia Bảo, Vũ Lâm Giang cũng không tức giận, nhìn thấy những hậu bối trong dòng họ không chịu thua, tất nhiên ông ta rất vui khi thấy điều đó, làm sao có lý do để ngăn cản?

Vũ Thịnh Nam cũng không chịu thua kém, lập tức hừ một tiếng, nói: “Cuộc tranh tài hôm qua chỉ là một trận đấu loại trực tiếp. Không ai trong bốn chúng tôi vào sân thi đấu, không ai cạnh tranh cùng với Trần Gia Bảo cả, điều này mới khiến cho Trần Gia Bảo nổi danh như vậy. Nếu bốn chúng tôi thi đấu, tôi không tin màn thể hiện của Trần Gia Bảo có thể áp đảo mấy người chúng tôi.

Cuộc thi chính thức sẽ sớm bắt đầu. Trần Gia Bảo và bốn người chúng tôi đang thi đấu trên cùng một sân khấu. Tôi tự tin sẽ hoàn toàn đè bẹp được Trần Gia Bảo trong lần thi này!”

“Nói rất hay, quả nhiên cậu Nam rất có khí chất.”

Vũ Bảo Minh và Vũ Thiên Quyết ngay lập tức vỗ tay phụ họa.

Vũ Nhược Uyên cười thầm không nói, trong lòng thể hiện một chút khinh thường, tối hôm qua cô ta đã xem qua bài thi do Trần Gia Bảo trả lời và thừa nhận rằng y thuật của mình hơi kém so với Trần Gia Bảo, nếu cô ta cũng lên tiếng hạ thấp kỹ năng y học của Trần Gia Bảo, sẽ tương đương với việc gián tiếp coi thường y thuật của chính mình, cô ta không có hứng thú làm những chuyện như thế này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK