Mục lục
Vợ ơi, cả thế giới chờ người chúng ta ly hôn – Bạch Cẩm Sương (full) – Truyện tác giả: Vân Khởi Mặc Ly
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vẻ mặt của Mặc Tu Nhân thay đổi, trong cái khó ló cái khôn: “Người phụ trách chương trình này là Lưu Ly. Ban đầu cô ấy đã thông qua anh để tìm em, nên đương nhiên anh biết khi nào thì bắt đầu ghi hình!”

Bạch Cẩm Sương cảm thấy có gì đó không đúng, cô ấy chỉ định hỏi thử chút thôi, cô không hiểu, Mặc Tu Nhân giải thích nhiều như vậy làm gì?

Tuy nhiên, cô cũng không quan tâm mấy, gật gật đầu: “Vậy phải làm phiền anh rồi”

Mặc Tu Nhân ngạc nhiên nhìn Bạch Cẩm Sương, có cảm giác được yêu thương mà sợ hãi. Anh không ngờ Bạch Cẩm Sương lại đồng ý để anh đưa cô tới đó dễ dàng như vậy.

Thái độ này hoàn toàn khác với thái độ thờ ơ xa lánh trước đây, Mặc Tu Nhân vẫn cảm thấy không chân thực.

Lúc ăn sáng, mí mắt phải của Bạch Cẩm Sướng nhảy mạnh khiến cô cảm thấy hơi bất an.

Sau bữa sáng, Mặc Tu Nhân đưa Bạch Cẩm Sương trở lại tổ tiết mục.

Gần tới địa điểm ghi hình, Bạch Cẩm Sương đề nghị xuống xe ở ngã từ trước đó.

Mặc Tu Nhân không phản đối, nhưng trước khi Bạch Cẩm Sương xuống xe đã nói: “Tối nay anh đến đón em!” Bạch Cẩm Sương “Ừm” một tiếng rồi cởi dây an toàn.

Mặc Tu Nhân lại nói: “Tối nay anh sẽ về nhà bố mẹ anh ăn tối. Em cũng đi cùng nhé. Trùng hợp là anh trai anh cũng ở đó. Anh sẽ giới thiệu hai người làm quen nhau”

Bạch Cẩm Sương sững sờ, tay cô để trên cửa xe, quay đầu nhìn Mặc Tu Nhân, giọng nói ngập ngừng: “Vậy... Được thôi, mà nhà anh có biết anh. đã kết hôn không?”

Lúc trước hai người đã bàn bạc sẽ giấu giếm cuộc hôn nhân này. Hơn nữa sau khi lấy được giấy chứng nhận kết hôn cô cũng không nghe Mặc Tu Nhân nói đưa cô đi gặp gia đình anh. Chắc cũng không quá quan trọng.


Mặc Tu Nhân nghe cô nói, nhăn lông mày lại nói: “Em không cần nói với họ chuyện kết hôn, chỉ cần nói em là bạn gái của anh là được”

Bạch Cẩm Sương giật khóe miệng: “Vậy thì... được rồi!”

Tiếng còi ở phía sau kêu lên inh ỏi, Bạch Cẩm Sương vội vàng xuống xe đóng cửa lại.

Thật ra, cô còn muốn nói rằng hiện tại cô đang làm bạn gái của Mặc Tu Nhân trước mặt bố mẹ anh, vậy chờ khi thỏa thuận của họ hết hạn thì sao?

Cưỡng ép chia tay?

Đột nhiên Bạch Cẩm Sương cảm thấy có chút khó chịu, nhìn xe của Mặc Tu Nhân rời đi, cô chậm rãi đi về phía tòa nhà ghi hình buổi diễn.

Ngay khi Bạch Cẩm Sương vừa quay hình ở tầng trệt xong, cô đi tới thang máy thì thấy cửa thang máy bên cạnh mở ra. Một người ngồi trên xe lăn điện đi ra.

Bạch Cẩm Sương cau mày nhìn người đi tới.

