Chớp mắt đã đến thứ năm, cũng gần như tới sinh nhật của Lam Lam. Cô không biết năm nay sinh nhật có vui vẻ không? Ai sẽ dự cùng với cô.
Lục Diệp Bằng sao….
Có lẽ là không.
Anh đã đi công tác được ba ngày, nhưng không hề có một cuộc điện thoại nào về cho cô. Có lẽ anh đã giận cô, thậm chí còn chán ghét cô nữa.1
Hôm nay đến công ty, cô biết chắc anh vẫn chưa về. Có thể thật sự anh cũng sẽ không dự sinh nhật với cô.
Lam Lam vừa vào phòng, ngồi chưa được bao lâu thì cô thư ký Khả Hân không thèm gõ cửa, hối hả chạy vào nhìn cô với sắc mặt lo lắng.
“Giám Đốc! Có chuyện lớn rồi! “
“Chuyện gì mà em gấp dữ vậy, có gì sao? ” Lam Lam bình tĩnh liền hỏi.
Khả Hân có vẻ rất căng thẳng, hạ thấp giọng xuống lập tức trả lời với cô.
“Hôm nay phòng Tổng Giám Đốc tuyển một cô thư ký riêng, cô ta ăn mặc rất gợi cảm… Nhưng gương mặt rất hóng hách”.
Lam Lam nghe xong chỉ mỉm cười, liền thở dài.
” Thư ký thôi phải không? Em làm gì lo lắng thế… Cái này bình thường thôi mà!”
“Nhưng đó là thư ký của Tổng Giám Đốc! “
Lúc này Lam Lam mới bất giác. Hình như trước giờ anh đã chưa từng có thư ký bên cạnh thì phải.
Khả Hân tiếp tục nói.
“Chị không thấy gì sao? Trước giờ Tổng Giám Đốc đều không thích có thư ký, nếu có cũng là thư ký nam. Đây là lần đầu tiên anh ấy tuyển phụ nữ về làm thư ký riêng…. “
“Vậy đây là ý của ai… ” Lam Lam do dự “Là của Tổng Giám Đốc sao…? “
Không biết cô muốn nghe câu trả lời như thế nào: Phải hay không phải.
Khả Hân lập tức gật đầu nhanh.
“Dạ! Là của Tổng Giám Đốc…..Hai người họ còn cùng nhau đi vào chiếc thanh máy thông dụng của Tổng Giám Đốc nữa!”
” Anh ấy về rồi sao? “Lam Lam kinh ngạc, không nghĩ anh đã về rồi.
Khả Hân chưa kịp trả lời thì tiếng gõ cửa liền vang lên.
Người bước vào là Chí Huy.
” Lam Lam! Nhanh lên, Lục Diệp Bằng muốn triệu tập cuộc họp vào năm phút sau, em mau chuẩn bị.. “
Tâm trạng Lam Lam càng thêm lo lắng. Không biết người đàn ông này sẽ làm chuyện gì. Còn cô thư ký… Thật sự anh đã muốn làm gì đây….?
Đúng nữa tiếng sau.
Trong phòng hội nghị lớn, ai ai đều cũng có mặt đầy đủ. Riêng Lam Lam là người đến cuối cùng. Khi cô đẩy cửa bước vào, tất cả mọi người đều đổ dồn nhìn về phía cô.
Cô đã thấy anh. Nhưng dường như Lục Diệp Bằng lại không quan tâm, anh không xoay lại nhìn cô mà chỉ lo chăm chú nhìn bản báo cáo mấy ngày nay.
Lam Lam đi vào,ngồi xuống bên cạnh Chí Huy.
Lục Diệp Bằng, lúc này mới ngẩng đầu lên. Nhưng anh lại tiếp tục không nhìn cô mà nhìn Chí Huy, nói lớn.
“Có những người luôn xem mình là trung tâm thì cậu nên thông báo cuộc họp sớm hơn, đừng để người đó làm ảnh hưởng tới mọi người.”1
Câu nói này dường như anh em đánh thẳng vào cô. Chí Huy chỉ là vật thay thế đỡ đạn cho cô.
Lam Lam im lặng không màng đến câu nói của anh.
Lục Diệp Bằng khẽ liếc mắt nhìn cô, thấy cô không nhìn anh. Trong lòng liền không vui. Gương mặt trở nên cau có.
Nội dung cuộc họp bắt đầu, đầu tiên đều là dự án bên mảng kinh doanh. Lam Lam nghe mà chẳng lọt tai. Cô chỉ mong nhanh nhanh kết thúc thật sớm để cô không còn gặp bản mặt này của anh.
Lam Lam không muốn nhìn thấy bản mặt liền đưa tập hồ sơ đưa lên cao che đi tầm nhìn của cô hướng về anh và cũng không cho anh có việc liếc nhìn trộm cô.
Lục Diệp Bằng tuy họp, nhưng hành động của cô làm sao qua mắt được anh. Ánh mắt sắc lẹm ra hiệu.
“Mang tài liệu vào đây”.
Lúc này, cánh cửa phòng hội nghị lập tức mở ra, một người phụ nữ với dáng vóc đẩy đà ngang nhiên đi vào.
” Tài liệu của Tổng Giám Đốc đây!”Tiếng nói ấy khiến cho Lam Lam bất ngờ bỏ hồ sơ xuống.
Ánh mắt tràn đầy kinh ngạc của cô khi thấy dung mạo của người phụ nữ đó.
Lam Lam trợn mắt quay qua nhìn Chí Huy rồi cô lại xoay qua nhìn Tử Lan. Không khác gì cô, Tử Lan cũng rất ngạc nhiên.
Tử Lan hốt hoảng lên tiếng.
“Chị…. Đến đây làm gì? “
Lục Diệp Bằng nhếch môi cười, ánh mắt anh không nhìn Tử Lan mà nhìn thẳng vào ánh mắt Lam Lam trực tiếp trả lời thay.
“Cô ấy đến đây làm thư ký cho tôi” Sau đó,anh nhìn mọi người dõng dạc tuyên bố “Đây là thư ký riêng của tôi, tên Dương Tiểu Vy, mong mọi người giúp đỡ cô ấy”.
Tiểu Vy thấy vậy liền hướng mắt về Lam Lam cong môi cười khẩy.
Tất cả kháng phòng đều vỗ tay hoan nghênh cô thư ký mới của Tổng Giám Đốc,bọn họ không hề nghi ngờ mối quan hệ của mọi người.
Lục Diệp Bằng từ khi thông báo, anh vẫn luôn nhìn chằm chằm vào gương mặt của Lam Lam.Anh muốn xem phản ứng của cô như thế nào.1
Nhưng thay vì tức giận thì ngược lại Lam Lam vẫn bình tĩnh. Ánh mắt không còn nhìn anh và cô ta nữa,mà chuyển sang vào tập hồ sơ bên dưới.
Ngoài mặt cô tỏ vẻ như không có gì, nhưng nếu ai tinh mắt sẽ nhìn thấy những móng tay dài của cô đang bấu thật mạnh trên những giấy vẽ mà cô đang cầm.
Cô không ngờ, anh lại nhanh chóng công khai qua lại với cô ta sớm đến như vậy,thậm chí là trước mặt mọi người trong công ty.1
Trong lòng Lục Diệp Bằng thật sự đã tức điên lên vì thái độ lạnh lùng của cô.Người con gái này trong đầu đang nghĩ gì vậy?
Cô không ghen tuông hay đi đến hỏi anh sao?
Dương Tiểu Vy không đi ra, mà tiếp tục ở lại nghe hết cuộc họp.
Vài giây sau,tiếng nói uy nghiêm của Lục Diệp Bằng lại vang lên mà lần này đánh thẳng vào Lam Lam.
“Giám Đốc Tần! Tới lượt cô báo cáo”.
Lam Lam giựt mình. Cơ thể cũng vì câu nói của anh mà rung nhẹ lên. Cô nhìn xung quanh, mọi người cũng đang chờ nghe cô báo cáo.
Cô không biết sáng nay phải họp, nên báo cáo nhất thời cô chưa chuẩn bị.
Chí Huy liếc mắt nhìn qua, liền hiểu ngay cô gái này lại bị Lục Diệp Bằng chơi xỏ nữa rồi, chắc anh phải ra tay giải vây cho cô thôi.
Chí Huy rướn người qua,nói khẽ vào tai cô.
“Để anh giúp em”
“Tổng… “
“Giám Đốc Tần! Báo cáo.. “
Hành động này của hai người lại khiến Lục Diệp Bằng phát điên, trước mặt anh mà còn thì thầm to nhỏ với nhau.Hai tay siếc chặt không đợi Chí Huy lên tiếng anh đã lập tức ra lệnh.
Thấy vậy, Lam Lam tỏ vẻ bình tĩnh, đôi mắt xinh đẹp hướng về Lục Diệp Bằng, khẽ nói.
“Kế hoạch vẫn tiến hành theo tiến độ mà Tổng Giám Đốc đã đề ra… “
“Gì nữa… “
“Tuần sau, tôi sẽ nộp cho Tổng Giám Đốc những bản thiết kế…. Còn việc chọn lựa,anh sẽ là người quyết định”.Giọng điệu cô vẫn lạnh lùng, một chút dịu dàng anh cũng không hề nghe thấy.
Ánh mắt Lục Diệp Bằng chợt tối lại.
Lam Lam biết anh vẫn còn nhìn mình, tuy rằng cô vẫn có chút lo lắng. Nhưng ở đây có biết bao nhiêu con người không lẽ anh lại ra tay với cô.
Đúng thật Lục Diệp Bằng vẫn đang nhìn cô. Nhưng lại không quan tâm cô đang nói những gì. Ánh mắt chỉ biết nhìn đến đôi môi của cô vẫn liên tục nói không ngừng.
Thật sự nhìn vào lúc này,anh chỉ muốn bước tới ôm chặt cô vào lòng,hôn lên đôi môi ngọt ngào của cô,và nói rằng: Anh nhớ em,nhớ đến phát điên đi được.
Lục Diệp Bằng suy nghĩ hồi lâu liếc mắt nhìn Dương Tiểu Vy.
“Vậy tuần sau, tôi sẽ cho thư ký của tôi quyết định bản thiết kế nào được chọn.”
Nghe xong, tất cả mọi người đều hướng mắt về Dương Tiểu Vy. Rồi những cuộc bàn tán bắt đầu xôi nổi.
Không biết cô thư ký riêng đó là ai mà có thể đặc quyền đến như thế.
Lam Lam cũng không khỏi bất ngờ, ánh mắt long lanh ngước lên nhìn hai người.
Tiểu Vy tỏ vẻ ngạc nhiên, gương mặt tràn đầy sự vui mừng.
“Có thật không”
“Thật!” Lục Diệp Bằng lạnh lùng đứng lên ánh mắt vẫn không rời khỏi Lam Lam nhưng lại nói chuyện với Tiểu Vy
“Những gì anh hứa với em, anh sẽ thực hiện…..”
“Kết thúc cuộc họp”
Dứt lời, Lục Diệp Bằng liền rời khỏi.Tiểu Vy cũng đi theo sau anh.
Cuộc họp kết thúc, mọi người rời đi hết, chỉ còn Lam Lam và Chí Huy ngồi yên bất động. Anh rất lo lắng tâm trạng cô vào lúc này.
Chí Huy khẽ nghiên đầu nhìn cô.
“Lam Lam! Em không sao chứ!”
Lam Lam bật cười, một nụ cười nhạt nhòa.
“Em nghĩ nên kết thúc được rồi! ” Nói xong, cô cũng đứng lên đi ra ngoài.
Phải,kết thúc sớm thôi.Người đàn ông đó đã hành động như vậy,thì cô nên biết thân biết phận nhanh chóng rút lui càng sớm càng tốt,nhường lại vị trí cho người phụ nữ của anh.Thật chất,cô chỉ là vật thế thân của người anh yêu thôi.
Khi bước ra cánh cửa nước mặt của Lam Lam đã trực trào rơi xuống.
Gương mặt Chí Huy tràn đầy phẩn nộ,đôi mắt sắc lạnh, hai tay siếc chặt thành nắm đấm bước thẳng ra ngoài.
Chí Huy không thèm gõ cửa trực tiếp xông thẳng vào phòng của Lục Diệp Bằng.
“Lục Diệp Bằng..! ” Chí Huy thẳng tay hét lớn rồi bước tới cho Lục Diệp Bằng một cú đấm trời giáng.
Tiểu Vy cũng có trong phòng, cô liền hốt hoảng la lên.
“Này! Dừng tay lại. “
Chí Huy mặc kệ cô ta, nắm lấy cổ áo Lục Diệp Bằng quát lớn.
“Tại sao cậu làm vậy? “
“Này anh! ” Tiểu Vy tiếp tục nói.
Ngay lúc này, Lục Diệp Bằng liền dơ tay lên, phát ra âm thanh trầm ổn.
“Cô ra ngoài đi”.
Sau khi Tiểu Vy đi ra ngoài, Chí Huy lại phẩn nộ cau gắt với Lục Diệp Bằng.
” Cậu đang làm gì vậy? Cậu muốn tổn thương cô ấy sao? “
Lục Diệp Bằng im lặng,đưa tay lên lau vết máu trên khóe môi của anh.
Ánh mắt anh nhưng có một màn sương che đi tầm nhìn của anh. Anh nhớ lại hình ảnh lúc nãy cô quật cường, mạnh mẽ trước mặt anh như thế nào.
“Nếu cậu muốn trở về với Tiểu Vy thì hãy nhanh ly hôn với Lam Lam đi, đừng để cô ấy nghĩ mình là vật thế thân của một ai đó… ” Chí Huy bình tĩnh lại,lên tiếng cho Lục Diệp Bằng một lời khuyên.
Anh không hiểu sao. Người bạn này của anh tại sao lại tự thích dằn vặt, tự hành hạ bản thân mình đến như thế? Rõ ràng đã biết trong lòng yêu ai. Nhưng lại không dám đối mặt. Đã vậy còn kéo theo người mình yêu, tổn thương cô ấy
Lục Diệp Bằng nghe xong, ánh mắt liền run lên. Cơ thể nhanh chóng lạnh giá.
“Cô ấy đã nói gì với cậu” Lục Diệp Bằng nhìn Chí Huy, hỏi nhanh.
Nét mặt Chí Huy bình thản, lập tức trả lời.
“Cô ấy chỉ nói hai từ kết thúc”
Một tiếng trống đánh thẳng vào đầu anh ngay lập tức. Gương mặt anh gần như tái nhợt.
“Không đời nào”.
Trong cuộc đời anh chưa có một người con gái nào mà làm cho anh cảm thấy mệt mỏi như là cô…..Kết Thúc…Cô nghĩ anh và cô chỉ dừng lại hai chữ này thôi sao….?
Không bao giờ có chuyện đó xảy ra.
Chí Huy nghiến răng nghiến lợi trước khi ra ngoài để lại cho anh một câu.
” Cậu đừng đi quá giới hạn…. Đừng để sau này vợ cậu lại trở thành là vợ của tôi thì tình anh em của chúng ta cũng chấm dứt.”1
Ý tứ của Chí Huy làm sao Lục Diệp Bằng không hiểu.
Lửa bốc lên trong mắt Lục Diệp Bằng khi Chí Huy mới vừa chạm cánh cửa, anh đã lên tiếng đáp trả.
“Vậy cậu hãy giải quyết cô ta mau lên” Chí Huy nhếch mép cười khẩy, nói xong câu đó anh cũng di chuyển ra ngoài.