Tiểu Ân giận dỗi Âu Minh Triết.
Cũng không biết nguyên do là gì, nhưng mà hai ngày rồi hắn chưa được chạm vào người của vợ nhỏ. Hắn mấy lần cố gắng bắt chuyện lại bị cô bơ đi, nếu có trả lời thì chỉ ập ờ qua chuyện, đôi mắt trong veo kia còn như đang có tâm sự rất nặng nề…
Một ngày nọ, Âu thiếu gia từ mấy trang mạng học được cách khiến vợ nhỏ hết giận bằng các công thức nấu ăn.
Vậy là ngay sáng hôm sau, khi mặt trời còn chưa ló dạng, tổng tài nghiêm chỉnh đã rời khỏi sô pha ấm áp, bước chân nhè nhẹ xuống dưới bếp, lấy đồ đã chuẩn bị sẵn trong tủ lạnh ra, chuẩn bị thực hiện “bữa sáng tình yêu” cho Tiểu Ân bất ngờ.
Thời điểm này người hầu và quản gia đều chưa tới làm việc nên trong nhà chỉ còn có hai người bọn họ.
Bất ngờ từ món ăn còn chưa thấy đâu, Tiểu Ân nằm trên lầu đã bất ngờ vì thính giác cảm nhận được hương khói lượn lờ. Đến lúc cô chạy xuống dưới phòng bếp thì lò nướng đã bốc khói đen, còn hung thủ gây ra vụ nổ này thì đang mím môi đứng một bên tròn mắt nhìn, tay còn đang cầm xô nước.
Tiểu Ân thấy vậy, trong đầu đã mường tượng ra khung cảnh nấu nướng đầy phong ba của ông xã nhà mình. Cố gắng nhịn cười hết mức có thể, cô chạy thật nhanh tới nơi hắn đang đứng, lôi ra phòng khách, lúc này mới vờ như tò mò hỏi hắn:
“Triết, anh có bị thương ở đâu không? Mà sao 5 giờ sáng lại xuống dưới bếp làm gì vậy? Còn nữa, lò nướng vì sao lại bốc cháy vậy?”
Đôi mắt màu hổ phách đáng thương hề hề nhìn vợ nhỏ, đưa ngón tay có chút phồng lên cho cô xem rồi cất tiếng bi thương.
“Bị thương rồi, định làm bữa sáng cho em… Sau đó…”
Tiểu Ân ban đầu còn muốn cười, nhưng khi nhìn thấy vết phỏng nhẹ trên khớp tay thon dài của hắn thì lập tức trở nên nghiêm túc, đau lòng trách cứ:
“Ai bảo anh ham hố mấy vụ này chứ, trước đây anh cũng chưa bao giờ động tay vào mà? Ngồi yên đây để em sơ cứu.”
“Tại anh muốn lấy lòng em… Tiểu Ân, nếu như anh có làm sai việc gì, em cứ trực tiếp mắng anh đánh anh, đừng bơ anh như vậy, anh thật sự đau lòng.”
Tiểu Ân nhìn khuôn mặt đáng thương của Minh Triết, lòng mơ hồ tự hỏi bản thân từ bao giờ giận dỗi anh?
“Không có nha, em không giận dỗi.”
“Nhưng em bơ anh đi, ánh mât rõ đăm chiêu, còn không muốn cùng anh nằm một giường.” - Khuôn mặt hắn đã gần như khóc đến nơi.
Tiểu Ân khẽ “ah” một tiếng, là do cô mấy bữa nay đang vẽ một bộ truyện ngược tâm ngược thân… Aiza, nhập tâm quá lại khiến ông xã của cô chịu thiệt rồi.
Cô đành phải nhỏ giọng giải thích cho hắn hiểu, sau còn hứa bồi thường cho hắn. Lại ngồi dỗ hắn đến lúc người làm đến mới thôi.
Chẳng qua, Tiểu Ân đêm đó bị tiểu Triết nhà ta cho lăn giường đến gần sáng mới bỏ qua, loáng thoáng còn nghe hắn nói gì đó cảm ơn… Bất quá, cô vì mệt nên đã ngủ thϊếp đi.
Cô không hề biết, chính bản thân là hạt thóc nhỏ bị diều hâu mang họ Âu lừa đảo. Phỏng phiếc gì chứ, Âu Minh Triết năm 15 tuổi đã có thể thông thạo mọi món Âu Á cả rồi.
Mà người bày ra mưu kế này, Dương Lâm đang cầm đồ chơi nhỏ chơi với đứa con trai trong lòng.
“Lớn nhanh con nhé, lão Âu đang chờ con để kết thông gia kìa.”
…
Ah, cuối cùng đã kết thúc truyện rồi. Một bộ truyện kéo dài 3 năm haha. Đoạn thời gian dài gió khônh onl được vì chuyện riêng của bản thân. Nhưng mà khi quay trở lại vẫn nhận được sự yêu thích của các bạn quả thật là niềm vinh hạnh của gió.
Gửi lời cảm ơn chân thành đến những đọc giả đáng yêu của tớ, cảm ơn các bạn rất nhiều nhé!
Ngày mai gió sẽ ra truyện mới, haiza, hổng biết nó sẽ đi về đâu nữa. Nhưng mà đam mê viết lách quá, vậy nên lại vui vẻ đào hố thôi haha.
À, những bạn nào chưa theo dõi mình thì cho mình xin một vé follow nhé, thân ái hihi
Cũng không biết nguyên do là gì, nhưng mà hai ngày rồi hắn chưa được chạm vào người của vợ nhỏ. Hắn mấy lần cố gắng bắt chuyện lại bị cô bơ đi, nếu có trả lời thì chỉ ập ờ qua chuyện, đôi mắt trong veo kia còn như đang có tâm sự rất nặng nề…
Một ngày nọ, Âu thiếu gia từ mấy trang mạng học được cách khiến vợ nhỏ hết giận bằng các công thức nấu ăn.
Vậy là ngay sáng hôm sau, khi mặt trời còn chưa ló dạng, tổng tài nghiêm chỉnh đã rời khỏi sô pha ấm áp, bước chân nhè nhẹ xuống dưới bếp, lấy đồ đã chuẩn bị sẵn trong tủ lạnh ra, chuẩn bị thực hiện “bữa sáng tình yêu” cho Tiểu Ân bất ngờ.
Thời điểm này người hầu và quản gia đều chưa tới làm việc nên trong nhà chỉ còn có hai người bọn họ.
Bất ngờ từ món ăn còn chưa thấy đâu, Tiểu Ân nằm trên lầu đã bất ngờ vì thính giác cảm nhận được hương khói lượn lờ. Đến lúc cô chạy xuống dưới phòng bếp thì lò nướng đã bốc khói đen, còn hung thủ gây ra vụ nổ này thì đang mím môi đứng một bên tròn mắt nhìn, tay còn đang cầm xô nước.
Tiểu Ân thấy vậy, trong đầu đã mường tượng ra khung cảnh nấu nướng đầy phong ba của ông xã nhà mình. Cố gắng nhịn cười hết mức có thể, cô chạy thật nhanh tới nơi hắn đang đứng, lôi ra phòng khách, lúc này mới vờ như tò mò hỏi hắn:
“Triết, anh có bị thương ở đâu không? Mà sao 5 giờ sáng lại xuống dưới bếp làm gì vậy? Còn nữa, lò nướng vì sao lại bốc cháy vậy?”
Đôi mắt màu hổ phách đáng thương hề hề nhìn vợ nhỏ, đưa ngón tay có chút phồng lên cho cô xem rồi cất tiếng bi thương.
“Bị thương rồi, định làm bữa sáng cho em… Sau đó…”
Tiểu Ân ban đầu còn muốn cười, nhưng khi nhìn thấy vết phỏng nhẹ trên khớp tay thon dài của hắn thì lập tức trở nên nghiêm túc, đau lòng trách cứ:
“Ai bảo anh ham hố mấy vụ này chứ, trước đây anh cũng chưa bao giờ động tay vào mà? Ngồi yên đây để em sơ cứu.”
“Tại anh muốn lấy lòng em… Tiểu Ân, nếu như anh có làm sai việc gì, em cứ trực tiếp mắng anh đánh anh, đừng bơ anh như vậy, anh thật sự đau lòng.”
Tiểu Ân nhìn khuôn mặt đáng thương của Minh Triết, lòng mơ hồ tự hỏi bản thân từ bao giờ giận dỗi anh?
“Không có nha, em không giận dỗi.”
“Nhưng em bơ anh đi, ánh mât rõ đăm chiêu, còn không muốn cùng anh nằm một giường.” - Khuôn mặt hắn đã gần như khóc đến nơi.
Tiểu Ân khẽ “ah” một tiếng, là do cô mấy bữa nay đang vẽ một bộ truyện ngược tâm ngược thân… Aiza, nhập tâm quá lại khiến ông xã của cô chịu thiệt rồi.
Cô đành phải nhỏ giọng giải thích cho hắn hiểu, sau còn hứa bồi thường cho hắn. Lại ngồi dỗ hắn đến lúc người làm đến mới thôi.
Chẳng qua, Tiểu Ân đêm đó bị tiểu Triết nhà ta cho lăn giường đến gần sáng mới bỏ qua, loáng thoáng còn nghe hắn nói gì đó cảm ơn… Bất quá, cô vì mệt nên đã ngủ thϊếp đi.
Cô không hề biết, chính bản thân là hạt thóc nhỏ bị diều hâu mang họ Âu lừa đảo. Phỏng phiếc gì chứ, Âu Minh Triết năm 15 tuổi đã có thể thông thạo mọi món Âu Á cả rồi.
Mà người bày ra mưu kế này, Dương Lâm đang cầm đồ chơi nhỏ chơi với đứa con trai trong lòng.
“Lớn nhanh con nhé, lão Âu đang chờ con để kết thông gia kìa.”
…
Ah, cuối cùng đã kết thúc truyện rồi. Một bộ truyện kéo dài 3 năm haha. Đoạn thời gian dài gió khônh onl được vì chuyện riêng của bản thân. Nhưng mà khi quay trở lại vẫn nhận được sự yêu thích của các bạn quả thật là niềm vinh hạnh của gió.
Gửi lời cảm ơn chân thành đến những đọc giả đáng yêu của tớ, cảm ơn các bạn rất nhiều nhé!
Ngày mai gió sẽ ra truyện mới, haiza, hổng biết nó sẽ đi về đâu nữa. Nhưng mà đam mê viết lách quá, vậy nên lại vui vẻ đào hố thôi haha.
À, những bạn nào chưa theo dõi mình thì cho mình xin một vé follow nhé, thân ái hihi