Hai người đàn ông này đều sử dụng sức mạnh hết cỡ và thô lỗ.
Diệp Thanh Đình có thể được coi là thiên khắc của cả hai người đó.
Bởi vì Diệp Thanh Đình rõ ràng đã tìm ra phương thức tấn công phù hợp nhất ngay từ ngày đầu tiên luyện võ. Vượt qua sức mạnh bằng sự mềm mại uyển chuyển.
Diệp Thanh Đình biết rằng thực lực của mình sẽ không bao giờ mạnh hơn một người đàn ông, vì vậy ngay từ đầu, Diệp Thanh Đình đã không có kế hoạch chiến đấu lại bằng phương pháp mạnh chọi mạnh.
Mà thay vào đó là thực hành nhiều đòn đánh với sự vận dụng mềm mại và sức mạnh. Khi đối mặt với những người mạnh hơn mình, sẽ có một số cơ hội chiến thắng.
Lúc này, Tề Vinh đối diện với cô ta.
Đây căn bản không phải là nhân vật có thể dựa vào sự mềm mại uyển chuyển để chiến thắng.
Đây là chiến binh được mệnh danh là võ sĩ số một ở nước Mễ, với kiếm thuật Tinh Thần bằng một tay, và hiểu được ý định của thanh kiếm Tinh Thần này.
Một chiến binh hiểu ý định của thanh kiếm, và một chiến binh bình thường, có một khoảng cách ngang tuyệt đối, rất khác nhau.
Lúc này, Diệp Thanh Đình chỉ có thể dốc toàn lực tập trung vào.
Không dám phân tâm chút nào.
Ngay cả Diệp Thanh Đình cũng lo lắng nếu mình lơ là, sẽ thua trận này! Diệp Thanh Đình lông mày khế nhíu, nghiêm nghị nhìn Tề Vinh, Tề Vinh không phụ lòng mong đợi của vạn người.
"Kiếm lạc Tinh Thần!"
Tiếng hét dữ dội từ miệng Tề Vinh cất lên, chỉ trong chốc lát! Một tia sáng chiếu sáng toàn bộ nhà máy bỏ hoang ngay lập tức!
Đột nhiên, Diệp Thanh Đình khỏe mắt có chút cay cay!
Nhưng Diệp Thanh Đình không dám nhắm mắt giữa chừng!
Cô ta nhanh chóng truyền nội lực vào đôi mắt của mình để tránh cho bản thân không thể quan sát tình trạng của người khác sau khi nhắm mắt.
Trong khoảnh khắc, thân kiếm của Tinh Thần kiếm hóa thành hàng ngàn bóng ma, giống như tinh tú trên bầu trời, nhiều vô số kế “Chị!”
Diệp Kính Dương đột nhiên hét lên.