“Sẽ không?” Ô Ngữ Dung kinh ngạc nhướng mày, biết bạn trai mình ôm ấp với người phụ nữ khác, không đau lòng cũng không ghen tuông sao?
Bất kỳ một người phụ nữ bình thường nào cũng không thể tiếp nhận? Huống chi đó là Lý Nhược Băng chứ!
“Đúng vậy, sẽ không.” Ngô Thần mỉm cười lại nói một lần nữa, giọng nói rất nhẹ nhàng rất bình thản: “Tôi có những người phụ nữ khác, cô ấy cũng sẽ không để ý điều này có vấn đề gì chứ?”
“Cậu còn có những phụ nữ khác?” Ô Ngữ Dung trực tiếp bắt lấy trọng điểm: “Hơn nữa Lý Nhược Băng biết, cậu có những phụ nữ khác?”
“Đúng vậy!” Ngô Thần mỉm cười gật đầu: “Quan hệ của tôi và Nhược Băng chúng tôi đúng là đang yêu nhau, nhưng... bà biết đấy cô ấy cũng không phải là một người phụ nữ bình thường.”
Ô Ngữ Dung say rượu nở nụ cười, lông mày hơi nhếch lên.
Bà ta thực sự hơi say, đã rơi vào trạng thái say rượu, mặc dù tư duy vẫn tỉnh táo nhưng dáng vẻ mơ hồ, không hề giống bộ dáng bình thường! Ví dụ như biểu cảm, lộ ra vẻ mê hoặc.
Ô Ngữ Dung đương nhiên biết, Lý Nhược Băng không phải là người phụ nữ bình thường.
Ngô Thần đương nhiên cũng không phải là người đàn ông bình thường.
Nhưng... vẫn rất kỳ lạ!
“Những người phụ nữ khác của cậu, cậu Ngô, có thể nói một chút sao? Ví dụ như... Ai?” Ô Ngữ Dung hỏi, giờ phút này bà ta đang bị dao động giữa hai lựa chọn cho nên bà ta muốn biết, những người phụ nữ khác của Ngô Thần, là ai!
“Ví dụ như...” Ngô Thần trầm ngâm một chút, mỉm cười nói: “Tô Thanh Ảnh.”
“Tô Thanh Ảnh?” Ô Ngữ Dung lập tức trừng mắt.
Tô Thanh Ảnh là người phụ nữ của Ngô Thần?
Tin tức này quá kinh khủng rồi!
Tô Thụy Văn chính là nhà giàu nhất Đông Hải! Bất luận như thế nào, Tô Thụy Văn và những nhà giàu khác ở Đông Hải địa vị cũng cao hơn mấy phần! Mà Tô Thanh Ảnh sau khi đoạt quyền trong hội đồng quản trị thì toàn bộ Đông Hải đều hiểu rõ, Tô Thụy Văn rất có thể sớm lui xuống, không cần phải đợi đến lúc thân thể đau ốm mới rút lui.
Rất nhanh Tô Thanh Ảnh có thể trở thành người cầm quyền của đế quốc thương nghiệp Kim Phúc!
Cô ta là người phụ nữ của Ngô Thần?
Tin tức này so với tin tức xuất thân bình thường của bạn trai Lý Nhược Băng còn bùng nổ hơn! Dù sao Lý Nhược Băng là người độc lập, không nghe sự sắp xếp của người nhà, muốn làm gì thì làm cái đó!
Tô Thanh Ảnh lại không giống vậy!
Hơn nữa, hiện tại Tô Thanh Ảnh còn là đệ nhất mỹ nữ của Đông Hải.
Ô Ngữ Dung nghĩ đi nghĩ lại, trong đầu đột nhiên xẹt qua một tia chớp!
“Chuyện trong hội đồng quản trị Kim Phúc...” Ô Ngữ Dung lập tức hỏi, trong giọng nói mang theo vẻ nghi hoặc, cũng mang theo vẻ không thể tin được, bà ta không thể tin được suy đoán của mình sẽ là thật! Mặc dù bà ta phỏng đoán theo bản năng!
“Tôi sắp xếp.” Ngô Thần lại trực tiếp mỉm cười gật đầu thừa nhận.
Vẻ mặt Ô Ngữ Dung hoàn toàn cứng đờ.
Bà ta say rồi không thể quản lý cảm xúc của mình như bình thường, cho nên thời gian ngẩn người có hơi lâu, bà ta đã viết hết suy nghĩ của mình trên mặt, vẻ mặt không thể tin được.
“Cậu sắp xếp trong bao lâu? Cậu đã tìm ai?” Ô Ngữ Dung lại hỏi.
“Một ngày....” Ngô Thần lại suy nghĩ một chút nói, không nói cụ thể tìm ai, bởi vì không quan trọng, cũng không cần để Ô Ngữ Dung biết rõ như vậy.
Một ngày... Thời gian này đủ chấn động!
Chấn động... Ô Ngữ Dung cũng nghi hoặc, có phải Ngô Thần đang chém gió không! Chính bản thân Ô Ngữ Dung cũng cảm thấy có chút kỳ quái, bà ta vậy mà không nghi ngờ, Ngô Thần nói Tô Thanh Ảnh người phụ nữ của anh, bà ta cảm thấy rất hợp lý. Càng nghĩ càng hợp lý!
Bà ta chỉ là hoài nghi, Ngô Thần nói mất có một ngày, quá khoa trương rồi!
Bà ta không biết là, Ngô Thần không chỉ không khoa trương, ngược lại anh còn nói thêm. Trên thực tế anh chỉ dùng nửa đêm, trước sau không đến sáu tiếng.
Ô Ngữ Dung ngây ngốc một hồi lâu, trầm mặc.
Bà ta nhìn Ngô Thần một hồi lâu, nghĩ tới ngay từ lúc bắt đầu, lúc Ngô Thần mới tới, lại nghĩ tới nội dung cuộc nói chuyện chưa tới hai tiếng của hai người... Cảm giác thật kỳ diệu! Cuộc sống vốn dĩ có trật tự ổn định nhưng sau khi Ngô Thần xuất hiện trong phòng làm việc thì trở nên dậy sóng!
Ngay từ lúc bắt đầu Ngô Thần đã rất lớn mật! Dám nói “tôi có ý với bà”! Anh cũng rất thần kỳ! Anh giúp Lý Nhược Băng có được cuộc sống tự do? Thậm chí từ thủ đoạn mà hủy hoại toàn bộ nhà họ Đinh?
Anh còn giúp Tô Thanh Ảnh đoạt quyền? Bởi vì không dính đến tình hình chung, cho nên anh có thể dễ dàng giải quyết?
Anh thật sự rất thần kỳ, còn rất trẻ, còn rất đẹp trai...
Ánh mắt Ô Ngữ Dung nhìn về phía Ngô Thần, càng tỏa ra sự vi diệu, Ô Ngữ Dung từng nghĩ tới, nếu như mình bản thân bà ta dính dáng đến tình yêu, dĩ nhiên bà ta chỉ muốn làm người tình, bà ta không quan tâm, nhưng bên kia của đối phương không thể không quan tâm, biết sự tồn tại của bà ta sẽ xảy ra chuyện phiền phức.
Mà bây giờ, không có một chút phiền phức nào cả.
Cán cân trong lòng bà ta đang nhanh chóng ngả nghiêng!
Rượu quả là đồ tốt.
Nếu như không có rượu, tâm tư Ô Ngữ Dung chắc chắn sẽ không phải như bây giờ! Sẽ rất kém!
Nhưng bởi vì có rượu! Dưới tác dụng của cồn, tâm tư của con người sẽ trở nên càng lớn mật hơn! Cồn sẽ khiến người ta có những hành động thất lễ. Không che giấu suy nghĩ trong lòng mình.
Hôm nay Ô Ngữ Dung thực sự uống hơi nhiều, dưới tính toán của Ngô Thần không uống nhiều cũng sẽ không nói chuyện đến bây giờ.
Dùng một chuyện lớn liên quan đến cuộc sống của bà ta, một mực giữ chặt bà ta, khiến bà ta không thể không đàm phán với Ngô Thần…
“Cậu Ngô...” Ô Ngữ Dung cuối cùng cũng mở miệng, bà ta muốn nói gì đó, nhưng không nói ra, mà lập tức đứng lên, nói: “Ngại quá, tôi đi vệ sinh một chút…”
“Xin cứ tự nhiên.” Ngô Thần mỉm cười.
Ô Ngữ Dung trước tiên đi đến bàn làm việc, cầm lấy túi cầm tay của mình, sau đó mới đi về phía toilet, bước chân ổn định, một bình rượu đỏ đủ để khiến cho bà ta say không nhẹ, nhưng cũng chưa đến mức không đi nổi, trước đó bà ta đã đá rơi giày cao gót, bây giờ đi chân trần nên bước chân vững vàng.
Phòng làm việc này có toilet riêng.
Ô Ngữ Dung đi vào đóng cửa, một phút sau, trong toilet vang lên tiếng xả nước lại đợi một lúc... Trong toilet, Ô Ngữ Dung đứng trước bồn rửa tay, vừa đóng lại vòi nước.
Bà ta nhìn mình trong gương, thấy bản thân bởi vì uống rượu mà mặt hơi đỏ lên, mặc dù đã không còn là thiếu nữ, nhưng so với thiếu nữ còn ý vị hơn, nhất là sau khi uống rượu.
Nhìn bản thân mình trong gương một lúc lâu, Ô Ngữ Dung cũng không biết đang suy nghĩ gì, bà ta đưa tay vén tóc của mình, vén về phía sau, lại kéo cổ áo sơ mi của mình, sửa sang lại một chút.
“Ô Ngữ Dung, mày có cần mặt mũi nữa không? Cậu ta mới hai mươi hai tuổi thôi!” Ô Ngữ Dung nhìn bản thân trong gương đột nhiên thấp giọng mở miệng, chửi mình, mắng xong lại cười, nụ cười trong men say tràn đầy mê hoặc.
Hai tay bà ta nâng mình mặt lên, nhấp miệng môi dưới, khẽ cười chớp mắt.
Sau đó, bà ta mở túi cầm tay của mình ra, từ bên trong lấy ra một cái son môi…
Năm phút sau.
Cửa toilet mở ra.
“Cậu Ngô, thời gian không còn sớm nữa.” Ô Ngữ Dung từ trong toilet đi ra, còn cố ý nhìn thời gian trên đồng hồ đeo tay.
Ngô Thần đang lúc ba giờ chiều, mà bây giờ đã năm giờ rồi.
“Muốn cùng ăn cơm tối không?” Ô Ngữ Dung mời Ngô Thần: “Chúng ta có thể chuyển sang nơi khác, tiếp tục tâm sự...”
“Được thôi.” Ngô Thần ngồi trên ghế sô pha quay đầu mỉm cười nhìn Ô Ngữ Dung đang đi qua.
“Vậy Cậu Ngô đợi tôi một chút, tôi phải thay quần áo...” Ô Ngữ Dung còn chưa nói xong.
Đinh linh linh…
Là điện thoại của Ngô Thần vang lên, đánh gãy lời nói của Ô Ngữ Dung.
Ngô Thần lấy điện thoại ra xem… Là Tô Thanh Ảnh gọi điện tới!