Tu vi thực lực của hắn hao tổn nhiều, trong lòng cũng hiểu vừa rồi bản thân bất cản, bị đối phương nắm được tiên cơ. Nếu lúc đầu không nhiều lời như vậy, nếu từ đầu đã dốc toàn lực ứng phó, sẽ không chật vật như vậy!
Khoảnh khắc sau, chưởng lực của Hứa Ứng đánh tới, thậm chí khiến đại đạo trong địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa này cũng cộng hưởng theo, như muốn tăng cường uy lực đòn thế của y!
Y dùng Kim Đan Đại Đạo hỗ trợ thi triển Quy Đạo ấn pháp, khiến uy lực của Quy Đạo ấn pháp tăng vọt!
Cố Phi Ngư vừa sợ vừa giận, trấn áp thương thế, quát lên một tiếng:
“Thiên Địa Vô Cực!’
Hắn nghiến răng nghiến lợi sử dụng bí pháp Vô Cực tông mà mình chưa tu luyện xong, đoạt lại toàn bộ đạo tượng ẩn cảnh bị Hứa Ứng điều khiển, nghênh tiếp đòn thế của Hứa Ứng.
Địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa có lĩnh vực lục tiên, sáu loại tiên vực, giờ bị phá mất một vực, uy lực không lớn bằng lúc trước.
Nhưng Thiên Địa Vô Cực là thần thông tiên gia mà sư tổ Vô Cực tông truyền lại, uy lực phi phàm, đủ bổ sung tổn thất do thiếu mất một vực.
Khoảnh khắc chưởng lực hai người va chạm, khí huyết toàn thân Cố Phi Ngư sôi trào, lùi lại phía sau một bước.
Hứa Ứng tiến tới một bước, lại một đòn Quy Đạo ấn pháp, thiên địa đại đạo đều như nằm trong tay, đương nhiên, thiên địa đại đạo mà y nắm là của địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa.
Cố Phi Ngư lại thi triển Thiên Địa Vô Cực ấn pháp, đỡ lấy đòn đánh này, bị chấn động tới mức khí huyết trong cơ thể bốc hơi, tràn ra ngoài thân thể, hóa thành cát bụi tiêu tán, trong rất đẹp mắt.
Nhưng sắc mặt đám người thiếu niên áo vàng đang quan sát lại hóa thành nghiêm nghị, biết hắn đã bị khí huyết của đối phương áp đảo, đã rơi vào thế yếu. Khí huyết của hắn tiêu tán có nghĩa là tu vi của hắn đã bắt đầu suy yếu.
Hứa Ứng lại tiến tới, vẫn là Quy Đạo án pháp, lần này địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa với lĩnh vực ngũ tiên lại dao động dưới chưởng lực của y, có một phần lực lượng đạo tượng nghe theo điều động của y!
Cố Phi Ngư kêu khẽ, lảo đảo lùi lại phía sau, tai mắt mũi miệng chảy máu.
Hứa Ứng lại tiến lên một bước, lại là Quy Đạo ấn pháp. Một nửa giang sơn của Cố Phi Ngư đã tràn ngập nguy hiểm, một nửa đạo tượng trong ẩn cảnh hóa thành uy lực trong chưởng của Hứa Ứng!
Không ngờ y lại đảo khách thành chủ, chuẩn bị điều động đạo tượng của Cố Phi Ngư, đánh chết Cố Phi Ngư, phá vỡ thân thể bất tử của Nê Hoàn ẩn cảnh, khiến Cố Phi Ngư hình thần câu diệt!
Thiếu nữ áo tím hạ giọng nói: “Người đang quyết đấu với tông chủ Vô Cực tông quá lợi hại. Hắn là tông chủ hay chưởng giáo nhà nào? Nhưng sao thứ hắn thi triển vừa giống thần thông, vừa giống võ đạo, hơn nữa còn có, còn có...”
Sắc mặt cô đỏ ửng, nhớ tới lúc Hứa Ứng nhào tới lên gối vào hạ bộ của Cố Phi Ngư, thầm nghĩ: “Còn có chiêu thức hạ lưu như nông dân đánh nhau!”
“Ầm!”
Hứa Ứng lại thi triển Quy Đạo ấn pháp, Toàn bộ địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa bị Kim Đan Đại Đạo điều khiển, tạo thành chưởng lực của y, phá hủy thần thông của Cố Phi Ngư như bẻ gãy cành khô. Chưởng này đánh xuống, Cố Phi Ngư chết chắc!
Cho dù có hoạt tính Nê Hoàn cũng không thể cứu được hắn, vì ấn này giáng xuống, cả thân thể và hồn phách của hắn sẽ tan thành mây khói!
Nhưng đúng lúc này, đột nhiên trong cơ thể Cố Phi Ngư lóe lên từng luồng hào quang, đột nhiên trong mi tâm của hắn có từng quả chuông vàng bay ra.
Chuông vàng tỏa ra uy năng ngập trời nghênh tiếp Quy Đạo ấn pháp của Hứa Ứng!
Hứa Ứng kêu khẽ, bị chuông vàng chấn tới mức lảo đảo lui lại phía sau.
Quả chuông vàng thứ hai bay tới, kêu lên leng keng, khiến y chấn động tới mức khí huyết sôi trào, Kim Đan cũng bị chấn văng khỏi trạng thái vô biên vô giới!
Quả chuông vàng thứ ba bay ra, dưới chuông phun ra ngọn lửa và cát bay, đánh về phía Hứa Ứng!
Quả chuông vàng thứ tư cũng đang bay ra!
Cố Phi Ngư có bốn chuông vàng, đều là pháp bảo do đại luyện khí sĩ Phi Thăng kỳ luyện thành, bốn quả chuông vốn là một bộ, treo trên ly Long bảo liễn.
Giờ phút này bốn quả chuông thấy chủ nhân gặp nạn, lập tức bay ra ứng cứu. Chuông vàng đầu tiên cứu Cố Phi Ngư, chuông vàng thứ hai phá hỏng trạng thái của Hứa Ứng, chuông vàng thứ ba là đủ để đoạt mạng Hứa Ứng.
Nhưng ngay khoảnh khắc sau, một quả chuông lớn nhuốm máu đâm xiên tới, coong một tiếng vang vọng, đập bẹp quả chuông vàng thứ ba, ngọn lửa và cát bay cũng bị hất văng!
Toàn thân quả chuông lớn tỏa ra đạo tượng vạn loại rực rỡ, nhật nguyệt xoay chuyển, nghênh chiến ba quả chuông vàng còn lại, tiếng chuông chấn động không ngừng, tả xung hữu đột, chỉ vài hiệp đã đánh ba quả chuông vàng kia lồi lõm sứt sẹo, uy lực hao tổn.
Cao Sư Thanh vốn định dùng địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa của mình vây khốn quả chuông và Ngoan Thất. Hắn là na tiên Cao gia, Cao gia và Vô Cực tông liên thủ, Cao Sư Thanh học tập công pháp thần thông của Vô Cực tông, tu vi tiên sbộ thần tốc, tự thấy mình đứng trong địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa thì phải tới cảnh giới chân tiên, trấn áp một quả chuông và một con rắn chẳng dễ như trở bàn tay?
Nhưng chỉ mới giao đâu vài hiệp hắn đã bị quả chuông trấn áp, địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa cũng bị quả chuông đánh tan, tu vi hao tổn gần hết, lại bị Ngoan Thất tế ra đủ loại pháp bảo trong bụng, đánh cho không còn sức hoàn thủ.
Hứa Ứng nhân cơ hội này lại xuất ấn, định giết chết Cố Phi Ngư. Đột nhiên Cố Phi Ngư nắm lấy một tấm kim triện tiên lục tế ra, một luồng uy năng khủng khiếp đánh tới!
Hứa Ứng thầm giật mình, lập tức lùi lại phía sau, đồng thời quả chuông cũng lao tới, chắn ngang giữa tiên lục và Hứa Ứng.
Quả chuông lớn này lơ lửng giữa hư không, như hóa thành vô hình, tiến vào trạng thái vô biên vô giới, kết nối với thiên địa đại đạo bên ngoài, hòa làm một với thiên địa!
“Coong!”
Tiên quang đánh trúng quả chuông, lập tức phá vỡ Kim Quỹ Thái Thượng tiên thư của quả chuông, đạo tượng vạn vật vạn loại hiện lên trên quả chuông cũng bị tiên quang phân giải dập tắt!
Quả chuông kêu leng keng không ngừng, mang theo Hứa Ứng không ngừng lui lại phía sau, vách chuông xoay tròn, cuối cùng cũng ngăn cản được uy lực của Tiên lục.
Trên vách chuông xuất hiện từng vết hằn sâu, đã bị Tiên Lục đả thương, uy lực hao tổn nặng nề!
Tiên Lục từng được Cố Phi Ngư dùng để ngăn cản bão tuyết trên đại tuyết sơn, giờ lại dùng một lần, uy lực cũng không lớn bằng lúc trước, hóa thành một luồng tiên quang, cuốn lấy Cố Phi Ngư, bay về phía trước.
Hứa Ứng phát động Đạo tự quyết, một luồng kiếm khí xé gió bay đi. Đạo tự quyết và tiên quang va chạm, uy lực bộc phát, khiến tiên quang rung động, xuất hiện điểm yếu!
Hứa Ứng xuất kiếm đâm ra, thi triển Chân tự quyết trong Kiếm Đạo Quy Chân quyết, kiếm khí xuyên qua tiên quang, đâm vào người Cố Phi Ngư ở bên trong!
Kiếm đạo vô thượng của Thục Sơn kiếm môn ẩn chứa trong bốn chữ Kiếm, Đạo, Quy, Chân. Bốn chữ này mỗi cái có sở trường riêng, nhưng Hứa Ứng sử dụng tinh diệu nhất vẫn là Chân tự quyết.