Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tập đoàn Hoàng thị.

Trong phòng họp, một giọng nói giận dữ mang theo mười phần lạnh lùng, làm mọi người không hẹn mà run sợ.

"Chỉ có một hợp đồng mà các người cũng không ký được, tôi còn cần các người làm gì nữa."

Mọi người trong phòng chỉ biết im lặng, trước sự phẫn nộ này của chủ tịch bọn họ, ai mà không biết một khi chủ tịch nổi giận thì bọn họ chết chắc rồi.

Nói về tập đoàn Hoàng Thị là tập đoàn chuyên về lĩnh vực đá quý, với quy mô lâu đời tiếng tăm vang xa, mà ai cũng biết đến nơi này với hàng trăm chi nhánh lớn nhỏ khắp thế giới, sắp tới tập đoàn này còn đang có ý định mở rộng thêm các khu vực khác.

Hoàng Khiêm là một vị giám đốc trẻ tuổi, là một con người lạnh lùng tàn nhẫn trong công việc lẫn cuộc sống bên ngoài, đối với anh nhân từ với kẻ thù là tàn nhẫn với chính bản thân mình.

Người ta nói tuổi trẻ tài cao, Hoàng Khiêm từ nhỏ đã theo cha đi học kinh doanh, năm nay 27 tuổi anh đã vững chắc ở vị trí giám đốc, trong thời gian ngắn thu phục toàn bộ các cổ đông, đồng thời anh lại nắm trong tay hơn năm mươi phần trăm cổ phần của Hoàng thị.

Lại không thể nói đến Hoàng Khiêm chưa từng dính bất kỳ scandal nào liên quan đến phụ nữ, cũng không thể thiếu những vị tiểu thư muốn leo lên vị trí Hoàng thiếu phu nhân, mà tìm mọi cách tiếp cận Hoàng Khiêm nhưng điều bị đá bay xa và những người đó luôn có một kết cục rất thảm.

Càng không thể nói rằng, từng có tin đồn rằng, anh không thích phụ nữ nhưng mà điều đó còn chưa được kiểm chứng rõ ràng, đó chỉ là một lời đồn thất thiệt.

"Ra ngoài, mỗi người viết một bản báo cáo trong buổi chiều tôi muốn thấy nó trên bàn."

"Dạ."

Mọi người được ân xá mà nhanh chóng rút lui, đối với họ chỉ cần không phải đối mặt với vị giám đốc băng lãnh này, có viết thêm mấy bản báo cáo nữa họ cũng chấp nhận.

Căn phòng họp nhanh chóng trở nên yên tĩnh, lúc này thư kí Lâm đứng bên cạnh thấp thỏm nhìn đồng hồ rồi lại nhìn vị giám đốc nhà mình, cậu có nên nhắc hay không! Mà nhắc có khi nào cậu bị giám đốc đem ra thành bia trút giận không, đắn đo một lúc thư ký Lâm cũng lấy hết can đảm lên tiếng nhắc nhở.

"Hoàng tổng, ba giờ chiều nay ngài có hẹn với đối tác bên tập đoàn Hạ thị, mọi thứ đều đã chuẩn bị xong rồi ạ."

"Tôi biết rồi." Hoàng Khiêm khôi phục vẻ mặt lạnh lùng, ngước mắt nhìn đồng hồ trên tay, lúc này còn mười lăm phút nữa là đến giờ hẹn. Hoàng Khiêm cầm áo vest vắt trên ghế xoay người bước ra khỏi phòng họp.

_________

Nhà hàng An Tân.

Tại một góc khuất của nhà hàng có hai cô gái đang ngồi trò chuyện, làm mọi người đi ngang đều ngoảnh lại nhìn, cũng có vài vị khách nam ngồi ngắm họ, một trong hai cô gái lên tiếng nhìn đồng hồ trên tay, hai người họ đến sớm mười phút.

"Hạ tổng, chúng ta có đến sớm quá không."

"Chờ một chút, không vội." Cô gái được gọi là Hạ tổng, chậm rãi lên tiếng trên tay còn lật tài liệu xem, bọn họ đến sớm một chút thì đã làm sao?

Cuộc hẹn này là bàn với đối tác của Hoàng thị, dự án đầu tư này cô không theo từ đầu, vậy ông nội lại kêu cô về nước gấp, không lẽ chỉ để gặp đối tác thôi hay sao!

Cô là Hạ Vân Nguyệt tiểu thư của tập đoàn Hạ thị, xinh đẹp theo kiểu lạnh lùng làm người khác luôn bị cuốn hút bởi vẻ đẹp lạnh lùng này, sở dĩ cô gái kia gọi cô là Hạ tổng, là bởi vì lúc tập đoàn Hạ thị suy sụp, cô một mình gánh vác cả tập đoàn, từ đó Hạ thị ngày càng đi lên đứng đầu thế giới.

Hạ Vân Nguyệt từ đó mà ngồi lên vị trí tổng giám đốc của Hạ thị, khiến cho biết bao người kính nể.

Còn cô gái ngồi bên cạnh là thư ký của cô tên là Trình Vi, là người mà cô tin tưởng từ khi leo lên vị trí giám đốc. Trình Vi là cô gái năng động, siêng năng trong công việc nhưng mỗi tội hơi mê trai.