Người ngồi trên xe lăn không ai khác mà chính là Bạch Linh Lan, người rắp tâm muốn hãm hại Bạch Cẩm Sương, nhưng cuối cùng cô ta lại. bị chính kế hoạch của mình làm tàn phế.

Ngay khi Bạch Cẩm Sương nhìn thấy Bạch Linh Lan, lông mày cô cau lại. Trước khi quay chương trình “Phụ nữ là phải đẹp, họ nói rằng khách mời của chương trình sẽ được giữ bí mật. Cô cũng không ngờ rằng Bạch Linh Lan sẽ được mời tham gia.

Cô và Bạch Linh Lan là đối thủ. Bạch Linh Lan đã sao chép bản thiết kế của cô, vụ kiện lớn như vậy, cô không tin rằng ê-kíp chương trình không biết điều đó.

Nhìn tình huống lúc này, ê-kíp chương trình chắc là muốn lợi dụng mâu thuẫn giữa hai người họ để tuyên truyền cho chương trình này.

Thứ bọn họ quan tâm nhất chính là độ hot, còn hai người có mâu thuẫn hay không ai thèm để ý.

Sắc mặt của Bạch Cẩm Sương xấu đi trông thấy. Lưu Ly không ngờ rằng hai người này sẽ đến cùng một lúc.

Cô ấy đảo mắt, lém lỉnh bước tới, tươi cười chào hỏi: “Không ngờ hai người lại cùng nhau đến đây. Chắc hẳn là duyên phận! Tôi biết ngay mà, lúc trước trên mạng tun tin vịt hai người vì chuyện sao chép bản thảo thiết kế mà trở mặt, chắc chắn là hiểu lầm thôi. Dù sao cũng là chị em ruột thịt, làm sao có thể cả đời không liên lạc với nhau được chứ?”

Bạch Cẩm Sương im lặng không nói. Lời này của Lưu Ly đã đi trước cô một nước. Nếu cô còn mặt nặng mày nhẹ với Bạch Linh Lan nữa thì người ta lại thấy cô tính toán chi li.

Bạch Cẩm Sương mím môi, tiếp tục im lặng.

Bạch Linh Lan mỉm cười: “Cô Lưu nói rất đúng. Quan hệ của chúng tôi rất tốt. Cô đừng tin những gì trên mạng nói... Tất cả chỉ là tin đồn thất thiệt mà thôi.”

Bạch Cẩm Sương khịt mũi lạnh lùng, vẫn không nói chuyện.

Lưu Ly bình tĩnh quan sát tất cả biểu cảm của họ, chuyện này cô ấy hiểu rõ hơn ai hết.

Ê-kíp chương trình muốn lợi dụng màu thuẫn giữa Bạch Cẩm Sương và Bạch Linh Lan để tạo độ hot, còn Bạch Linh Lan muốn lợi dụng chương trình để quay trở lại ngành trang sức.

Thoạt nhìn như vậy thì Bạch Cẩm Sương là người vô tội nhất, cô ấy. tức giận cũng là điều hợp lý. Lưu Ly cười nói: “Sao chúng ta lại không vào trong đó ngồi đi?”.

Bạch Cẩm Sương gật đầu, trong lòng cảm thấy có chút phiền muộn, trực tiếp đi qua Lưu Ly.

Lưu Ly không quan tâm.

Bạch Linh Lan nhìn bóng lưng của Bạch Cẩm Sương, trong mắt lóe lên oán hận.

Cô ta trở thành như vậy, tất cả là do con khốn Bạch Cẩm Sương gây ra. Có điều bố cô ấy nói đúng, bây giờ cô ta hoàn toàn không phải đối thủ của Bạch Cẩm Sương, cô ta phải nhẫn nại, không thể hành động thiếu suy nghĩ.

Lần này cô ta tham gia “Phụ nữ là phải đẹp', đây là cơ hội tốt để cô ta vực dậy sự nghiệp, nhất định không được mắc sai lầm. Bước vào trường quay, Bạch Cẩm Sương ngẫu nhiên tìm một chỗ ngồi xuống.

Các thành viên khác của nhóm chương trình đang chuẩn bị một vài thứ trước khi bấm máy.

