Tần Vũ Phong vô thức nhíu mày, Diệp Thanh Đình không chút do dự, ngay lập tức đi vào một cửa hàng trong đó.“Chào cô cả.”
Chủ cửa hàng đứng dậy chào Diệp Thanh Đình. Diệp Thanh Đình gật đầu nhẹ: “Ở ngoài có chuyện gì vậy?”
Chủ cửa hàng vừa nghe vậy liền đi đến bên cửa sổ nhìn ra. “Không biết nữa, không nghe thấy gì, chắc là có người đuổi nhau trên đường”
Diệp Thanh Đình ừm một tiếng không nói gì, cùng Tần Vũ Phong đứng nhìn ra ngoài cửa sổ.
Trong lòng Tần Vũ Phong đột nhiên có cảm giác hình như mình đang hóng chuyện.
Không, không phải hình như, Tần Vũ Phong quả thật chính xác là đang đang hóng chuyện.
Tân Vũ Phong không ngờ được cảm giác hồng chuyện lại như thế này, rất mới mẻ, hơn nữa cảm giác cũng không tệ. Chả trách mỗi lần có người đánh nhau đều có rất nhiều người bu lại hóng chuyện...
Trong đầu Tần Vũ Phong bắt đầu không ngừng suy nghĩ những chuyện linh tinh,
Nhưng mà đang lúc Tần Vũ Phong sững người thì phía trước có hai người đang ngồi trên chiếc xe máy, phía sau có người truy đuổi, đột nhiên nhảy xuống xe rồi vứt nó luôn.
Diệp Thanh Đình cảm thán một tiếng. “người máy cải tạo!” “người máy cải tạo là cái gì?”
Tần Vũ Phong lập tức lấy lại tinh thần.
Lần này đến nước Mễ, Tần Vũ Phong đã nghe ngóng được rất nhiều tin tức, Nước Mễ bên này không chú trọng vào võ đạo mà càng chú trọng phát triển khoa học kĩ thuật.
Ở trong môi trường chung này, khả năng chiến đấu của những người nước Mễ quan trọng nhất chính là người máy được cải tạo hoặc con người đã được biến đổi sinh học.
Nhưng trước mắt, hai người bị truy đuổi phía trước toàn thân quấn chặt lấy nhau.
“Làm sao em nhìn ra hai người bọn họ là người máy cải tạo?”
Tần Vũ Phong nhưởng mày, hiếu kỳ hỏi.
Diệp Thanh Đình mím nhẹ mỗi giải thích với Tần Vũ Phong: “Nhìn tốc độ xuống xe của hai người bọn họ, chỗ nhảy xuống, phương hướng dùng lực.
Nếu như là người thường thì không thể nào đạt được độ chính xác như vậy, còn không hề bị thương chút nào.