Phi hành thú cũng là yêu thú, nhưng tính công kích yếu, tốc độ bay lại nhanh nên thường được tu sĩ dùng để làm phương tiện di chuyển trên không, vì thế chúng được gọi là phi hành thú.
Đặc biệt nhất trong số đó chính là phượng hoàng, tốc độ bay của phượng hoàng là nhanh nhất trong những loại phi hành thú.
Phượng Hoàng không chỉ nhanh, còn là đời sau của thần thú Phượng Hoàng nên có tính công kích rất mạnh, có thể mạnh hơn so với yêu thú đồng cấp.
Phượng Hoàng từ khi mới sinh đã đạt tới yêu thú cấp 2, ngang hàng với Trúc Cơ kì tu sĩ, khi trưởng thành thì có thể đạt tới yêu thú cấp 7 ngang hàng với Hợp Thể kì tu sĩ.
Hiện tại Thiên Cơ Tử lại đưa cho Mị Nguyệt một con Phượng Hoàng nhỏ, đã đạt tới Yêu Thú cấp 4, cũng tương đương với đưa cho Mị Nguyệt một vị cường giả Hóa Thần kì để bảo hộ nàng.
Lúc đầu, bọn người Lục Mặc cũng không thấy lạ gì về Phượng Hoàng, chỉ là nó khá hiếm, nên bọn hắn cũng không ngạc nhiên gì.
Nhưng khi Vô Cực Tử nói rằng nó đã đạt tới Yêu Thú cấp 4 thì bọn hắn mới trợn tròn mắt kinh ngạc.
Con Phượng Hoàng trước mặt này còn nhỏ, đa phần Phượng Hoàng lúc này chỉ đạt tới Yêu Thú cấp 2, nhưng con Phượng Hoàng trước mặt này lại đạt tới Yêu Thú cấp 4.
Cũng tức là, con Phượng Hoàng trước mặt có nồng độ huyết mạch rất cao trong đám Phượng Hoàng.
Vậy mà Thiên Cơ Tử vẫn đưa nó cho Mị Nguyệt để làm quà bồi thường, lễ này phải nói là quá nặng.
Lục Mặc cổ họng khô khốc, hắn muốn lên tiếng nói gì đó nhưng Thiên Cơ Tử lại trừng mắt với hắn để hắn im miệng.
Hành động này của Thiên Cơ Tử, Mị Nguyệt cũng không thấy, hiện tại nàng chỉ tập trung vào con thú nhỏ đáng yêu trước mặt thôi.
Thiên Cơ Tử nở nụ cười với Mị Nguyệt rồi lên tiếng.
-Mị Nguyệt tiểu hữu, đối với món lễ vật bồi thường này của ta, ngươi vừa ý a?
Mị Nguyệt vui vẻ gật đầu, nàng ôm lấy con Phượng Hoàng nhỏ rồi trả lời.
-Vừa ý, con gà nhỏ này rất đáng yêu a.
Thiên Cơ Tử nụ cười cứng đờ trên mặt, đây rõ ràng là Phượng Hoàng a? Nàng nhìn thế nào lại ra con gà?
Nhưng rồi hắn cũng không để ý, hắn ho nhẹ một tiếng rồi nhìn Lâm Thanh Phong sau đó lên tiếng.
-Như vậy, vị trước mặt ta là Lâm Thanh Phong, Lâm tiểu huynh đệ đi?
Lâm Thanh Phong cũng nở nụ cười, gật đầu, hai tay ôm quyền cúi người chào hỏi.
-Thiên Cơ Tử tiền bối, nghe danh đã lâu.
Thiên Cơ Tử gật đầu nở nụ cười rồi nói.
-Ta cũng không phải là người ưa thích dài dòng, lý do chính mà ta ở đây thì Vô Cực Tử đã nói cho ngươi đi?
Lâm Thanh Phong gật đầu một cái rồi trả lời.
-Đúng là lão già Vô Cực Tử đã nói cho bọn ta biết, nhưng ta vẫn muốn hỏi, làm sao ngài có thể biết được nàng phù hợp làm đệ tử của ngài?
Thiên Cơ Tử nở nụ cười nhìn Lâm Thanh Phong rồi lại quay đầu nhìn Ninh Thiên Nhai rồi trả lời.
-Thiên Cơ Tử từ xưa tới nay luôn là nhất mạch đơn truyền, bọn ta sống bằng việc tính toán thiên cơ cho người khác.
-Tuy rằng chúng ta có thể nhận đệ tử, nhưng chỉ là đệ tử ký danh học được một ít da lông.
-Còn muốn làm đệ tử truyền thừa y bát của ta thì người đó phải thỏa mãn 2 điều kiện.
-Thứ nhất, người đó phải là người mà ta tính toán ra rằng đủ khả năng để ta truyền thừa y bát.
-Còn thứ hai, cũng là điều kiện quan trọng nhất, đó chính là hữu duyên.
Mọi người trong phòng vẫn im lặng mà nghe Thiên Cơ Tử giải thích.
Thiên Cơ Tử nở nụ cười nhìn Ninh Thiên Nhai rồi tiếp tục nói.
-Lúc trước ta đã tính toán rằng, nàng là người phù hợp làm đệ tử của ta, vì thế nàng đã thỏa mãn điều kiện thứ nhất.
-Còn về điều kiện thứ hai, hiện tại ta xuất hiện ở đây cũng là để thử xem nàng có hữu duyên với ta hay không.
Lâm Thanh Phong gật đầu, hắn nở nụ cười nhìn Ninh Thiên Nhai rồi nói.
-Đã như vậy, thì lần này phải dựa vào chính nàng rồi.
Ninh Thiên Nhai có chút sợ hãi, nàng không biết khảo nghiệm mà Thiên Cơ Tử đặt ra cho nàng là gì, vì thế nàng nắm chặt lấy cánh tay của Lâm Thanh Phong.
Nhìn biểu hiện của nàng, Thiên Cơ Tử nở nụ cười rồi giải thích.
-Đừng lo lắng, chỉ là một khảo nghiệm đơn giản, ngươi chỉ cần trả lời ta vài câu hỏi nhỏ là được.
Thiên Cơ Tử nói rồi, hắn lấy trong nhẫn trữ vật ra năm cái thùng gỗ lớn được đóng kín, không nhìn thấy bên trong.
Hắn chỉ tay vào một cái thùng rồi giải thích.
-Đây là những chiếc thùng gỗ được bao phủ trận pháp ngăn cách thần thức, ta đã đặt vào mỗi chiếc thùng một món đồ, ngay cả Độ Kiếp kì cũng đừng hòng nhìn thấy được vật được đặt ở bên trong.
-Và đây cũng là câu hỏi đầu tiên ta dùng để khảo nghiệm ngươi, ngươi hãy nói cho ta biết, ta đã bỏ gì vào những chiếc thùng này.
Mọi người trong phòng đều trợn mắt, đây thật là khảo nghiệm về độ hữu duyên sao?
Nhìn kiểu nào cũng thấy được đây là khảo nghiệm vận khí a?
Dưới con mắt trợn trừng của từng người, Thiên Cơ Tử nở nụ cười rồi giải thích.
-Trên đời này, phải có vận khí thì mới hữu duyên mà gặp mặt không phải sao?
Nghe lời giải thích này của Thiên Cơ Tử, tất cả mọi người đều trầm mặc một lúc rồi đồng thời gật đầu.
Lâm Thanh Phong thở ra một hơi, hắn vỗ nhẹ lấy bàn tay của Ninh Thiên Nhai rồi lên tiếng.
-Yên tâm đi Thiên Nhai, nàng cứ việc trả lời thỏa thích, nếu trả lời sai thì chúng ta sẽ tìm cách khác giúp nàng tu luyện.
Được Lâm Thanh Phong an ủi, Ninh Thiên Nhai gật đầu một cái, ánh mắt của nàng trở nên kiên định rồi nhìn về năm thùng gỗ lớn.
Dưới ánh nhìn của mọi người trong phòng, Ninh Thiên Nhai chỉ tay về từng chiếc thùng rồi lên tiếng.
-Trong những chiếc thùng này, ngoài chiếc đầu tiên có một bình thuốc cùng chiếc thứ hai có một quyển sách ra, còn lại đều trống rỗng.
Mọi người trong phòng đều mộng bức mà nhìn Ninh Thiên Nhai, chỉ trừ Thiên Cơ Tử một mặt không đổi sắc mà vẫn nở nụ cười nhìn nàng rồi hỏi.
-Câu trả lời của ngươi là chắc chắn a?
Ninh Thiên Nhai hít sâu một hơi rồi kiên định gật đầu.
