Kiều Chí Dụng hít một hơi thật sâu, ngay sau đó, hai chân giẫm một cái, hướng về người của Diệp Thanh Đình vồ tới.
"Quyền Quán Thiên...."
Kiều Chí Dụng trong miệng bỗng nhiên quát ầm lên một tiếng, ngay sau đó giơ nắm đấm quyền, mạnh mẽ đánh về phía đầu của Diệp Thanh Đình.
Cú đấm kia mang theo quyền phong không thể đỡ, Diệp Thanh Đình dám cam đoan, nếu như mình ăn phải cú đấm này, không chết cũng tàn
Kết quả này, tuyệt đối không phải Diệp Thanh Đình muốn.
Bởi vì cô ta lúc này không phải một mình đang chiến đấu!
Mà là đại diện cho vinh dự của Long Môn!
Mà còn mang theo hy vọng của em trai!
Diệp Thanh Đình không muốn thua, tuyệt đối cũng không thể thua!
Diệp Thanh Đình cắn răng, hạ xuống quyết tâm.
Am!
Tiếng của nắm đấm đánh vào cơ thể. Diệp Kính Dương căng thẳng không ngớt trợn to hai mắt!
Diệp Thanh Đình vào lúc này, hai tay đỡ lấy đầu của mình, sức mạnh trong cơ thể đến cánh tay, trong đó bùng phát một trận ánh sáng!
Nắm đấm to nhỏ, cùng với hai cánh tay mảnh khảnh của Diệp Đình Thanh chạm vào nhau.
Diệp Thanh Đình nhất thời cảm giác cánh tay của mình bị tê dại một lúc!
Nghe như có tiếng thép va chạm nhau!
Diệp Kinh Dương không kinh ngạc trước tình cảnh hiện tại của chị gái mình, ngược lại, vẻ mặt anh ta khó hiểu, không tin, quay về hướng Tần Vũ Phong.
“Chị.. Diệp Kính Dương mấp máy môi.
Vừa mới ngồi xuống, Diệp Kính Dương rõ ràng cảm giác được bên trong cơ thể của Tân Vũ Phong, một cỗ lực lượng đột nhiên bộc phát.
Trực tiếp xông vào đấu trường.
Nhưng ngoài Diệp Kính Dương ra, không ai để ý đến điều đó cả.
Sợ rằng...
Thậm chí ngay cả chị gái mình, cũng không biết nữa Diệp Kính Dương nuốt nước bọt, nhìn Tần Vũ Phong bên cạnh. “Chuyện vừa rồi, là anh làm sao?”
Tần Vũ Phong nhẹ giọng ừ một tiếng. Diệp Kính Dương mấp máy mũi, hồi lâu mới tìm được giọng nói của chính mình. “Cảm ơn anh nhiều...
Diệp Kính Dương không ngờ rằng Tần Vũ Phong sẽ thực sự ra tay.
Và điều đáng sợ nhất là cú sút của Tần Vũ Phong lại không thu hút được sự chú ý của bất kỳ ai.