Lục Diệp Minh mặc dù biết A Vỹ không phải là con ruột của anh.Nhưng vì tình yêu của anh ta dành cho Dương Tiểu Vy quá lớn.Nên lúc nào anh cũng yêu thương và chăm sóc A Vĩ như là báo vật của mình.
Lần này đi hội trại với A Vĩ anh cũng ra sức làm tròn bổn phận trách nhiệm của một người cha tốt.
Nhưng ánh mắt của A Vĩ thì lúc nào cũng nhìn về phía Lục Diệp Bằng đang vui đùa cùng với An Nhiên.Cậu bé hiểu rõ mình không phải là con ruột của anh, nhưng trong lòng của cậu bé vẫn chỉ nghĩ đến anh và người cha Giang Thâm là thật sự tốt với mình, xứng đáng là cha của cậu bé mà thôi.
Ngoài Lục Diệp Bằng thì người A Vĩ luôn tôn trọng cũng chỉ có Giang Thâm.
Nhưng Lục Diệp Minh và Dương Tiểu Vy quả thật là hai con người rất độc ác.
Không những ra tay cướp lấy con trai của Giang Thâm mà bọn họ còn hại Giang Thâm rời khỏi bệnh viện, khiến cho một người bác sĩ tài ba như anh ấy phải sống một hoàn cảnh cơ cực không có một chỗ để ở suốt một thời gian khá dài.
Cũng rất may Thi Thi bây giờ đã là viện trưởng của một bệnh viện lớn.Cô đã giúp cho Giang Thâm trở về ngành y của mình và tiếp tục công việc là một bác sĩ khoa ngoại.
Lúc này,Dương Tiểu Vy vẫn dán chặt mắt nhìn Lục Diệp Bằng đang phụ giúp Lam Lam làm xong món ăn.
Trong lòng cô không những mang một mối thù năm xưa mà cô còn cảm thấy tức tối khi Lục Diệp Bằng vẫn một lòng với Lam Lam.Nếu như vậy, thì trước sau tài sản của nhà họ Lục và cả tài sản của Lục Diệp Bằng đều sẽ về tay của Lam Lam cho mà xem.
Điều đó cô không thể nào chấp nhận được.Vì cho đến tận bây giờ cô đều cảm thấy thua kém Lam Lam rất nhiều mọi mặt.
Mặc dù Lục Diệp Bằng đã rời khỏi nhà họ Lục, nhưng vị trí và cổ phần ở trong công ty của anh ta đều hơn chồng cô rất nhiều, vai vế anh ta cũng xuất thân là cậu chủ của nhà họ Lục hơn là một đứa cháu như Lục Diệp Minh.
Nếu một khi Lục Diệp Bằng mà trở về nhà họ Lục thì cô tin chắc vị trí của cô và chồng cô sẽ còn bị lung lay hơn như thế.
Nhưng hôm nay,Dương Tiểu Vy cảm thấy rất kỳ lạ, tại sao Bella lại không bám Lục Diệp Bằng nữa mà lại đi chung với Chí Huy.Cô ta từ bỏ ý định chen chân vào hai người đó rồi sao?
Đúng là một con nhỏ vô tích sự chẳng làm được trò trống gì cả.
Phía bên này,dường như Bella linh cảm được có ai đang chửi thầm cô thì phải, khiến lỗ tai liền ngứa ngáy rất khó chịu.
Việc nấu ăn,Bella cũng giao cho Chí Huy.Bây giờ trong lòng của cô lại cảm thấy chán ghét người đàn ông này rất nhiều.Những cử chỉ mà anh luôn dành cho vợ của Lục Diệp Bằng đã làm cho cô tổn thương trong lòng rất nhiều.
Cho đến tại thời điểm hiện tại,khi cô dần có cảm giác với anh thì trái tim của người đàn ông này vẫn hướng về một người phụ nữ khác mà không phải là cô.
Lục Diệp Bằng cũng vậy mà người đàn ông khốn nạn này cũng vậy.Trong mắt hai người chỉ có một mình người phụ nữ đó.....
Bây giờ cô thật chán ghét nơi này, cô rất muốn đi về ngay bây giờ.Cô hối hận vì đã đi đến đây
Chí Huy từ đầu đến giờ làm sao không hiểu người con gái bên cạnh anh đang suy nghĩ những gì....Anh biết anh là một người đàn ông vô tâm và có phần đùa giỡn trong chuyện tình cảm.
Đúng thật là hiện giờ trong trái tim của anh vẫn còn tình cảm dành cho Lam Lam.Nhưng cũng phải nói là trong lòng của anh dường như cũng đã có một chỗ nhất định dành cho người con gái ấy.
Anh biết dẫn cô đến đây mà chưa xác định mối quan hệ của hai người là gì..... Là rất thiệt thòi cho cô.Anh cũng rất áy náy vô cùng.
Nhưng anh không còn cách nào khác, ngoài cô ra anh không biết người nào có thể đi cùng anh đi đến đây nữa.
Lúc này,những suy nghĩ trong đầu đã làm cho Chí Huy phân tâm nướng khét một phần bên thịt khiến chiếc mũi của Bella ngửi được mùi khét liền bước tới trở thịt giúp cho anh.
Bella lên tiếng càm ràm.
"Anh làm gì mà mất tập trung như thế? Bộ muốn tôi không có đồ ăn để ăn sao?"
Cô không màng đến anh, trực tiếp tự tay làm công việc của anh từ nãy giờ.
Nhất thời Chí Huy nhìn cô đến bất động.Hai người đứng gần vào nhau khiến anh có một chút run rẩy không biết phải nói gì với cô bây giờ.
Bella vừa làm vừa liếc mắt nhìn qua anh, với bộ dạng chán ghét buông ra một câu.
"Nhớ người ta quá thì qua đó gặp người ta đi, tôi ở đây trông cháu anh giúp anh cho".
Câu nói của cô khiến anh bất giác giựt mình kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn cô.
"Em nói ai?"
"Thì là vợ của Lục Diệp Bằng đấy! Chẳng phải từ nãy giờ anh mất tập trung chỉ là vì cô ta sao?"Bella không tránh né lập tức trả lời.
Chí Huy nghe xong, ánh mắt sa sầm nhìn cô.Anh giựt lấy đồ gắp thịt trên trên tay cô lại.Thái độ hờ hững nói chuyện với cô.
"Chẳng phải em cũng đang nhìn Lục Diệp Bằng từ nãy giờ đến thất thần như vậy sao? Em đừng tưởng anh không thấy ánh mắt của em nhìn cậu ta chất chứa rất nhiều tình cảm".
Và rồi câu nói của anh cũng khiến cô sững người,tim bắt đầu đập loạn nhịp lên.
Đúng thật là cô có nhìn Lục Diệp Bằng thật nhưng không phải chỉ mình anh ta.Mà khi nhìn đến gia đình của Lục Diệp Bằng thì trong đầu cô lại có một ao ước,là sau này mình cũng muốn có một gia đình hạnh phúc như thế.
Từ khi hai người tiếp xúc thân mật trong phòng làm việc của Chí Huy thì Bella liên tục tránh né anh.Cô luôn tìm cách nhờ người quản lý của mình chối bỏ các cuộc gặp gỡ của công ty vì cô biết hiện giờ người làm việc với cô chính là Chí Huy mà không phải là Lục Diệp Bằng.
Cô không phải vì sợ anh, mà cô sợ mình sẽ yêu anh.Sẽ lao vào yêu anh điên cuồng giống như cô đã từng yêu Lục Diệp Bằng trước đó.Cô biết bản thân mình một khi yêu sẽ rất là yếu đuối và cô sẽ không thể nào chịu nổi nếu anh không yêu cô.
Việc tránh né vừa giúp cho cô và cũng có thể giúp cho anh.
Và cho đến một hôm,Bella đang có một cuộc thảo luận về bộ phim điện ảnh và trong vai có một cảnh giường chiếu với một nam diễn viên nổi tiếng.Thì Chí Huy đột ngột xuất hiện và anh đã thay mặt người quản lý của cô từ chối bộ phim ấy,mọi việc còn chưa dừng lại ở đó thì anh đã ngang nhiên ở trước mặt mọi người tuyên bố anh là người yêu của cô.Hiện giờ trong giới giải trí không ai là không biết mối quan hệ giữa anh và cô.
Họ còn nói rằng cô không vớt vát được Chủ Tịch Tập Đoàn Thế Giới nên đành chọn Phó Giám Đốc để lấp đầy khoảng trống.
******
Sau khi ăn bữa trưa xong, khoảng hai giờ chiều mọi gia đình đều bốc thăm xem mình sẽ ở cùng với gia đình nào, rồi sau đó thì bắt đầu công việc dựng lều trại.
Có lẽ là ý trời,cho nên An Nhiên đã bốc trúng thăm ở cùng với gia đình A Vĩ.Cũng tức là Lục Diệp Bằng và Lam Lam phải ở chung với hai kẻ xấu xa Lục Diệp Minh và Dương Tiểu Vy,nhưng do An Nhiên bốc trúng thăm nơi dựng lều là ở gần một con suối nằm gần trên núi,nên các thầy cô giáo sợ có nguy hiểm liền chuẩn bị cho chiếc lều cỡ lớn và bên cạnh đó cũng có thêm gia đình Chí Huy và Bella cũng được dựng lều nằm ở bên cạnh.
Còn gia đình Hạo Thiên thì lại ở chung với gia đình của Thi Thi và cặp đôi khác cũng được chia theo từng chỗ ở mỗi nơi khác nhau.
Biết mình ở chung với gia đình của Lục Diệp Bằng,Dương Tiểu Vy không ngừng trách móc A Vĩ vô dụng vì đã không biết lựa thăm mà bốc.
Lam Lam cũng không thua kém, cô ghét Dương Tiểu Vy ra mặt nhưng không vì thế mà cô trách cứ con gái của mình, vì đó không phải là lỗi của con gái của cô.
Đến khi dựng lều.Gia đình Lục Diệp Minh lại không hợp tác chỉ để một mình Lục Diệp Bằng dựng lều khiến trong lòng Lam Lam liền thấy tức tối thay cho chồng của mình phải cực khổ vì những con người như thế này.Nhịn không được cô lập tức cáo gắt lên tiếng chửi thẳng.
"Đã vô dụng trong công việc rồi, bây giờ ngay cả việc dựng lều cũng không biết làm thì tôi không biết các người đến đây làm gì nữa?"
Cả Lục Diệp Minh và Dương Tiểu Vy đang ngồi ở một góc,nghe cô nói vậy thì hai người họ đương nhiên hiểu là cô đang chửi họ rồi còn gì.
Nét mặt Lục Diệp Minh trở nên đầy nộ khí.Anh ta rất ghét người nào nói anh ta là người vô dụng.
Lục Diệp Minh đứng lên, nhìn Lam Lam chằm chằm nghiến răng hỏi.
"Cô nói ai vô dụng?"
Lam Lam nhếch mép cười khẩy.
"Nói ai thì người đó tự biết....Ở đây có bao nhiêu người, không lẽ tôi nói chồng và con của tôi sao?"
"Cô....."Lục Diệp Minh giận dữ sải bước chân đi tới.
"Cậu định làm gì?"
Lục Diệp Minh còn chưa đi đến chỗ Lam Lam thì Lục Diệp Bằng đã nhanh chóng đi tới kéo Lam Lam ra đằng sau lưng của anh.Sau đó dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn vào Lục Diệp Minh lên tiếng cảnh cáo.
"Đừng nghĩ sẽ đụng đến một sợi tóc của vợ của tôi".
"Vậy sao?" Nghe anh nói như vậy,Dương Tiểu Vy liền đi tới nhìn vào thẳng mặt của Lục Diệp Bằng nói "Vậy anh hãy quản vợ của mình cho tốt,đừng để cô ta ăn nói lung tung".
"Miệng là của cô ấy, làm sao tôi có thể cấm cản được.Huống hồ cô ấy nói cũng đúng" Thái độ hờ hững của Lục Diệp Bằng lúc này lại khiến Lam Lam cảm thấy hả hê trong lòng.
Sắc mặt Dương Tiểu Vy khó coi, cô ta dùng ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào Lam Lam khẽ khàng hỏi.
"Lam Lam à! Cô chịu về lại bên cạnh Lục Diệp Bằng rồi hay sao?"
Lam Lam nghe qua biết Dương Tiểu Vy lại muốn khiêu chiến với cô rồi.Thật là nực cười, trước đây cô luôn e dè trước cô ta vì cô nghĩ Lục Diệp Bằng vẫn còn yêu cô ta,nhưng trải qua bao nhiêu chuyện và hiện tại bây giờ cô có thể khẳng định trong trái tim của anh luôn luôn có hình bóng của cô thì hà cớ gì cô phải sợ cô ta làm gì nữa.
Lục Diệp Bằng nghiên đầu nhìn cô ở phía sau,tay anh luồn ra sau vỗ nhẹ tay của cô ý bảo cô không cần để tâm đến những lời nói của cô ta.
Hành động của anh khiến trái tim Lam Lam vô thức đập rất nhanh, cô không suy nghĩ liền vươn tay ra ôm chặt lấy eo của anh.Áp vào tấm lưng của anh trả lời cho tất cả ba người ở đây đều nghe.
"Làm sao tôi có thể buông bỏ người đàn ông này được." Rồi cô lú đầu ra nhìn hai người họ bất chợt nói tiếp." Lục Diệp Bằng là cha của con tôi, là người đàn ông đầu tiên của tôi, là người tôi yêu nữa.Hơn hết anh ấy rất tài giỏi, thông minh lại giàu có hơn ai đó rất nhiều.Một đại gia như anh, Lam Lam này làm sao mà có thể buông tha được"Cô biết Dương Tiểu Vy rất là ham tiền nên đã cố ý dùng lời lẽ này để công kích cô ta.
Dứt câu nói, cô xoay người Lục Diệp Bằng lại nhìn thẳng vào mắt anh với bộ dạng chọc tức ai đó.
"Chồng yêu à! Em thật sự không biết mình khi đó bị gì mà có thể đi yêu người nào đó mà bỏ qua một người đẹp trai và giàu có như anh, nhưng thật sự cũng rất may đêm đó ở khách sạn chúng ta đã tạo ra một sản phẩm là Tiểu An Nhiên....Nên bây giờ anh mới yêu em".
Lục Diệp Bằng nghe cô nói như vậy, biết cô đang cố ý khiêu khích Dương Tiểu Vy.Đương nhiên anh sẽ hợp tác làm cho cô vui vẻ thỏa mãn trong lòng,nhưng ngay lúc này nhìn vào nét mặt đầy ngọt ngào của cô thì anh lại không kiềm nỗi cảm xúc của mình liền ôm chặt lấy cô,không suy nghĩ đến vấn đề khi nãy,liền đáp lại lời với cô bằng những lời nói từ tận đáy lòng của anh.
"Anh cũng không hiểu sao lúc đó anh lại đi thương hại một người phụ nữ khác mà lại không biết về em để được yêu em ngay lúc đó, cũng may đêm đó người con gái ấy chính là em.....Nhưng nếu không phải là em thì anh cũng nhất quyết tìm được em và chỉ muốn lấy em làm vợ của anh thôi".
"Có lẽ người phụ nữ nào đó đang tiếc nuối vì đã đánh mất anh rồi đấy!"
"Nhưng cũng có người vớt một đống rác giùm anh rồi còn gì!"Lục Diệp Bằng nhếch môi, vừa nói vừa liếc nhẹ hai người đối diện đã hiện rõ ngọn lửa giận dữ trên nét mặt của hai người.
Lam Lam đưa tay ôm lấy cổ của anh, giọng nói đầy nũng nịu khẽ vang lên.
"Người ta ganh tị vì em đã cướp lấy vị trí phu nhân chủ tịch của người ta đấy! Vậy anh phải thật thật giàu có,để còn có thể nuôi em và con suốt đời nữa”.
Lục Diệp Bằng cười khẽ, khẽ véo nhẹ mũi cô.
"Vị trí phu nhân Chủ Tịch, còn ai xứng hơn ngoài em ra nữa....Anh không muốn nuôi hai người,anh còn muốn nuôi thêm em của An Nhiên”.
Ý tứ của anh,chắc có lẽ Lam Lam mới hiểu.Còn hai người này thì.....
Dương Tiểu Vy cuộn chặt hai tay lại,cơn giận trong lòng của cô ta có thể không còn chịu được nữa rồi.
Tại sao Lục Diệp Bằng lại yêu Lam Lam đến mức như vậy? Thậm chí anh ta còn vì cô ta rời khỏi nhà họ Lục.
Thật cô không thể hiểu nổi trong đầu anh ta đang suy nghĩ gì nữa?
Lam Lam có hơn gì cô đâu mà Lục Diệp Bằng tại sao không chọn cô thay vì là cô ta.
Nhờ anh nhắc,Lam Lam lại có chuyện muốn chọc phá Dương Tiểu Vy.Cô liền nhìn sang hai người bọn họ hỏi thẳng.
"Mà hai người lấy nhau và trước đó từng vụng trộm yêu nhau lén lút cũng lâu rồi.Tại sao giờ này còn chưa có con nữa? Tôi nhớ cơ thể của cô khá là nhạy bén, rất dễ mang thai mà!"
Câu nói của Lam Lam khiến Lục Diệp Bằng phá lên cười nhưng làm cho hai gương mặt của vợ chồng Lục Diệp Minh và Dương Tiểu Vy trở nên tái mét.
Lục Diệp Bằng vẫn ôm cô, thì thầm nhỏ vào tai của cô những lời đường mật.
"Em cũng nhạy mà! Một lần thôi cũng đã dính nên Tiểu An Nhiên mới có mặt trên đời đó".
Nghe xong Lam Lam chợt đỏ mặt.
"Rầm..."
Lúc này bỗng nhiên trên trời mây đen kéo đến.Chắc có lẽ đã sắp mưa.
Tiểu An Nhiên từ đâu xuất hiện vội ôm lấy chân của Lục Diệp Bằng, giọng nói đầy nũng nịu vang lên.
"Ba ơi!Con sợ sấm chớp..."
Lam Lam thấy vậy liền bước đến ôm lấy An Nhiên.
"Một chút nữa sẽ có lều cho con,đừng sợ nữa bảo bối của mẹ".
Lục Diệp Bằng liếc mắt nhìn Lục Diệp Minh và Dương Tiểu Vy khó chịu lên tiếng.
"Nếu cậu không phụ tôi làm lều, thì tối nay ngủ ngoài đường đi".Anh không thể để cho tiểu bảo bối của anh vì những con người này mà mất vui.
Lúc này Chí Huy cũng đã làm lều của mình xong rồi, nhìn thấy bên đây chưa làm xong anh liền đi qua.
"Diệp Bằng, chưa xong sao? Để tôi phụ một tay"
Dứt lời, cả Lục Diệp Bằng và Chí Huy bắt đầu dựng lều.
Lục Diệp Minh suy nghĩ đến A Vĩ, sợ cậu bé không có chỗ ngủ.Một lát sau,anh liền bấm bụng đi vào phụ hai người họ.