Thời gian quay ngược lại một phút trước.
Bộ ba sát thủ đã lên đến tầng hai và lục soát gần như tất cả các phòng trên tầng hai.
Lâm Trạch Dương vẫn không tìm được cơ hội nào. Anh do dự một lát, cuối cùng quyết định nhảy trực tiếp từ trên mái nhà xuống.
Lâm Trạch Dương từ lâu đã nhìn thấy hai tên sát thủ ẩn nấp ở tầng dưới nên vị trí hắn chọn tình cờ lại là điểm mù. Sau khi yên lặng đáp xuống mặt đất, Lâm Trạch Dương bước nhanh về phía một trong những tên sát thủ.
Tên sát thủ đã núp sau thùng rác cạnh nhà, hắn tưởng Lâm Trạch Dương không nhìn thấy hắn nên càng co lại chặt hơn, cẩn thận hơn, hắn đang chờ đợi, chờ Lâm Trạch Dương đến gần hơn một chút.
Nhưng chờ một lúc lâu, tên sát thủ vẫn không nhận thấy Lâm Trạch Dương có động tĩnh gì, không đợi được mà nhoài người ra. Sát thủ vừa mới ngó ra đã nhận thấy có điều không ổn, bởi vì phía trước đã không còn bóng dáng Lâm Trạch Dương.
Tên sát thủ rất lo lắng và bắt đầu tìm kiếm Lâm Trạch Dương khắp nơi, tuy nhiên, sau khi rà soát khu vực xung quanh, hắn không tìm thấy gì, Lâm Trạch Dương đã đi đâu?
Đột nhiên, hắn cảm giác được một cỗ khí tức nguy hiểm, theo phản xạ ngẩng đầu lên.
Lâm Trạch Dương thực sự giống như một con nhện bò lên tường, những bức tường này không có chỗ nhô ra, điểm tựa lực duy nhất chỉ là một số khoảng trống rất nhỏ, những khoảng trống như vậy không thể cung cấp đủ lực cho trọng lượng của một người.
Vì vậy, trước đây tên sát thủ này chưa bao giờ nghĩ rằng Lâm Trạch Dương có thể trèo tường.
Nhưng đã muộn, thân thể Lâm Trạch Dương nhẹ nhàng đáp xuống, dùng hai tay vặn đầu tên sát thủ.
Sau đó, Lâm Trạch Dương lại trèo lên tường, đi tới chỗ tên sát thủ còn lại.
Phải nói rằng cái chết của tên sát thủ này không hề oan uổng chút nào, anh chàng Lâm Trạch Dương đã vượt quá sức tưởng tượng của con người và làm được những điều gần như không thể đối với một số người.
Sau khi Lâm Trạch Dương xử lý xong hai sát thủ này, anh lại rơi vào do dự. Trong nhà vẫn còn ba tên sát thủ, Lâm Trạch Dương nên giết bọn chúng bây giờ hay tạm thời rời đi?
Lâm Trạch Dương không biết giữa năm người này có phương thức giao tiếp đặc biệt nào hay không, hay đối phương có chú ý tới bộ dạng của hắn không. Nếu đối phương chuẩn bị sẵn sàng, Lâm Trạch Dương lại vào nhà sẽ rất nguy hiểm, hắn sẽ bị ba người kia phục kích, quan trọng hơn là vị trí của hắn sẽ bị bại lộ, sau đó tất cả sát thủ sẽ bao vây hắn.
Tuy nhiên, đây lại là một cơ hội tốt, mục tiêu của Lâm Trạch Dương không phải là giết hết sát thủ sao?
Lâm Trạch Dương chỉ do dự một lát rồi đưa ra quyết định. Chắc nhắn không thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy.
Lên đi.
Khi ba sát thủ lên đến tầng ba, đột nhiên một người phía trước xua tay và ngừng tiến lên.
Hai người đằng sau lập tức dừng lại, sau đó cung kính nhìn người trước mặt, như thể người trước mặt là đại ca của bọn họ.
Phải biết rằng ba người bọn họ đều là sát thủ cấp S, đều là ở cùng đẳng cấp, tại sao hai người còn lại phải kính trọng người phía trước đến vậy?
Người phía trước quay lại, nhìn hai người rồi nói: “Hai tên ngốc đó đã chết rồi, máy dò sự sống tôi đeo trên người bọn họ cũng không có phản ứng gì, vừa rồi Lâm Trạch Dương đáng lẽ cũng ở trong tòa nhà này. Hai tên ngốc kia thật là ngu ngốc, để bị giết dễ dàng như vậy."
Vừa nói, người đàn ông vừa đưa tay vuốt tóc, sau đó dùng sức kéo, toàn bộ da đầu bị hắn kéo, toàn bộ khuôn mặt cũng bị hắn kéo xuống.
Đây không phải là khuôn mặt thật, mà là chiếc mặt nạ.
Người đàn ông này cuối cùng đã lộ bộ mặt thật của mình
Nhìn người trước mặt, hai sát thủ càng tỏ vẻ cung kính, không dám nói gì, đứng sang một bên như hai tay sai, mặc dù danh tính thực sự của họ không phải là sát thủ cấp S mà là SS. Một siêu sát thủ bước vào cấp độ SSS chỉ bằng một bước.
Bởi vì người trước mặt hóa ra là Lãnh Phong.
Vâng, người này là Lãnh Phong.
Ý tưởng của Lãnh Phong rất đơn giản, anh ta sẽ giả làm một kẻ giết người bình thường, sau đó trà trộn vào đám đông để khiến Lâm Trạch Dương mất cảnh giác. Sau đó, anh ta chớp thời cơ và giết chết Lâm Trạch Dương trong một đòn.
"Hai người các ngươi cùng ta tiếp tục tìm kiếm trên lầu, giả vờ như không tìm thấy gì. Đến lúc đó Lâm Trạch Dương có lẽ sẽ quay lại, chúng ta sẽ cho hắn một đòn chí mạng."
Lãnh Phong nói xong tiếp tục đi lên. Lần này ba người có vẻ thận trọng hơn, sự chú ý của họ tập trung ở bên dưới. Chỉ cần có bất kỳ sự xáo trộn nào ở dưới, họng súng của bọn họ sẽ lập tức xoay chuyển, và bắn xuống tầng một.
Ngay sau đó, ba người kiểm tra trên tầng ba một lượt rồi tiến về phía mái nhà.
Lúc này sự chú ý của ba người đều ở dưới lầu, bọn họ cảm nhận được một loại áp lực, một loại áp lực bộc phát trong im lặng, nó khiến bọn họ thấy hơi bất an, như thể bất cứ lúc nào cũng có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
Đột nhiên, khi đến một góc rẽ, họ cảm thấy một cơn gió mạnh thổi về phía trước mặt.
Không gian vốn đã tối lại càng tối hơn, trước mặt xuất hiện một bóng đen.
Lãnh Phong phản ứng rất nhanh, lập tức nhảy lùi lại, phía sau có cầu thang, những động tác như vậy rất có thể sẽ khiến hắn bị thương.
Hai sát thủ còn lại cũng có phản ứng tương tự như Lãnh Phong, nhưng phản ứng và tốc độ của họ chậm hơn Lãnh Phong một chút.
Xoẹt.
Một âm thanh vang lên.
Tuy rằng chỉ là một chút chênh lệch, cũng có thể quyết định sinh tử.
Con dao ngắn trong tay Lâm Trạch Dương quét ngang, chém đứt tay một người và để lại vết sẹo sâu trên ngực một người. Sau đó, Lâm Trạch Dương tung cước đá tới, đá bay hai người bọn họ.
Bùm.
Gần như là cùng một lúc, có tiếng súng vang lên.
Lâm Trạch Dương nhướng mày, đồng thời cúi người sang một bên.
Lâm Trạch Dương rõ ràng nhìn thấy một người ngực đang đập mạnh, sau đó người bị hắn chặt đứt cánh tay ngã xuống đất không đứng dậy được nữa.
Khi Lãnh Phong nhảy lùi lại, anh ta không dừng lại ở đó mà nắm lấy một hoặc hai giây quan trọng nhất và bóp cò.
Đúng vậy, Lãnh Phong không có nhìn rõ ràng tình huống trước mắt, thậm chí hắn còn biết rõ hai người của mình đang ở ngay trước mặt Lâm Trạch Dương. Nhưng vậy thì sao? Đây có phải là nguyên nhân khiến Lãnh Phong không bắn?
Tất nhiên là không.
Chỉ cần có một phần trăm cơ hội giết chết Lâm Trạch Dương, nếu có thêm hai người nữa chết thì sao? Bất kể hai người này là thuộc hạ yêu thích của hắn hay là sát thủ được đánh giá cao đi chăng nữa.
Bộp.
Lại một âm thanh vang lên, Lãnh Phong cuối cùng cũng ngã xuống. Bởi vì vừa rồi hắn không điều chỉnh cơ thể nên cơ thể nặng nề ngã xuống đất, không hề phòng bị.
Lãnh Phong cảm thấy lồng ngực thắt lại, phun ra một ngụm máu.
Tuy nhiên, điều này không cản trở chuyển động của Lãnh Phong, anh ta nôn ra máu và cơ thể lăn lộn trên mặt đất.