Thật sự nàng biết đây đều là nói nhảm, nhưng nàng chỉ nghĩ được bao nhiêu đó nên nàng quyết định không đổi câu trả lời nào khác.
Thiên Cơ Tử nở nụ cười gật đầu với nàng, hắn cũng nhanh chóng cho nàng đáp án.
Thiên Cơ Tử phất tay một cái, năm chiếc thùng đều đồng loạt mở ra.
Cũng như đáp án của Ninh Thiên Nhai đưa ra, chiếc thùng đầu tiên có một bình đan dược, chiếc thùng thứ hai thì có một quyển sách, còn lại ba chiếc đều trống rỗng.
Tất cả mọi người trong phòng đều mộng bức, ngay cả Ninh Thiên Nhai cũng không thể tin được mà nhìn đáp án.
Một lúc sau, Thiên Cơ Tử nở nụ cười với mọi người trong phòng rồi nói tiếp.
-Đã biết đáp án a? Như vậy chúng ta sẽ tới câu hỏi thứ hai, và đây cũng là câu hỏi cuối cùng mà ta sẽ đặt ra.
Ninh Thiên Nhai một mặt vẫn đang mộng bức, nhưng khi nghe tới khảo nghiệm cuối cùng thì nàng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh rồi gật đầu.
Thiên Cơ Tử nở nụ cười rồi lấy ra một miếng vải đen, hắn đưa tới cho Ninh Thiên Nhai rồi nói.
-Muốn bái sư, thì điều trước tiên cần làm là ngươi sẽ phải quỳ xuống bái sư, khảo nghiệm lần này cũng rất đơn giản.
-Ngươi chỉ cần đeo miếng vải đen này vào mắt, nó có tác dụng ngăn cản tất cả giác quan của ngươi, ngươi chỉ có thể cảm nhận được một ít phương hướng, ngoài ra sẽ không còn cảm nhận được gì khác.
-Còn ta thì sẽ đứng ở một hướng khác trong phòng này, nếu như ngươi có thể không dùng thần thức, cũng không cần sự trợ giúp nào mà bước đến trước mặt ta rồi quỳ xuống bái sư thì ta sẽ nhận ngươi làm đệ tử.
-Nên nhớ rằng, ngươi chỉ có một cơ hội duy nhất, chỉ cần ngươi quỳ sai phương hướng thì coi như ngươi thất bại.
Khảo nghiệm này của Thiên Cơ Tử cũng khiến mọi người đều mộng bức, khảo nghiệm này thực sự rất khó.
Hiện tại tất cả mọi người đều đang đứng tại sảnh tiếp khách của Bạch Dạ, căn phòng này không tính lớn, nhưng cũng rộng hơn 50m2.
Vì thế khảo nghiệm này đối với một phàm nhân như Ninh Thiên Nhai thật sự rất khó.
Tất cả mọi người đều không nói gì mà yên lặng nhìn Ninh Thiên Nhai.
Ninh Thiên Nhai yên lặng một chút rồi nhìn sang Lâm Thanh Phong.
Lâm Thanh Phong gật đầu một cái rồi lên tiếng cổ vũ.
-Thiên Nhai cố lên.
Được sự cổ vũ của Lâm Thanh Phong, Ninh Thiên Nhai hít sâu vào một hơi rồi gật đầu tiếp nhận lấy mảnh vải đen.
Thiên Cơ Tử gật đầu một cái rồi lên tiếng.
-Đã như vậy, trước khi khảo nghiệm bắt đầu, phiền mọi người đều đi ra ngoài, cũng không cần phải đóng cửa, mọi người có thể ở phía ngoài mà nhìn xem, ta sẽ không lừa dối.
Tất cả mọi người trong phòng nghe xong đều gật đầu rồi bước ra ngoài, bọn hắn cũng biết được bọn hắn không nên làm phiền Ninh Thiên Nhai khảo nghiệm, vì thế tất cả đều bước ra ngoài.
Nhìn trong phòng hiện tại đã không còn ai khác, mọi người đều đứng bên ngoài nhìn vào, Thiên Cơ Tử gật đầu một cái rồi nói với Ninh Thiên Nhai.
-Như vậy, sau khi ngươi đeo lên miếng vải đen, ta cũng sẽ tìm một hướng khác, ngươi chỉ cần tự đếm đến 30 thì khảo nghiệm sẽ bắt đầu.
Ninh Thiên Nhai gật đầu rồi nàng đeo lên miếng vải để bịt mắt.
….Hết Chương 104….
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK