Chương 372: Nữ thần đã đổi người
Đường Nhã Phương không tiếp tục nói chuyện với Chu Như Ngọc nữa bởi vì Ann đến rồi.
Đường Nhã Phương đã xem các cuộc phỏng vấn trước đó của Ann đồng thời cũng đã xem các tác phẩm mà cô ấy đã quay, người này thực sự là một đạo diễn rất tài hoa.
Càng quan trọng hơn là đó là một người phụ nữ, hơn nữa lại còn không lớn tuổi lắm mới chỉ ngoài ba mươi.
Bởi vì trước khi đến cô có chào hỏi với Ann cho nên Đường Nhã Phương đi thẳng về phía đối diện vươn tay trên mặt nở nụ cười nói: “Xin bào, tôi là Đường Nhã Phương của Thời Đại.”
Ann sửng sốt nhưng rất nhanh chóng kịp phản ứng bắt tay của cô, sau đó cười: “Xin chào, tôi là Ann” Đây xem như là chào hỏi, sau đó bởi vì họ còn phải quay quảng cáo cho nên Đường Nhã Phương và Nam ngồi ở một bên lẳng lặng nhìn Ann chỉ huy ở hiện trường làm việc. “Oa, tại sao có thể có người đẹp trai như vậy chứ?” Nam cảm khái.
Trước khi đến phỏng vấn Ann Nam đã làm bài tập, khi nhìn thấy ảnh chụp lúc trước của cô ấy, mái tóc dài bồng bềnh, khuôn mặt không được tính là xinh đẹp nhưng khí chất hơn người làm cho người ta phải trợn tròn mắt.
Thật sự không ngờ hôm nay được nhìn thấy người thật lại là một loại cảm giác khác.
Cô ấy để tóc ngắn sắc sảo, ngũ quan nổi bật lại càng thêm thâm thúy, cả người mặc một bộ quần áo tây phong cách trung tính, trong lúc giơ tay nhấc chân đều lộ ra vẻ đẹp, nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì có thể nào cậu ta cũng không dám tin tưởng sẽ có người phụ nữ đẹp trai như vậy.
Đường Nhã Phương liếc xéo cậu ta cười chế nhạo: “Sao vậy? Có phải là cậu muốn đổi nữ thần ở trong lòng không?” “Làm gì có, nữ thần của em vẫn luôn là Tần Dĩ An” Mặc dù Ann rất đẹp trai nhưng cậu ta vẫn thích kiểu xinh đẹp dịu dàng hơn.
Đường Nhã Phương nhíu mày một lần nữa chuyển ánh mắt lên trên người Ann.
Nam nói không sai, Ann quả thực rất đẹp trai, hào quàng cũng rất mạnh mẽ, Chu Như Ngọc đứng ở bên cạnh cô ấy hoàn toàn giống như người qua đường xa lạ không có một chút khí chất của minh tinh. “Còn một người nữa đâu?” Ann hơi cau mày liếc mắt nhìn khắp mọi nơi. Đây là quảng cáo hai người nhưng bây giờ chỉ có một người ở hiện trường. “Người đó nói không quay nữa. Người bên cạnh đi tới ghé vào tai Ann nói nhỏ. Ann càng nhíu chặt chân mày: “Cô ấy không quay nữa vậy quảng cáo này làm sao có thể quay tiếp chứ?” Lịch làm việc của cô ấy dày đặc nhưng cô ấy vẫn dành thời gian để quay quảng cáo này, nếu như hôm nay không quay xong vậy thì công ty chỉ có thể tìm người khác để quay mà thôi.
Thế là cô ấy bảo trợ lý phản hồi vấn đề này cho nhà máy. Bên này con chưa gọi điện thoại thì một giọng nói bỗng nhiên vang lên; “Thật xin lỗi đạo diễn tôi tới muộn”
Đường Nhã Phương thế nào cũng không ngờ Cao Mỹ Kiều sẽ trở về, chỉ thấy Cao Mỹ Kiều đi đến trước mặt Ann, bởi vì khoảng cách hơi xa nên cô không thể nghe rõ ràng hai người đang nói cái gì, nhưng cô có thể nhìn ra sắc mặt của Ann cũng không khá cho lắm.
Tiếp theo người đại diện của Cao Mỹ Kiều hung hăng hướng về phía Ann cúi người xuống, xem ra hẳn là đang nói xin lỗi.
Cuối cùng thì đoạn quảng cáo cũng chính thức bấm máy.
Nam nhìn Chu Như Ngọc và Cao Mỹ Kiều bên trong studio đang giả cười tương tác trên trường quay thì chậc lưỡi lắc đầu: “Nhà máy này khẳng định sẽ vô cùng hối hận khi tìm hai người này để quay quảng cáo”
Đường Nhã Phương nghe vậy thì bật cười: “Lúc này mới hối hận cũng không kịp nên chỉ có thể nhận mà thôi.
Thực ra cô cũng không hiểu tại sao nhà máy này lại có thể nghĩ ra cách để Chu Như Ngọc và Cao Mỹ Kiều cùng quay quảng cáo, chẳng lẽ họ không xem tin tức sao? Chẳng lẽ họ không biết ân oán giữa hai người nay sao?
Tuy nói như thế nhưng quảng cáo được quay rất suôn sẻ, điều này làm cho Đường Nhã Phương không thể không bội phục hai người Chu Như Ngọc và Ninh Kiều Kiều, ở trước ống kính hai người đều có thể buông bỏ ân oán để diễn xuất dáng vẻ vui vẻ hòa thuận thể hiện mối quan hệ vô cùng tốt. Nếu như kỹ năng diễn xuất này được sử dụng trong quay phim nói không chừng họ đều có thể nhận được giải
Oscar.
Quảng cáo vừa kết thúc Cao Mỹ Kiều bỏ đi mà không hề tẩy trang, xem ra cô ta không muốn ở chung với Chu Như Ngọc nhiều thêm một giây đồng hồ nào.
Sau khi Ann dặn dò những công việc tiếp theo thì đi về phía đám người Đường Nhã Phương đang chờ ở bên cạnh. “Thật xin lỗi đã để mọi người phải đợi lâu rồi. Vẻ mặt Ann áy náy.
Đường Nhã Phương cười lắc đầu: “Không sao, vừa đúng lúc có thể nhìn thấy trạng thái làm việc của cô nên cũng rất có ích đối với bài phỏng vấn.
Tiếp theo cô giơ máy ảnh ở trong tay lên: “Tôi có chụp mấy tấm ảnh lúc cô đang làm việc, cô không phiền nếu tôi sử dụng những tấm ảnh này cho bài phỏng vấn chứ?” “Tôi không quan tâm đâu. Ann cười lắc đầu.
Chu Như Ngọc ngửa đầu để thợ trang điểm tháo trang sức, khóe mắt liếc nhìn về phía Đường Nhã Phương ở cách đó không xa đang nói chuyện với đạo diễn Ann.
Khi nhìn thấy Ann và Đường Nhã Phương hòa hợp rời khỏi studio, cô ta hung hăng cúi đầu xuống làm cho thợ trang điểm giật nảy mình: “Chị Như Ngọc.
Chu Như Ngọc liếc nhìn thợ trang điểm đang bị sợ hãi, sau đó lại nhìn về phía đám người Đường Nhã Phương vừa mới rời đi, bây giờ đã không còn nhìn thấy bóng dáng của họ đâu nữa thì nhíu mày. Cập nhật chư*ơng mới nhất tại TгцуenАРР.cом
Ann giống như những lời đồn đại, tính cách ôn hòa, thái độ khiêm tốn, hoàn toàn không có một chút xíu giả tạo nào nên làm cho người ta cảm thấy rất dễ gần.
Cả quá trình phỏng vấn đều rất thuận lợi, bầu không khí cũng rất hòa hợp. “Ann, rất cảm ơn sự hợp tác của cô. Phỏng vấn xong
Đường Nhã Phương cười vươn tay ra.
Ann nắm chặt tay của cô cười nhẹ nhàng nói: “Không cần phải cảm ơn, tôi cảm thấy vô cùng vui khi có thể quen biết mọi người.”
Nghe vậy Đường Nhã Phương và Nam nhìn nhau cười sau đó nói: “Chúng tôi cũng rất vui khi được làm quen với CÔ."
Ann buông tay cô ra cúi đầu nhìn đồng hồ ở trên cổ tay, sau đó ngẩng đầu nhìn họ: “Bây giờ cũng gần tối rồi, hay là chúng ta cùng nhau ăn cơm đi. “Được.” Nam không chút nghĩ ngợi đồng ý.
Đường Nhã Phương không còn cách nào đẩy cậu ta một cái sau đó hướng áy náy cười với Ann: “Ann, chỉ sợ tôi không thể ăn cơm với cô được, tôi còn có chuyện khác phải làm.” “Không thể ăn xong rồi lại làm sao?” Ann cười hỏi. Thực ra thì tối nay cô đã hẹn đi ăn với An Nhi. Nhưng bây giờ...
Cô nhìn Ann đang cười cảm thấy hơi xấu hổ, người ta đã mở miệng mời họ, nếu như từ chối có phải là quá không nể tình rồi không.
Trong lòng xoắn xuýt một lát, rốt cục cô cũng có quyết định.
Dù sao thì An Nhi va Mẫn Nghi đều là bạn thân của cô, cô sẽ gửi tin nhắn cho họ đến lúc đó lại giải thích là được rồi.
Thế là cô cười gật đầu: “Được thôi, ăn cơm xong tôi lại làm vậy”
Nghe thấy cô đồng ý với lời mời của mình thì nụ cười trên mặt Ann Nụ càng sâu hơn: “Tôi rất vui vì cô đã nể mặt nhận lời mời của tôi” Đường Nhã Phương cười: “Chúng tôi rất vinh hạnh khi có thể cùng ăn cơm với cô.”
Nghe vậy Ann bật cười: “Thực ra ở trước mặt tôi cô không cần phải nói loại lời nói khen tặng như vậy, tôi cũng không thích nghe, cô hẳn là cũng không phải là loại người thích nói lời khen tặng?"
Đường Nhã Phương ngạc nhiên nhíu mày: “Vậy mà cô lại có thể nhìn ra được?” Ann cười: “Ánh mắt của cô rất sạch sẽ, rất thanh tịnh, xem ra cô là người không có tâm tư, ngươi như vậy sẽ không thích nói lời khen ngợi với người khác.
Đường Nhã Phương ngượng ngùng cười.
Ann đột nhiên quan sát cô tỉ mỉ, sau đó giọng điệu nghiêm túc: “Thực ra cô rất thích hợp để quay quảng cáo, nếu như vào ống kính khẳng định sẽ rất đẹp”
Ann là đạo diễn cho nên những lời cô ấy nói chắc chắn sẽ có quyền uy.
Đường Nhã Phương cười lắc đầu: “Tôi cũng không thích ống kính Cô thực sự không thích xuất hiện trước ống kính.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK