Chương 1165
Một người đẹp cao ráo, nước da trắng trẻo khác cũng đeo kính râm khinh khỉnh nói: “Tôi cổ vũ cho Trần Gia Bảo? Vũ Tình, cô đang đùa tôi cái gì vậy? Tôi còn nóng lòng muốn bóp chết Trần Gia Bảo để trút hận mà đây.”
Đúng vậy, người đẹp này là Bùi Tuệ Lâm, và người đang nói chuyện với cô ta là Lưu Vũ Tình.
Lần trước khi Bùi Tuệ Lâm nghe Bùi Thanh Phong nói rằng Trần Gia Bảo sẽ thi đấu đặt cược đá với Tôn Trường Đông, trong lòng cô ta đã nảy ra một ý tưởng, cô ta muốn xem Trần Gia Bảo ở phương diện đặt cược đá này có phải lợi hại như vậy không? Liền giấm diếm Bùi Thanh Phong, bí mật kéo theo Lưu Vũ Tình, cùng đến thành phố Thái Bình.
Lưu Vũ Tình trợn mắt than thở: “Vốn là cô rất ghét Trần Gia Bảo, tại sao bây giờ lại ở đây, còn gọi tôi lên?
Cô có biết tôi vốn đã hẹn với người khác rồi không, hôm nay phải đến câu lạc bộ của Lâm Giang Tiên để thi đấu bowling, nếu không phải là cô đột nhiên kéo tôi đến đây, bây giờ chắc chắn là tôi đã thắng rồi.”
“Người ta nói rồi biết mình biết ta trăm trận trăm thắng, cho nên tôi mới muốn tới xem thực lực của Trần Gia Bảo, biết được tình hình của đối thủ mới có thể chiến thắng được? Được rồi, cùng lắm là đợi khi quay về, tôi sẽ cùng cô đến câu lạc bộ Lâm Giang Tiên để chơi bowling được chưa? Hơn nữa, cô là bạn thân nhất của người ta, tôi không tìm cô thì tìm ai? “Bùi Tuệ Lâm nắm lấy cánh tay của Lưu Vũ Tình một cách trìu mến, rồi nhìn xung quanh, cau mày nói: “Ở đây có nhiều người như vậy, lẽ nào việc làm ăn ở đây tốt như vậy sao?”
Có thể nhìn thấy toàn bộ con phố đồ cổ nhộn nhịp, hầu như ở khắp mọi nơi, và nhiều người mặc vest và đi giày da, nhìn thoáng qua họ đã biết họ là những người thành đạt.
Lưu Vũ Tình nói không nên lời: “Cô thật sự không biết hay là giả ngu, đừng nói là tỉnh Hòa Bình, mà cả tỉnh Phú Thọ của chúng ta, Trần Gia Bảo đều là nhân vật quan trọng, cộng thêm anh ta vừa đến tỉnh Phú Thọ, còn phế đi hay tay của Tang Thiên Vũ, một chút mặt mũi cũng không chừa lại cho nhà họ Tang, cho nên lập tức trở nên vô cùng có tiếng tăm không ai bì được, càng chưa kể đến hàng loạt những việc làm truyền kỳ khác của Trần Gia Bảo còn gây bất ngờ hơn nữa.
Bây giờ Trần Gia Bảo và Tôn Trường Đông thi đấu đặt cược đá, đây có thể coi là một sự kiện trọng đại của toàn tỉnh Phú Thọ, chắc hẳn sẽ có rất nhiều người đến đây để gặp anh Trần, được xưng là rắn hổ mang chúa này, rốt cuộc là tài giỏi đến thế nào? Càng không cần nói đến các thế lực lớn ở tỉnh Phú Thọ, bọn họ sẽ không bao giờ bỏ qua cơ hội hiếm có này, ở ngay khoảng cách gần quan sát Trần Gia Bảo, cho nên ở đây có nhiều người như vậy, hoàn toàn đã nằm trong sự liệu. “
Trên thực tế, ngoài những người này cô ta nói, ngay cả bản thân cô ta cũng vậy.
Lưu Vũ Tình trước đó đã có một lần từng đến thành phố Hòa Bình cùng với “Bá tước Batman” Cam Duy Khương, lúc đó Cam Duy Khương vốn dĩ là muốn ân thầm ám sát Trần Gia Bảo, nhưng bị sức mạnh phi thường của Trần Gia Bảo làm cho choáng váng, còn chưa ra tay, đã bị đánh bay ý nghĩ này trong đầy.
Lúc đó Lưu Vũ Tình đã có chút hiếu kỳ về Trần Gia Bảo.
Lần trước Trần Gia Bảo và người đứng đầu nhà họ Phụng của Phụng Bằng Thanh đã có một trận chiến quyết định, “Bá trước Batman” Cam Duy Khương, đã theo dõi trận chiến. Sau khi trở về, anh ta nóng lòng kể lại toàn bộ quá trình cho Lưu Vũ Tình. Trần Gia Bảo gần như được mô tả như một vị thần giáng trần, điều này khiến Lưu Vũ Tình vô cùng ngạc nhiên, càng thêm hiếu kỳ hơn về Trần Gia Bảo.
Vì vậy, cho dù có người hẹn đi chơi bowling, sau khi nghe Bùi Tuệ Lâm rủ cùng đi để đến thành phố Thái Bình, cô ta đã lập tức đi theo.
Bùi Tuệ Lâm trầm ngâm gật đầu, đột nhiên khịt mũi, khó chịu nói: “Trần Gia Bảo cái này tên lại có thể thu hút được sự chú ý của mọi người như vậy, thực sự là không có phép tắc gì, nếu lần này Trần Gia Bảo thua Tôn Trường Đông, tôi nguyện ý dùng ba tháng tiền tiêu vặt để ủng hộ tổ chức từ thiện. “
“Tiền tiêu vặt của cô trong ba tháng đã hơn 35 tỷ, lấy ra ủng hộ từ thiện thật đúng là không tồi. Giờ tôi cũng hy vọng rằng Trần Gia Bảo thua.” Lưu Vũ Tình cười khúc khích, cùng Bùi Tuệ Lâm tay trong tay đi đến thành phố Đặt Cược Đá của của phố Đồ Cổ.