Mục lục
Vợ ơi, cả thế giới chờ người chúng ta ly hôn – Bạch Cẩm Sương (full) – Truyện tác giả: Vân Khởi Mặc Ly
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cảnh Hạo Đông ngay lập tức trừng mắt: "Không phải, không phải Qúy Nhiên, vậy tại sao cậu lại đối tốt với cô ta như vậy!"

Con ngươi Mặc Tu Nhân lóe lên: "Cũng không phải là đối tốt với cô ta, cô ta là cô gái nhà quê, gắng gượng đến bước đường này cũng không dễ dàng gì, tôi không cần phải vì chút chuyện nhỏ này mà đuổi cùng giết tận!"

Thật ra, sự thật là tối hôm đó Mặc Tu Nhân lợi dụng men rượu hôn Bạch Cẩm Sương.

Đó là lần đầu tiên anh đối mặt trực tiếp với nội tâm của mình.

Kết quả, anh bị Bạch Cẩm Sương cho một cái tát! Mặc Tu Nhân rời khỏi biệt thự Bắc Viên, sau đó trở về biệt thự nơi tổ chức ván cờ của Cảnh Hạo Đông.

Lúc đó Qúy Nhiên vẫn còn ở biệt thự, thấy Mặc Tu Nhân về, liên rót rượu cho anh mà không nói gì, lặng lẽ ngồi cạnh anh, vẫn giữ khoảng cách khá gần.

Đã nhiều năm nhưng tối hôm đó là lần đầu tiên Mặc Tu Nhân có cảm xúc như vậy.


Anh hỏi Qúy Nhiên, vì sao lại tham gia vào ván cờ này.

Cô nói, cô là cô gái nhà quê, trong nhà có sáu chị em, nhà rất nghèo.

Cô dốc sức làm việc chăm chỉ, bất ngờ gặp chuyện ngoài ý muốn, cô cứ tưởng ước mơ đã ở trong tâm tay, nhưng khi bước vào vòng luẩn quẩn này cô mới hiểu, nơi đây là thiên đường của kẻ giàu có, còn với kẻ không tiền không thể, hi vọng tìm kiếm của cải thì khó mà với lên thiên đường được.

Cô cũng nói với Mặc Tu Nhân, cô hiểu là trên thế giới này không có chuyện ngồi mát ăn bát vàng, cô không muốn giả vờ thánh thiện trong sáng, chỉ là cô muốn cố gắng hết sức tiến lên càng nhiều càng tốt, thoát khỏi cái nơi nghèo nàn kia.

Nếu là bình thường, Mặc Tu Nhân sẽ không để ý loại chuyện này.

Còn quá nhiều người nghèo trên thế giới này, và anh không thể cứu giúp tất cả được.

Nhưng mà tối hôm đó, có lẽ Qúy Nhiên đã giúp anh giải quyết mâu thuẫn, vào lúc cảm xúc tệ nhất, anh đã hiểu Qúy Nhiên thêm một chút.

Vì vậy, dù là chuyện xấu hay của cải tiền bạc, anh đều ngầm đồng ý một chút.

Chẳng qua, Cảnh Hạo Đông là người nào, ở giữa hàng ngàn khóm hoa, lá cây cũng sẽ không dính vào người.

Anh nói câu cô gái nhà quê, não Cảnh Hạo Đông liên hiện ra một vở kịch tình yêu đau khổ.

Anh ta nhịn không được liền nói: "Xem ra Qúy Nhiên là đang gánh vác bộ mặt của cậu, mua một làn sóng đau khổ rồi!"

Mặc Tu Nhân liếc anh ta một cái nhưng không phủ nhận.

Con ngươi Cảnh Hạo Đông lóe lên: "Chỉ là, cậu không thích cô ta, vậy thì cậu thích ai?"

Anh ta nghĩ một chút, vẻ mặt bỗng nhiên cứng đờ, kinh ngạc nhìn Mặc Tu Nhân: "Tôi đoán, cậu sẽ không phải là thích Bạch Cẩm Sương đấy chứ!"

Mặc Tu Nhân nghiêm mặt, dựa vào ghế sofa không nói lời nào.

Cảnh Hạo Đông nói một mình: "Không thể nào, đúng là cậu thích Bạch Cẩm Sương rồi, mặc dù cô ấy đánh lộn tốt, đánh bi-a cũng tốt, còn giỏi giang, bộ dạng cũng giống tiên nữ, chỉ là...

Tôi nghĩ nếu hai người là vợ chồng cùng nhau qua sông, thì có thể sẽ chia ly sau khi qua cầu!"

Mặc Tu Nhân nghiêm mặt, không nói được một lời.

Cảnh Hạo Đông đến gần, nhìn chằm chằm gương mặt Mặc Tu Nhân, hết nhìn trái lại nhìn phải, cứ như là đang nhìn một món châu báu quý hiếm nào đó.

Anh ta nhịn không được liền lắc đầu, vẻ mặt khó hiểu: "Không đúng, cậu thích cô ấy thật rồi, cậu theo tôi hỏi mấy chuyện tình cảm là để theo đuổi cô ấy sao? Không được không được, này đúng là chuyện ngàn năm hiếm gặp, khoảnh khắc có ý nghĩa kỷ niệm lịch sử như thế này tôi nhất định sẽ nhớ kỹ!"

Mặc Tu Nhân nhìn anh ta lắm điều như muốn chọc cả bầu trời, nhịn không được liên nhìn anh ta một cách lạnh lùng: "Cậu có thể trả lời vấn đề sao?"

Cảnh Hạo Đông cười mỉa, sau đó cao giọng nói: "Được rồi, tôi sẽ không thừa nước đục thả câu, dù sao chúng ta cũng là anh em, tôi sẽ không giấu diếm với cậu, còn đây là theo đuổi một cô gái, kỳ thật rất khó khăn!"

Mặc Tu Nhân mặt không chút thay đổi nhìn anh ta, vẫn không hề lên tiếng.

Cảnh Hạo Đông tiếp tục buôn dưa: "Phụ nữ đều là động vật có cảm tính, người khác nhau thì sẽ có cách theo đuổi khác nhau, nhưng bọn họ đều có điểm chung là thích lãng mạn, người yêu của họ phải luôn kiên trì không ngừng với họ!"

Mặc Tu Nhân cau mày, đâm thẳng trọng tâm vấn đề và nói một cách châm chọc: "Cậu phải kiên trì không ngừng với một cô gái có cuộc sống khá giả sao? Lời cậu nói có căn cứ không?"

Cảnh Hạo Đông lập tức cười gượng: "Cậu đừng phá đám, thôi quên đi quên đi, tôi nói thẳng, nếu cậu muốn theo đuổi Bạch Cẩm Sương, thì hãy đưa đón cô ấy lúc đi làm và tan làm, tặng hoa, tặng quà, đi hẹn hò ăn tối cùng nhau, kiên trì không ngừng, mỗi ngày nhớ tạo một chút lãng mạn, không bao lâu tự nhiên sẽ theo đuổi tới tay, tới lúc tới tay rồi, sau đó nên..."

Cảnh Hạo Đông nói xong, nhìn Mặc Tu Nhân đang cau mày, bộ dạng có chút thích thú.

Vẻ mặt Mặc Tu Nhân xem không hiểu, cau mày: "Sau đó nên làm sao?"

Cảnh Hạo Đông xấu hổ, ho khan hai tiếng: "Sau đó nên làm chuyện hai người nên làm ấy! Này cũng phải hỏi sao"

Mặc Tu Nhân im lặng, anh nhìn Cảnh Hạo Đông đột nhiên cảm thấy, anh xin tên tài xế già này lời khuyên, rốt cuộc là có tin tưởng được hay không đây.

Cảnh Hạo Đông không hiểu anh đang nghĩ gì, liên chớp mắt với anh: "Tôi nói này Tu Nhân, cậu đừng nói cậu là thiếu niên ngây thơ nghe không hiểu tôi nói gì đi!"

Mặc Tu Nhân nhìn anh ta một cách lạnh lùng, con ngươi thu lại, cũng không biết đang nghĩ cái gì.

Tuy nhiên, anh trả lời lòng tốt của Cảnh Hạo Đông: "Hiểu rồi!"

Cảnh Hạo Đông lập tức trả lời, giọng điệu mập mờ: "Vậy được rồi, nên biết rằng, phụ nữ đều thích phương diện kia của đàn ông!"

Mặc Tu Nhân vẻ mặt cứng đờ, lạnh lùng nhìn anh ta và hỏi vấn đề khác: "Làm sao cậu xác định được là cô ấy có yêu cậu không?"

Cảnh Hạo Đông nói như người từng trải, chỉ chỉ ngón tay: "Này không đơn giản sao, khẳng định nếu vì cậu mà ghen thì chắc chắn là yêu cậu rồi!"

Mặc Tu Nhân nghe tới chữ ghen, ánh mắt liên bình tĩnh và không không nói lời nào.

Cảnh Hạo Đông vì anh mà hết lòng hết dạ bày mưu tính kế: "Muốn tôi nói không, cậu với Qúy Nhiên có quan hệ thì đừng giải thích với cô ấy, vừa đúng lúc để thử, xem cô ấy có vì cậu mà ghen không!"


Mặc Tu Nhân không nói lời nào, trong lòng bắt đầu cần nhắc tính khả thi của cách làm này.


Cảnh Hạo Đông hiểu được Mặc Tu Nhân lần này là thật lòng, nếu lúc trước cậu ta yêu Tống Chi Nam thì chuyện này đã khác.


Anh ta nhịn không được: "Chậc chậc, nhìn điệu bộ này của cậu, tảng băng ngàn năm cuối cùng cũng tan chảy rồi, nhưng mà cũng may hai người đã có giấy kết hôn, cậu có thể trói người ta ở bên cạnh, từ từ sẽ đến!"


Cảnh Hạo Đông còn đang bùi ngùi, Mặc Tu Nhân đột nhiên mở miệng hỏi một câu chí mạng: "Có thể không thổ lộ được không?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK