Cả người Tần Vũ Phong, kể cả thanh kiếm trên tay đều xông đến Ma Quân Cửu U!
Ma Quân Cửu U thấy vậy cũng không hoảng hốt, ngược lại càng thêm mừng thầm.
Cao thủ đầu với nhau, thông thường ai ra tay trước thì người đó thua.
Cơ hội vĩnh viễn thuộc về người đang chuẩn bị. Thời khắc đối phương tấn công chính là cơ hội của mình! Có thể ra đòn tấn công bất kỳ lúc nào!
Dù chỉ trong chớp mắt, Cửu U Quỷ Vương vẫn tự tin. Có lẽ nhanh thôi, ông ta dư sức tìm được điểm yếu của thằng nhóc này mà.
Ma Quân Cửu U mỉm cười rạng rỡ, giơ Bích Huyết Bàn Xà Phong lên chắn ngang trước mắt mình, sau đó bắt đầu tìm điểm yếu của Tu La ngay trước mặt....
Nhưng điều làm Ma Quân Cửu U khó lường đang xảy ra ngay trước mắt ông ta.
Ông ta hoàn toàn không tìm thấy sơ hở của Tu La. Góc độ tấn công, vị trí phòng ngự, độ cong cánh tay... Tất cả đều không chê vào đâu được! Trên người Tu La không hề có sơ hở! Đồng tử trong mắt Ma Quân Cửu U không khỏi co rút! Đây là kinh nghiệm chiến đấu đáng sợ cỡ nào? Từng chiêu ra đòn tấn công hết sức, vậy mà không có sơ
hở xíu xiu nào.
Trải qua bao nhiêu trận chiến khủng bố cỡ này mới rèn giũa nên như vậy?
Rốt cuộc thằng nhóc này là ai? Ma Quân Cửu U không kìm được suy đoán lia lịa. Gia tộc Võ Cổ quyền lực của Ma Môn? Thiên tài lánh đời?
Vân vân các kiểu.
Tuy nhiên Ma Quân Cửu U chẳng hề nghi ngờ Tu La có phải Hoạt Diêm Vương hay không.
Ông ta vốn không để bụng chuyện này. Tu La hoàn toàn không phải Hoạt Diêm Vương!
Ông ta đã sớm chiêm ngưỡng mặt mũi của Hoạt Diêm Vương rồi.
Vóc dáng thấp bé, mặt mũi cực kỳ xấu xí hèn mọn.
Chưa kể Hoạt Diêm Vương có ngụy trang khuôn mặt hay không, chỉ riêng vóc dáng Tu La đã khác gã kia quá nhiều.
Trước đây Hoạt Diêm Vươn từng nộp Đầu Danh Trạng cho ông ta.
Đầu Danh Trạng tức là phải làm một số việc để cam kết với một phía, đồng thời khóa khả năng trở cờ theo phía bên kia.
Ma Quân Cửu U chỉ nhìn Hoạt Diêm Vương, sau đó chẳng hề do dự từ chối.
Không có gì ngoài một lý do. Đồ bỏ, không xứng làm cấp dưới của ông ta!