Trường quay có năm khán đài, được sắp xếp theo hình vòng cung, thiết kế đơn giản màu đen và trắng trông rất ngầu.

Mỗi khán đài đều có chỗ để nhà thiết kế phác họa bản thảo, cũng như chỗ ngồi của minh tinh. Hai người cùng hợp tác để hoàn thành bản thảo thiết kế và ê-kíp sẽ quay lại toàn bộ quá trình.

Bạch Cẩm Sương đang đoán xem người hợp tác với mình sẽ là ai, thì thấy Lưu Ly bước tới: “Nhà thiết kế Bạch, cô có đem theo bản thiết kế lúc trước không? Tôi muốn đưa nó cho người làm bộ sưu tập”

Bạch Cẩm Sương sửng sốt, sau đó cô nhớ lại trước đó Lưu Ly đã từng nói qua là phải mang đến những bản thảo thiết kế xuất sắc. Ê-kíp chương trình sẽ làm một bộ sưu tập các tác phẩm xuất sắc của mỗi nhà Linh Lan sẽ được mời tham gia.

Cô và Bạch Linh Lan là đối thủ. Bạch Linh Lan đã sao chép bản thiết kế của cô, vụ kiện lớn như vậy, cô không tin rằng ê-kíp chương trình không biết điều đó.

Nhìn tình huống lúc này, ê-kíp chương trình chắc là muốn lợi dụng mâu thuẫn giữa hai người họ để tuyên truyền cho chương trình này.

Thứ bọn họ quan tâm nhất chính là độ hot, còn hai người có mâu thuẫn hay không ai thèm để ý.

Sắc mặt của Bạch Cẩm Sương xấu đi trông thấy. Lưu Ly không ngờ rằng hai người này sẽ đến cùng một lúc.

Cô ấy đảo mắt, lém lỉnh bước tới, tươi cười chào hỏi: “Không ngờ hai người lại cùng nhau đến đây. Chắc hẳn là duyên phận! Tôi biết ngay mà, lúc trước trên mạng tun tin vịt hai người vì chuyện sao chép bản thảo thiết kế mà trở mặt, chắc chắn là hiểu lầm thôi. Dù sao cũng là chị em ruột thịt, làm sao có thể cả đời không liên lạc với nhau được chứ?”

Bạch Cẩm Sương im lặng không nói. Lời này của Lưu Ly đã đi trước cô một nước. Nếu cô còn mặt nặng mày nhẹ với Bạch Linh Lan nữa thì người ta lại thấy cô tính toán chi li.

Bạch Cẩm Sương mím môi, tiếp tục im lặng.

Bạch Linh Lan mỉm cười: “Cô Lưu nói rất đúng. Quan hệ của chúng tôi rất tốt. Cô đừng tin những gì trên mạng nói... Tất cả chỉ là tin đồn thất thiệt mà thôi.”

Bạch Cẩm Sương khịt mũi lạnh lùng, vẫn không nói chuyện.

Lưu Ly bình tĩnh quan sát tất cả biểu cảm của họ, chuyện này cô ấy hiểu rõ hơn ai hết.

Ê-kíp chương trình muốn lợi dụng màu thuẫn giữa Bạch Cẩm Sương và Bạch Linh Lan để tạo độ hot, còn Bạch Linh Lan muốn lợi dụng chương trình để quay trở lại ngành trang sức.

Thoạt nhìn như vậy thì Bạch Cẩm Sương là người vô tội nhất, cô ấy. tức giận cũng là điều hợp lý. Lưu Ly cười nói: “Sao chúng ta lại không vào trong đó ngồi đi?”.

Bạch Cẩm Sương gật đầu, trong lòng cảm thấy có chút phiền muộn, trực tiếp đi qua Lưu Ly.

Lưu Ly không quan tâm.

Bạch Linh Lan nhìn bóng lưng của Bạch Cẩm Sương, trong mắt lóe lên oán hận.

Cô ta trở thành như vậy, tất cả là do con khốn Bạch Cẩm Sương gây ra. Có điều bố cô ấy nói đúng, bây giờ cô ta hoàn toàn không phải đối thủ của Bạch Cẩm Sương, cô ta phải nhẫn nại, không thể hành động thiếu suy nghĩ.

Lần này cô ta tham gia “Phụ nữ là phải đẹp', đây là cơ hội tốt để cô ta vực dậy sự nghiệp, nhất định không được mắc sai lầm. Bước vào trường quay, Bạch Cẩm Sương ngẫu nhiên tìm một chỗ ngồi xuống.

Các thành viên khác của nhóm chương trình đang chuẩn bị một vài thứ trước khi bấm máy.

Trường quay có năm khán đài, được sắp xếp theo hình vòng cung, thiết kế đơn giản màu đen và trắng trông rất ngầu.

Mỗi khán đài đều có chỗ để nhà thiết kế phác họa bản thảo, cũng như chỗ ngồi của minh tinh. Hai người cùng hợp tác để hoàn thành bản thảo thiết kế và ê-kíp sẽ quay lại toàn bộ quá trình.

Bạch Cẩm Sương đang đoán xem người hợp tác với mình sẽ là ai, thì thấy Lưu Ly bước tới: “Nhà thiết kế Bạch, cô có đem theo bản thiết kế lúc trước không? Tôi muốn đưa nó cho người làm bộ sưu tập”

Bạch Cẩm Sương sửng sốt, sau đó cô nhớ lại trước đó Lưu Ly đã từng nói qua là phải mang đến những bản thảo thiết kế xuất sắc. Ê-kíp chương trình sẽ làm một bộ sưu tập các tác phẩm xuất sắc của mỗi nhà thiết kế, sau đó thì giới thiệu về cuộc đời của nhà thiết kế đó.

Hôm qua Bạch Cẩm Sương đón Lâm Kim Thư xuất viện, còn phải chăm sóc cho Mặc Tu Nhân say rượu tối hôm qua nên cô quên mất chuyện đó.

Cô nhìn Lưu Ly rồi xin lỗi: “Cô Lưu, hai ngày nay tôi có hơi bận, quên mất chuyện đó, nhưng đồ thì đã chuẩn bị xong, tôi sẽ nhờ trợ lý đưa qua ngay!”. Lưu Ly gật đầu: “Ừm, cô kêu cô ấy nhanh lên, bây giờ tôi đi làm việc khác trước”

Bạch Cẩm Sương gật đầu và gọi Vân Yến.

Trang sức đá quý Hoàng Thụy. Vân Yến nhận được điện thoại lập tức mở ngăn kéo lấy xấp thảo của Bạch Cẩm Sương, vội vã đến nhóm chương trình.

Kết quả cô ấy vừa lái xe ra khỏi ga ra dưới tầng hầm, một ông già đi xe đạp đột nhiên xuất hiện..

Vân Ngưng thấy rất rõ, người kia còn chưa đụng tới xe, liền ngã ngồi ở trước xe của cô ấy.

Vân Yến chỉ có thể phanh gấp xuống xe: “Ông lão, ông không sao chứ!”.

Ông lão nắm lấy cánh tay Vân Yến: “Hôm nay cô tông phải tôi, nhất định phải cho tôi một lời giải thích!”.

Sắc mặtVân Yến hơi thay đổi: “Tôi không có tông ông! Nói hợp tình hợp lý một chút được không?”

Nghe đến đây, ông lão đột nhiên bấu chặt hai chân mình, lớn tiếng khóc to: “Ui da, chân của tôi, bớ làng nước ơi, mọi người ra đây mà xem, cô gái này đụng phải lão đây còn muốn chối”.


Vân Yến nóng lòng muốn đem bản thảo tới cho Bạch Cẩm Sương, vì vậy cô ấy không có thời gian ở đây đôi co với ông già này.


Sắc mặt cô có chút khó coi: “Nói mau lên, ông cần bao nhiêu!”


Ông già đảo mắt một vòng, biết mình gặp được đại gia, liền mở miệng nói.


Ông ta duỗi tay ra: “Sáu trăm triệu!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK