Mục lục
Hạ Lưu Vô Sỉ Thông Thiên Lộ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Cường thở ra một hơi rồi lên tiếng.



-Cũng đừng tiếp tục nói những chuyện này, mày cứ hoàn thành lễ truyền ngôi trước đi đã.



“Ồ” Lâm Thanh Phong gật đầu một cái, sau đó hắn dùng tay cầm thanh đao, điều khiển lưỡi đao hướng vào ngón tay bên tay còn lại của mình cứa một cái để lấy máu.



Nhưng mặc cho hắn cố gắng tới thế nào thì thanh đao cũng không thể nào khiến hắn trầy da dù chỉ một chút, hắn có chút mộng bức.



Lâm Cường đứng một bên nhìn, rốt cục ông cũng nhịn không được đành phải khổ não lên tiếng.



-Thằng ngu này, không phải tao đã nói với mày rằng nó là thanh thần khí do tổ tiên Lạc Long Quân luyện chế ra, chỉ được dùng để chém giết yêu ma hay sao?



-Hiện tại mày đem nó để tự chém mình đương nhiên là không được.



Nghe được lời này thì Lâm Thanh Phong mới gãi đầu cười khổ, hắn ngẩng đầu nhìn xung quanh một chút để tìm kiếm thứ có thể khiến hắn chảy máu, nhưng lúc này Lâm Cường tiếp tục lên tiếng.



-Không cần tìm, trong này không có thứ gì có thể khiến mày bị thương được đâu.



Lâm Thanh Phong liền mộng bức, hắn liền lên tiếng hỏi.



-Như vậy làm sao để lấy máu?



Lâm Cường lạnh nhạt trả lời.



-Mày tự cắn tay lấy máu đi.



….



Nửa giờ sau, Lâm Thanh Phong vẻ mặt sinh không thể luyến đi theo Lâm Cường bước ra khỏi căn hầm, một tay cầm theo Bách Nhân Trảm Ma Đao, một tay thì bỏ vào túi quần.



Nhìn trên phim truyền hình, việc cắn ngón tay lấy máu là việc rất nhẹ nhàng, nhưng ngoài đời thực không dễ dàng như vậy, khó khăn lắm Lâm Thanh Phong mới lấy được một ít máu từ ngón tay của mình, nhưng còn chưa đợi hắn viết xong tên cùng ngày sinh tháng đẻ lên bài vị thì cơ thể hắn lại tự động làm vết thương khép miệng khiến máu ngừng chảy.



Không còn cách khác, hắn liền tiếp tục cắn ngón tay để lấy máu, vòng lặp này cứ lập đi lập lại mấy chục lần thì hắn mới viết xong.



Hiện tại ngón tay cái của bàn tay đặt trong túi quần hắn đã sưng lên bởi vì bị cắn quá nhiều lần nên hắn đặt tay trong túi để tránh cho người khác nhìn thấy.



Lâm Cường bước tới bàn đọc sách rồi ngồi xuống, ông nghiêm túc lên tiếng.



-Hiện nay, mày đã chính thức trở thành Hùng Vương đời thứ 81 ngoài ra mày còn sở hữu được Bách Nhân Trảm Ma Đao, vì thế tao nghĩ mày cũng không cần học pháp thuật làm gì nữa.



-Hôm nay là thứ bảy nên mày cứ ở lại đây nghỉ ngơi đi, rồi ngày mai hãy đi tìm Mị Ảnh, tao sẽ không ngăn cản.



-Nhưng mày phải nhớ, tới khi tao gọi về là mày phải về ngay, không được la cà bên ngoài.



-Còn nữa, tận dụng những ngày này hãy bỏ ra một ít thời gian để tập sử dụng Bách Nhân Trảm Ma Đao đi và đừng để ai đụng vào nó, tao không biết chắc nó có gây tổn thương cho người khác hay không.



Nghe được những lời này thì Lâm Thanh Phong liền gật đầu đồng ý.



-Vậy được con đã nhớ rõ, khi nào có chuyện thì cha hãy gọi cho con.



Lâm Cường gật đầu rồi phất tay ra hiệu Lâm Thanh Phong đi ra ngoài, Lâm Thanh Phong cũng theo đó mà bước ra, chỉ để ông ngồi lại trong phòng một mình.



Ngồi trong phòng một mình, Lâm Cường không biết suy nghĩ cái gì, hai mắt ông toát lên vẻ đau thương, miệng thầm lẩm bẩm những thứ mà ngay chính ông cũng không thể nghe rõ.







7 giờ sáng chủ nhật, Lâm Thanh Phong cùng hai người Lâm và Khánh ngồi trên một chiếc Bentley rời biệt thự đi tới nơi mà Nam Cung Mị Ảnh sẽ quay MV ca nhạc, với chức trách là vệ sĩ, nên Khánh cùng Lâm hai người phân chia công việc một người là tài xế phụ trách lái xe, người còn lại sẽ là tài xế phụ cộng thêm việc bảo vệ Lâm Thanh Phong.



Ngồi tại ghế phụ, Lâm có chút hâm mộ hướng Lâm Thanh Phong lên tiếng.



-Phong à, em thật sướng nha, được chính phủ cấp hẳn cho một chiếc Bentley riêng trị giá hơn chục tỷ để đi đây đi đó, hai người bọn anh đang hưởng hào quang từ em nha.



Đối với những lời này của Lâm thì Khánh ngồi tại ghế tài xế cũng gật đầu đồng ý, hai người bọn hắn chỉ là quân nhân quèn mà thôi, mặc dù tiền lương cũng có chút hậu hĩnh, nhưng hiện tại bọn hắn vẫn không thể nào sở hữu riêng một chiếc xe trị giá vài chục tỷ đồng đâu.



Từ một tuần trước, sau khi bọn hắn báo cáo với cấp trên là vài ngày tới Thái Tử muốn đi ra ngoài một chút và muốn hai người bọn hắn đi theo làm vệ sĩ, thì chỉ vài ngày sau chính phủ liền gửi tới biệt thự chiếc xe này, toàn bộ chiếc xe đều được cấp riêng cho Lâm Thanh Phong, ngoài ra cứ mỗi năm thì Lâm Thanh Phong cũng sẽ được cấp cho 1000 lít xăng dầu để tiện cho việc di chuyển.



Sau khi chiếc xe này được chuyển tới thì Khánh cùng Lâm hai người cũng nhận được phần công tác mới chỉ có một yêu cầu duy nhất, đó là phải tận lực bảo vệ Lâm Thanh Phong không thể xảy ra sơ sót, nếu có sơ sót gì thì bọn hắn cũng mất việc, và không bao giờ được gia nhập vào quân đội nữa, nhưng nếu nhiệm vụ thành công thì bọn hắn cũng được trả một phần lương rất cao cộng thêm một kì nghỉ ngắn, tất cả chi phí đều do chính phủ cung cấp.



Mệnh lệnh này cả hai người bọn hắn cũng rất mộng bức, nhưng chỉ cần nghĩ tới thân phận của Lâm Thanh Phong là Thái Tử thì bọn hắn liền bình tĩnh trở lại, sau mấy lần giao tiếp với Lâm Thanh Phong thì bọn hắn cũng hiểu rõ, tính tình của Lâm Thanh Phong rất dễ gần, chỉ cần trong lúc này không có tên nào rảnh trứng đi giết hắn thì nhiệm vụ này rất dễ dàng hoàn thành.



Thật ra nếu là Lâm Cường muốn đi ra ngoài thì chính phủ cũng không tới mức cấp hẳn cho ông một chiếc xe riêng để di chuyển, bọn họ làm vậy chủ yếu là để lấy lòng Lâm Thanh Phong mà thôi.



Từ nhỏ Lâm Thanh Phong không được Lâm Cường cho phép học tập pháp thuật để đối phó đám yêu ma, cộng thêm đám yêu ma đã bị phong ấn vì thế chính phủ cũng không cần thiết vì hắn mà phải bỏ ra nhiều tiền như vậy, nhưng hiện tại thì khác, đám yêu ma chuẩn bị thoát ra, còn Lâm Thanh Phong đã được truyền ngôi trở thành đời Hùng Vương kế tiếp, vì thế chính phủ mới ra sức lấy lòng hắn.



Đối với những tâm tư này của chính phủ, Lâm Thanh Phong căn bản không để tâm, nếu chính phủ không lấy lòng hắn thì hắn vẫn ra sức đi giết yêu ma theo lời Lâm Cường, đồng thời hắn cũng không biết lái xe và sau khi tìm ra cách cùng Nam Cung Mị Ảnh đi tới Thông Thiên Đại Lục thì không biết hắn có còn trở về đây hay không, vì thế chiếc xe này trong mắt hắn chỉ là gân gà, có cũng được mà không có cũng không sao.



Lâm cùng Khánh hai người đều không biết những thứ này, Lâm hăng hái lên tiếng hỏi.



-Phong à, hôm nay em muốn đi đâu?



Khánh cũng đưa ánh mắt tò mò liếc nhìn lên gương chiếu hậu chờ đợi Lâm Thanh Phong trả lời.



Lâm Thanh Phong cũng đâu biết bọn hắn phải đi đâu? Dưới ánh mắt tò mò của hai người, hắn rút điện thoại ra rồi bấm số gọi cho Phượng tỷ đồng thời cũng bật loa ngoài để Lâm cùng Khánh hai người có thể nghe được, bởi vì hắn cũng không quen thuộc đường phố ở Hạ Long.



Đợi được một lúc thì Phượng tỷ rốt cục cũng nghe máy, nàng đã nhận ra dãy số của Lâm Thanh Phong nên liền cằn nhằn lên tiếng.



-Cậu còn có thể tra được số điện thoại của tôi sao? Mau nói, cậu muốn gì?



Lâm Thanh Phong lắc đầu cười khổ một cái, hắn liền đoán được khi gọi điện thoại cho Phượng tỷ thì sẽ nghe được câu này, nhưng hắn cũng không để tâm tới thái độ của nàng mà chỉ lạnh nhạt lên tiếng.



-Chị Phượng, hiện tại ta là vệ sĩ riêng cho Mị Ảnh, hôm nay nàng đi quay MV và nàng đã nói ta hỏi chị địa điểm quay vì thế chị có thể cho ta biết địa điểm được không?



Nghe được lời này của Lâm Thanh Phong, Phượng tỷ hừ lạnh một cái.



-Hừ, dùng cách này để theo sau Mị Ảnh? Cái trò này xưa rồi, cậu tưởng tôi dễ bị lừa lắm sao? Nếu Mị Ảnh muốn tìm vệ sĩ thì đã tìm từ sớm, ngoài ra nếu em ấy thật sự muốn tìm vệ sĩ thì cũng sẽ tìm những người có sức khỏe hơn cậu, cậu nghĩ rằng với sức của mình thì ai đồng ý nhận cậu làm vệ sĩ đây?



Phượng tỷ nói xong thì liền cúp máy, nàng cũng không muốn tiếp tục cùng Lâm Thanh Phong nói nhảm, trong mắt nàng thì Lâm Thanh Phong chỉ là một tên đàn ông vô lại, dùng mọi cách để có thể bám váy Nam Cung Mị Ảnh mà thôi, đối với loại đàn ông này thì tất cả phái nữ đều phải tránh xa, vì thế nàng làm những điều này là để bảo vệ Nam Cung Mị Ảnh.



Bởi vì Lâm Thanh Phong mở loa ngoài, nên cuộc đối thoại này Lâm cùng Khánh hai người đều nghe được, Khánh và Lâm hai người đều lắc đầu thở dài.



-Phong à, vì sao lúc trước em nói Mị Ảnh theo đuổi em? Sao hiện tại sự thật lại thành ra là em theo đuổi cô ấy đây?



Đối với những lời này, Lâm Thanh Phong cũng không lên tiếng giải thích, hắn tiếp tục bấm số gọi điện cho Phượng tỷ, thật ra hắn có thể nhờ Lâm cùng Khánh hai người tìm hiểu địa điểm một chút nhưng hắn không muốn gây phiền phức quá nhiều nên đành tiếp tục gọi cho nàng.



…..Hết Chương 205….

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK