Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhà hàng Queen.

Tại một bàn cạnh cửa sổ, có hai cặp vợ chồng đang ngồi nói chuyện rất vui vẻ, bên trái là Hạ Chính Văn cùng Hồ Nhã Kiều, bên phải là vợ chồng nhà họ Hoàng, Hoàng Chấn Vỹ cùng vợ của mình là Tạ Ngọc Du.

Hạ Vân Nguyệt bước vào trong nhà hàng, nhìn xung quanh tìm kiếm, hôm nay cô mặc một cái đầm trễ vai ngắn tay màu trắng dài qua đầu gối, chân váy được xếp tầng, trên mặt cũng trang điểm nhẹ tóc thả xuống, uốn lọn một ít phần đuôi tóc, nhìn cô rất dịu dàng thục nữ.

"Vân Nguyệt ở đây."

Giọng của Hồ Nhã Kiều làm cho Hạ Vân Nguyệt chú ý đến, cô lúc này mới đi về phía họ gật đầu chào hỏi.

"Chào ba mẹ, chào cô chú."

"Đây là Vân Nguyệt sao! Mới vài năm không gặp đã lớn như thế này rồi." Hoàng Chấn Vỹ nhìn Hạ Vân Nguyệt rồi quay qua nói với Hạ Chính Văn.

"Đúng đấy, con bé với thằng con trai tôi chắc sẽ hợp lắm." Hoàng phu nhân ríu rít nói, bà vừa nhìn thấy cô đã rất ưng ý, con dâu này bà chấm rồi nha.

Hạ Vân Nguyệt ngồi kế ba mẹ mình, trong lòng thầm mong cho cuộc gặp mặt lại mau kết thúc một chút, suy cho cùng là hôn nhân chính trị nên cô chẳng muốn gặp mặt, cái người gọi là chồng sắp cưới của cô tí nào cả.

Còn bên này hai bên gia đình, thì cứ rôm rả bàn bạc về chuyện cưới sinh, làm Hạ Vân Nguyệt ong ong cái đầu, hận không thể về liền ngay lập tức.

Chợt có một giọng nói lạnh lùng vang lên, làm bầu không khí vui vẻ bất giác trùng xuống.

"Chào ba mẹ, chào cô chú, con tới muộn."

"Tiểu Khiêm con đến rồi, mau lại đây ngồi đi." Hoàng phu nhân phá tan bầu không khí lắng đọng này, bà còn sợ là thằng con trai này sẽ không đến đấy chứ.

"Đây là Hoàng đại thiếu gia sao? Thật là khí chất bất phàm." Hồ Nhã Kiều nhìn thấy dáng vẻ anh tuấn của Hoàng Khiêm liền tấm tắc khen ngợi, người này quá hoàn hảo nhưng những lời đồn về cậu ta không biết có nên tin không nữa, nếu như không có những lời đồn ấy bà nhất định sẽ để Hạ Tư Nhiên lấy cậu ta.

Hoàng Khiêm cũng không tỏ bất kỳ thái độ nào trước sự khen ngợi này, trên mặt vẫn giữ nét cao ngạo lạnh lùng, duy nhất ánh mắt anh chỉ hướng đến người con gái đang ngồi bên cạnh, trùng hợp cô cũng nhìn mình.

Hạ Vân Nguyệt nghe nói, cũng ngước lên nhìn một chút nhưng liền đứng hình.

Người ngồi trước mặt cô là Hoàng Khiêm, trong lòng dâng lên rất nhiều câu hỏi sao anh ấy ở đây?

Anh ấy là vị hôn phu của cô, là cái người mà cô sắp phải lấy!

Hoàng gia? Hoàng Khiêm rõ ràng là cùng họ, thời gian trước Hạ Vân Nguyệt cũng chưa từng nghe anh nói gì về gia đình mình, sao lại trùng hợp vậy chứ.

"Tôi thấy cũng nên sang nhà tôi bàn bạc chuyện này sẽ tốt hơn, tiểu Khiêm con đưa Vân Nguyệt trở về đi." Hoàng phu nhân nói xong không đợi anh có đồng ý hay không, liền cùng ba người còn lại đi về trước để lại hai người ngồi đó.

"Anh đưa em về." Hoàng Khiêm liền nói nhận được cái gật đầu của cô, hai người cùng ra về.

Ở trên xe Hoàng Khiêm thấy Hạ Vân Nguyệt muốn hỏi anh gì đó nhưng lại thôi, anh mới lên tiếng.

"Em có chuyện gì muốn hỏi anh thì cứ hỏi đi."

"Anh chính là Hoàng đại thiếu gia, cũng là Hoàng tổng của tập đoàn Hoàng thị." Hạ Vân Nguyệt nhìn anh hỏi cô muốn chắc chắn một lần nữa.

"Đúng vậy."

"Vậy sao trước kia anh cũng không nghe anh nói." Hạ Vân Nguyệt lại hỏi đến chuyện ngày trước.

Lúc đó cô vừa đi học vừa đi làm, vô tình lại gặp được anh lúc đó anh nói mình chỉ là một nhân viên bình thường, rồi có vẻ là hợp tính hai người cũng không biết từ khi nào lại thân nhau như vậy, mỗi lần đến ca làm việc của cô Hoàng Khiêm đều có mặt ở quán.

"Em cũng không có hỏi anh, anh nhìn không ra, em cũng là một đại tiểu thư." Hoàng Khiêm vừa lái xe vừa trả lời.

Năm đó, khi anh gặp cô anh đã tiếp quản tập đoàn, công ty thời gian đó lao vào thời kỳ khó khăn, anh lại không muốn sự trợ giúp từ gia đình mà tự mình vươn lên, ngay cả phụ cấp từ gia đình cũng không lấy, anh liền dọn ra ngoài ở riêng.

"..."

Hừ, Hạ Vân Nguyệt câm nín, lời anh nói không phải không có nguyên do, ai đời một đại tiểu thư lại vừa đi học vừa đi làm thêm, lại còn ở nhà thuê chứ.

"Sao em lại đồng ý hôn sự này."

"Em không đồng ý sẽ được hay sao? Nhưng mà không sao nha em lấy anh cũng được, ít ra không phải là mấy lão già bụng phệ hói đầu là được." Hạ Vân Nguyệt trầm mặc một lát liền nói.

Cô không nghĩ anh chính là chồng sắp cưới của mình, nhưng mà là anh cũng tốt, dù gì hai người cũng từng quen biết nhau.

"..." Hoàng Khiêm đen mặt cô gái này, còn chưa xem mặt anh, vậy mà ví anh như mấy lão già ngoài kia.

Ai nói sinh ra trong gia đình giàu sang là sẽ hạnh phúc, được mấy người sẽ vì tồn vinh của gia tộc mà hy sinh hạnh phúc của con gái mình, huống chi cô chỉ là con gái nuôi của họ.

Không khí trong xe dần lắng xuống trạng thái im lặng như ban đầu, Hạ Vân Nguyệt quay đầu nhìn ra ngoài cửa xe ánh nhìn xa xăm, trong chốc lát chiếc xe đã dừng lại trước cửa Hạ gia.

Hạ Vân Nguyệt có chút ngây người, cô hiện tại cũng không có ở Hạ gia. Cô mở cửa bước xuống xe liền nói vọng vào trong.

"Anh về cẩn thận "

Hoàng Khiêm nghe xong trong lòng có chút vui vẻ lái xe rời đi, đợi anh đã chạy đi xa, cô không bước vào nhà mà đi bộ ra đường lớn rồi bắt xe về khách sạn.

_______

Tập đoàn Hoàng thị.

Thư ký Lâm đem tài liệu vào phòng cho Hoàng Khiêm ký, mà cảm giác rất kì lạ, từ lúc giám đốc đi xem mắt trở về thì tâm trạng dường như rất tốt, mọi người đều cảm thấy như vậy, bằng không lúc nào giám đốc cũng mang bộ mặt lạnh tanh đến công ty.

Không lẽ giám đốc biết yêu rồi? ai lại xui xẻo vậy vớ lấy tảng băng lạnh này.

"Khụ…" Hoàng Khiêm nhìn thấy ánh mắt đắm đuối nãy giờ của thư ký Lâm, liền ho một tiếng nhắc nhở.

"A..Hoàng tổng...hôm nay bên Hạ thị sẽ cử tân Hạ tổng đến ký hợp đồng." Thư Ký Lâm giật mình nói.

"Được, cậu cứ sắp xếp kêu phó giám đốc đi đi." Hoàng Khiêm hơi nhíu mày nhưng vẫn chăm chú vào bản báo cáo.

"Về phần bên Úc đã chuẩn bị máy bay, mọi thứ đã sắp xếp ổn thoả hết rồi ạ."

"Tôi biết rồi, không còn gì nữa cậu ra ngoài đi." Hoàng Khiêm nói rồi cầm một xấp tài liệu trên tay mà hôm qua Vương Hạo Hiên gửi cho anh, liền rơi vào trạng thái trầm tư. Thư ký Lâm thấy vậy liền đi ra ngoài.

Bên trên là hình ảnh của Hạ Vân Nguyệt cô cười rất tươi còn kèm theo những thông tin về cô của năm năm trước.

Anh đọc xong liền cau mày, năm năm trước cô nói với anh cô đậu đại học Harvard nhưng lại đột ngột từ bỏ, mà đi sang Pháp du học thật ra là vực dậy Hạ thị. Hai ngày trước thì về nước liền có hôn ước với Hoàng gia, sau đó liền Hạ thị đổi giám đốc.

Còn có hình ảnh chụp lại Hạ Vân Nguyệt không ở Hạ gia, mà ở trong khách sạn, vậy khi nãy anh đưa cô về Hạ gia sao cô không nói cho anh biết chứ? Điều làm Hoàng Khiêm ngạc nhiên hơn là thông tin điều tra được, là cô có liên quan đến tổ chức Hell, như vậy không phải cô sẽ gặp nguy hiểm hay sao.

"Cậu và Vin vào đây một chút."

Vừa cúp máy hai chàng trai từ ngoài cửa bước vào nhìn anh cung kính.

"Chủ tịch."

"Trong vòng một tuần, tôi muốn hai người chọn ra bốn người nhẫn giả giỏi võ nhất, theo bên cạnh bảo vệ cô ấy càng sớm càng tốt." Hoàng Khiêm nói rồi đưa tấm hình Hạ Vân Nguyệt trước mặt hai người.

Công ty con bên Úc xảy ra vấn đề lớn, tối nay anh phải bay sang đó giải quyết, nhanh nhất chắc cũng mất một tháng mà anh lại không yên tâm, mới phải phái người bảo vệ cô mọi lúc.

Vin và Ken nhìn nhau ngạc nhiên, chủ tịch lại muốn họ bảo vệ mà người này là một cô gái nha, có phải họ nghe lầm không.

"Dạ, thuộc hạ đi ngay." Ken phản ứng đầu tiên xong cũng kéo Vin đang bàng hoàng đi ra ngoài.

Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của Tamlinh247.com khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!

Hãy quay lại ủng hộ Website Tamlinh247.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK