Hoa Tiêm Trần khôi phục bình tĩnh, chột dạ nói: “Thiếp thân đã luyện thành Kim Đan...”
Hứa Ứng khẽ nhíu mày nói: “Ngươi tế ra cho ta xem thử.”
Hoa Tiêm Trần tranh thủ tế Kim Đan của mình ra. Hứa Ứng phát động Thiên Nhãn quan sát một lượt, chỉ thấy trong Kim Đan này ẩn chứa rất nhiều huyết sát khí sát, còn chưa luyện sạch, khiến Kim Đan có rất nhiều dấu vết ngầm.
“Kim Đan của ngươi cũng như tên Hương công tử bị ta đánh chết, đều chứa tạp chất, không chịu nổi một đòn.”
Hứa Ứng gỡ cây rìu đá bên hông ra, tiện tay đưa cho cô, nói: “Ngươi phát động cái rìu đá này thử xem.”
Hoa Tiêm Trần nắm lấy rìu đá, lập tức cảm thấy lực lượng ngập trời từ trong rìu đá ập tới, bản thân như đang lơ lửng bồng bềnh giữa núi thây biển máu, đỉnh thiên lập địa, tay cầu rìu khổng lồ, đúng là sảng khoái.
Hai mắt cô đỏ bừng, cười ha hả nói: “Bà đây nhận được thần phủ, vô địch thiên hạ, thần cản giết thần, tiên cản diệt tiên! muốn ngủ với nam nhân nào thì ngủ với nam nhân đó.”
Đột nhiên tiếng chuông vang lên đánh thức cô.
Hoa Tiêm Trần sắc mặt trắng bệch, cuống quít vứt cái rìu đá đi, cả kinh nói: “Lưỡi rìu này khống chế ta!”
Giọng nói của quả chuông vang lên: “Cô nương, lưỡi rìu không thể khống chế ngươi, chỉ khuếch đại suy nghĩ của ngươi. Những gì ngươi vừa nói là tiếng lòng của ngươi.”
Hoa Tiêm Trần che ngực nói: “Rõ ràng là lưỡi rìu khống chế ta, người ta làm gì có suy nghĩ quái đản đó? Phì, phì!”
Cô gái này phì phì mấy cái liên tục, lòng thầm chột dạ, chỉ e quả chuông vạch trần tâm trạng bản thân.
Quả chuông lại không hề lưu tình bóc mẽ, nói: “Cô gái này, ngươi ngẩng đầu lên nhìn Kim Đan của mình đi, xem nó biến thành thế nào! Thế mà cũng có mặt mũi nói đó không phải suy nghĩ của mình?”
Hoa Tiêm Trần vội vàng ngẩng đầu lên, quả nhiên chứng kiến Kim Đan của bản thân đã trở nên vẩn đục không chịu nổi. Kim Đan vốn tỏa ánh vàng rực rỡ, vạn luồng hào quang xung quanh, có thể chiếu sáng bầu trời nơi trần thế, có thể soi rọi hư không u minh!
Nhưng bây giờ Kim Đan bị vẩn đục này thậm chí không còn ánh sáng!
Quả chuông tiếp tục nhấn mạnh: “Kim Đan của ngươi bị chính suy nghĩ của mình làm vấy bẩn. Ngươi tăng cường thêm đạo tâm đi, đừng có suốt ngày suy nghĩ linh tinh. A Ứng, con bé này có nhận được chân truyền của ngươi thì cũng không thành tiên được đâu, căn tính không được.”
Hứa Ứng nắm lấy rìu đá, đặt rìu lên Kim Đan, Kim Đan vẩn đục dần dần khôi phục lại màu sắc vốn có. Hứa Ứng cười nói :”Ngài chuông, căn tính là gì? Con người vốn có đủ thứ suy nghĩ hỗn tạp linh tinh, nếu tâm tư đơn thuần căn tính tốt là có thể thành tiên, thế thì còn tu luyện làm gì?”
Hoa Tiêm Trần nghe vậy thầm cảm động: “Vẫn là Ứng ca ca biết nói năng, đâu giống quả chuông này. Xem ra đây là chuông treo trong miếng hòa thượng, đã bị hòa thượng đầu độc rồi.”
Cô cười tủm tỉm nói: “Sao Ứng ca ca không bị ma tính trong rìu đá vấy bẩn?”
Hứa Ứng không khỏi đắc ý, cười nói: “Căn tính ta tốt.”
Hoa Tiêm Trần sắc mặt tối sầm, thầm nghĩ: “Cá mè một lứa, đều là lũ hòa thượng!”
Hứa Ứng nói: “Hoa cô nương, ngươi về tu luyện đi. Căn tính của cô không tốt, có lẽ phải mất một thời gian mới lĩnh ngộ được, tu thành Tam Muội chân hỏa. E rằng Kim Đan này còn phải tu được Tam Muội thần thủy, tập hợp lực lượng thủy hỏa, từ từ gột rửa, luyện sạch các loại ô uế trong Kim Đan. Nếu không luyện sạch, e rằng khó mà tu thành nguyên thần.”
Hoa Tiêm Trần nghe vậy cau mày nói: “Còn phải tu luyện cả Tam Muội thần thủy à? Thủy hỏa bất dung, làm sao tồn tại song song được?”
Trong lòng cô càng ảo não, tu luyện Tam Muội chân hỏa đã rất khó khăn, lại thêm Tam Muội thần thủy thuộc tính tương khắc, chẳng biết phải tu luyện bao nhiêu lâu mới được!
Hứa Ứng nghi hoặc: “Ngươi luyện thành Kim Đan thế nào vậy? Thủy hỏa giao luyện trong Giao Luyện kỳ chính là dùng Tam Muội thần thủy và Tam Muội chân hỏa rèn đúc lô đỉnh, dùng nó để luyện thành Kim Đan.”
Hoa Tiêm Trần nhỏ giọng nói: “Nhưng Giao Luyện kỳ vốn có thủy hỏa mà, nơi đó vốn là một biển lửa, lại có nước Thiên Hà, vưà vặn cho thủy hỏa giao luyện. Tất cả mọi người đều luyện thành Kim Đan như vậy...”
Hứa Ứng im lặng cả nửa ngày rồi mới nói: “Các ngươi đều luyện như vậy.
Hoa Tiêm Trần khẽ gật đầu.
“Luyện khí sĩ bị na sư thay thế cũng chẳng có gì lạ. Ngay cả công pháp của bản thân mà các ngươi còn luyện sai, cảnh giới của bản thân cũng hiểu sai tới mức đầy rẫy sơ hở, không luyện chết bản thân mình đã là kỳ tích rồi!” Hứa Ứng giận quá hóa cười.
Hoa Tiêm Trần há miệng định nói gì đó, nhưng sau khi suy nghĩ một hồi lại im lặng, thầm nghĩ: “Mỗi năm số luyện khí sĩ luyện chết bản thân không phải là ít, rất nhiều người tẩu hỏa nhập ma qua đời. Chẳng lẽ chúng ta luyện sai thật?”
Cô dốc hết dũng khí, nói: “Vì sao chúng ta không có Tam Muội thần thủy cũng chẳng có Tam Muội chân hỏa mà vẫn luyện được Kim Đan?”
“Làm sao ta biết được?”
Hứa Ứng tức giận nói: “Ta mới Khấu Quan kỳ tầng thứ tư, còn chưa tu luyện tới Giao Luyện kỳ. ta không có pháp môn tu luyện Tam Muội thần thủy, đâu thể giảng giải bí quyết cho ngươi được?”
Hoa Tiêm Trần hai mắt sáng bừng lên, vội vàng chạy ra ngoài, cười nói: “Thiếp thân biết có một người đang khổ tu Tam Muội thần thủy, chắc chắn chỗ hắn có bí pháp!”
Cô nhìn Tiểu Phượng Hoàng Phượng Tiên Nhi ở bên cạnh, chần chừ một chút, hai mắt nhấp nháy dò hỏi: “Thiếp thân có nên chờ một thời gian ngắn rồi lại tới bái kiến không? Hứa lão tổ cần khoảng bao lâu?”
Hứa Ứng xua tay: “Càng nhanh càng tốt.”
Hoa Tiêm Trần kinh ngạc, nhìn hắn một cái, thầm nghĩ: “Cũng khó trách, dù sao cũng là người cùng thời đại với Từ Phúc lão tổ, sinh lý sa sút cũng là chuyện đương nhiên.”
Cô vội vàng đi khỏi, không bao lâu sau đã dẫn một người khác tới. Người này là luyện khí sĩ thời Đông Hán Vũ Đế, tên là Đông Mai Thanh, vóc dáng khôi ngô cao lớn.
Ngoài Từ Phúc ra thì tuổi tác của hắn là lớn nhất, tu vi cũng thâm hậu hùng hồn nhất, luyện thành nguyên thần, cảnh giới đã lên tới Phi Thăng kỳ!
Thực lực của Đông Mai Thanh thâm sâu khó lường, cũng tinh thông Tam Muội thần thủy, lúc này hắn mang tâm pháp tổ truyền của mình là đến, cung kính đưa hai tay dâng lên cho Hứa Ứng, nói: “Hứa lão tổ, là tổ tiên ta lưu lại, gia phụ truyền lại cho ta. Tuy ta mới học được chút ít nhưng cũng nhờ vào tuyệt học này mới có thể rèn luyện thân thể và Kim Đan Nguyên Thần, kéo dài tuổi thọ, sống đến nay mà thân thể vẫn không già đi. Nhưng mấy năm nay cảm thấy tuổi thọ đã dần đần tới điểm cuối.”
Hứa Ứng mở ra, chỉ thấy rìa quyển kinh thư này chi chít những chú giải, chắc là tâm đắc tu luyện nhiều năm của Đông Mai Thanh.
Y đọc từ trên xuống dưới, đúng là chú giải trong sách có một số sơ sót, nhưng rất hiếm có là sơ sót không nhiều, thậm chí có thể sánh ngang Đà Ẩu tiên thư!
Đà Ẩu tiên thư là chú giải của luyện khí sĩ thượng cổ Đà Ẩu đối với , đã là công pháp cực kỳ hiếm có, dẫn thẳng tới phi thăng.