"A... a..đẹp trai quá." Trình Vi kéo tay Hạ Vân Nguyệt reo lên, chỉ về phía cửa Hạ Vân Nguyệt cũng chẳng thèm để ý, đẹp trai thì có ích gì chứ?

Hạ Vân Nguyệt gấp tài liệu lại bỏ lên bàn, một tay lắc lư ly rượu vang đang cầm trên tay, một tay kia thì chống cằm nhìn ra khung cửa sổ suy nghĩ xa xăm.

Trong lòng cô bất giác hiện lên hình bóng của một chàng trai với một nụ cười ấm áp, năm năm rồi cô mới trở lại đây, mọi thứ thay đổi nhiều quá cũng không biết anh sống có tốt không.

Trên khuôn mặt lạnh lùng ấy nở một nụ cười hiếm có.

Bất chợt ghế đối diện có người ngồi xuống, một bàn tay chìa ra phía trước làm Hạ Vân Nguyệt giật mình mà quay lại, giọng nói mang theo khí chất lạnh lùng làm người ta kính nể vài phần nhưng mà giọng nói này, còn có gương mặt này dù có hóa thành tro cô cũng nhận ra.

"Là anh ấy."

"Hạ tổng, chào cô."

Hạ Vân Nguyệt còn chưa kịp tiếp thu được người trước mắt vừa xuất hiện, cho đến khi Trình Vi kéo tay cô nhắc nhở.

Cô lúc này mới khôi phục lại dáng vẻ lạnh lùng ban đầu của mình, liền nở một nụ cười xã giao đưa tay ra bắt tay anh.

"Chào anh, Hoàng tổng."

Hoàng Khiêm nhìn cô gái trước mặt, trên người là bộ đồ công sở tóc được búi cao càng tôn lên sự chững chạc của cô, từ ánh mắt đến hành động đều lạnh lùng, không một chút để ý đến anh!

Không lẽ cô gái này quên anh nhanh như vậy sao?

"Điám đốc...giám đốc.." Thư kí Lâm bên cạnh nhắc nhở, khi thấy giám đốc của mình nhìn Hạ tổng đến thất thần, nắm chặt tay Hạ tổng như vậy, không lẽ anh ấy cảm nắng người ta rồi chứ?

"Chúng ta bắt đầu được chứ." Hoàng Khiêm liền thu tay về anh cầm bản tài liệu lên rồi nói.

"Được." Hạ Vân Nguyệt gật đầu, hai bên bắt đầu trao đổi vấn đề công việc nhưng bầu không khí ở đây có chút gì đó khó tả, ngột ngạt đến lạ thường.

Cuộc nói chuyện của bọn họ trôi qua rất nhanh, đến lúc bàn xong đã là chập tối, mới đó đã bốn tiếng trôi qua. Gấp bản hợp đồng trên tay lại Hạ Vân Nguyệt nhìn bên đối tác nói.

"Hợp tác vui vẻ."

Lúc này nhân viên phục vụ đem thức ăn ra bày ra bàn, mọi thứ điều do thư ký Lâm chuẩn bị sẵn.

Hoàng Khiêm còn muốn nói gì nữa, thì liền nhận được cuộc gọi anh ra ngoài nghe, có lẽ là việc rất gấp khi nghe xong liền rời đi không báo trước.

"Hạ tổng thật ngại quá, Hoàng tổng chúng tôi có việc gấp hai người cứ dùng bữa tối, khi khác chúng tôi sẽ tạ lỗi sao." Thư ký Lâm nói rồi cũng chạy theo chủ tịch của mình.

"Không sao đâu, nếu thư ký Lâm có việc bận cậu cứ đi đi." Hạ Vân Nguyệt nói, ánh mắt lại nhìn theo hướng anh vừa đi có chút buồn khó tả.

"Cái gì vậy chứ, rõ ràng là họ không coi chúng ta ra gì mà." Trình Vi bực bội lên tiếng.

"Mặc kệ đi." Hạ Vân Nguyệt cũng chẳng còn tâm trạng dùng bữa nữa, cầm lấy ly rượu trên bàn uống vài ngụm làm cô tỉnh táo hơn.

"Hạ tổng bình thường chị cũng sẽ không để yên cho họ, sao hôm nay sao chị lại dễ dãi như vậy." Trình Vi ngạc nhiên, Hạ tổng nhà cô bình thường khi gặp đối tác.

Những chuyện thất lễ như vậy, cô sẽ không bỏ qua, có khi trực tiếp huỷ hợp đồng nhưng mà sao hôm nay, Trình Vi cứ cảm thấy Hạ Vân Nguyệt rất lạ.

"Dù sao Hoàng thị là khách hàng lớn của Hạ thị với lại dự án này không phải chị theo." Hạ Vân Nguyệt biết trong đầu Trình Vi đang nghĩ gì.

Ở thương trường bấy lâu, đối với người khác Hạ Vân Nguyệt cực kỳ non nớt nhưng đối với cô đã là lão luyện rồi.

Hạ Vân Nguyệt từ nhỏ vốn rất thông minh, học một biết mười lại ham học hỏi, đó cũng là một phần Hạ thị lại do một cô gái còn trẻ như cô nắm quyền.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang