Mục lục
[Dịch] Che Trời (Già Thiên)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Qua một vạn năm ngàn năm, chốn cũ Lệ thành đã tan thành mây khói, nơi này bây giờ chỉ còn có cát bụi bao phủ, hầu như không còn vật gì tồn tại được đến bây giờ nữa.

Tuy nhiên, mảnh đất xa xưa ấy lúc này lại có rất nhiều tu sĩ tụ tập, mấy người như Kim Sí Tiểu Bằng vương, Thần thể Khương gia, Diêu Quang thánh tử, Cơ Hạo Nguyệt phân ra đứng ở bốn hướng khác nhau, người nào người nấy chiến ý dâng cao, khí khái bễ nghễ thiên hạ, thật giống như bốn vị thần linh giáng thế.

Ở cuối đường chân trời, một chiếc thần thuyền khổng lồ ngang trời xuất thế, rồi có thêm một chiến xa cùng nhau bay tới, làm cho vòm trời run rẩy liên tục.

- Đại Diễn thánh địa và Vạn Sơ thánh địa!
Diêu Hi chớp chớp mắt, nói.

Hai ánh mắt vô cùng sắc bén, chia ra từ thần thuyền và chiến xa cổ xưa nhìn thẳng tới khu vực này, tựa như có thể xuyên qua cả xương người, khí thế cường đại làm cho người ta phải run sợ. Truyền nhân của hai đại Thánh Địa thật quá kinh khủng, người người phải khiếp sợ.

Đại Diễn thánh địa và Vạn Sơ thánh địa đều là những Thánh Địa cổ xưa nhất Đông Hoang, địa vị rất lớn, chỉ riêng hai từ "Đại Diễn" và "Vạn Sơ" trong tên Thánh Địa của họ là đã có ý nghĩa không tầm thường rồi.

Đột nhiên có một đám mây tím vô biên vô hạn, quý không thể nói, thần thành đến mức không thể xâm phạm, xuất hiện ở hướng đông. Từ trước tới nay, hiện tượng mây tím xuất hiện ở hướng đông được xem là điềm lành, là vận may thuận lợi.

Một tòa cung điện to lớn ngự trên đám mây màu tím đó đáp xuống. Tòa cung điện này mờ ảo khó thấy, chung quanh có những cánh hoa màu tím xinh đẹp, làm cho cả thiên địa cũng bị lây nhiễm một chút khí tức thần thánh.

- Tử Phủ thánh địa tới rồi!
Đoạn Đức ngẩng đầu lên nhìn, nói.

Không cưỡi chiến xa, cũng không ngự thần thuyền, bọn họ trực tiếp dùng một tòa cung điện phá không đến đây, thật sự làm cho người ta phải sợ hãi.

Tử Phủ, truyền thuyết đây là nơi các tiên nhân cư ngự. Dám lấy tên như vậy để làm tên gọi giáo phái của mình, thực lực Thánh Địa này chắc chắn rất kinh khủng.

Ngay lúc này, một tòa đạo quán im lặng không một tiếng động hiện ra ngay trên không trung, tỏa ra khí tức đại đạo vô thượng, làm cho người ta có cảm giác như nó vượt qua thời viễn cổ rồi xuất hiện ở nơi đây. Tuy có rất nhiều người, nhưng không có ai chú ý là nó xuất hiện từ lúc nào.

Nó không to lớn, cũng không mỹ lệ hùng tráng, toàn bộ chỉ được xây từ những viên đá xanh bình thường, chất phác tự nhiên, nhưng chính nhờ cái bình thường ấy, nó lại làm cho người ta có cảm giác đại đạo vô biên vô hạn.

- Đạo Nhất thánh địa cũng phái người tới!
Cái miệng nhỏ nhắn của Trương Tử Nguyệt khẽ chu lên, vô cùng kinh ngạc.

Cung điện màu tím ngang trời xuất thế, đạo quán cổ xưa đồ sộ bất động, cả hai đại Thánh Địa này đều phái không ít đệ tử trẻ tuổi tới, trong đó còn có các nữ đạo sĩ như các tiên tử giáng trần, tất cả đều mặc đạo bào.

Nhưng mà, truyền nhân mạnh nhất trong số bọn họ lại không tản phát thần lực cường đại, tất cả đều lẳng lặng huyền phù trong không trung, không có hành động gì khác lạ.

Từ biểu hiện của các đại Thánh Địa, có thể thấy bọn họ còn chưa có ý định tranh phong ngay lúc này.

Tại chốn cũ của Lệ thành, ngoài Khương gia, Cơ gia, Diêu Quang, Dao Trì ra, những đại Thánh Địa khác cũng chạy tới đây. Cửu Bí xuất hiện làm kinh động thiên hạ, môn thần thuật vô chủ này khiến tất cả đứng ngồi không yên.

Man thú gầm thét, rống động cả đất trời, lại có thêm một số người bay tới nữa. Những người này vừa tới liền đưa mắt nhìn quanh một chút, rồi đáp xuống tụ tập chung với đám người Ngô Trung Thiên, Lý Hắc Thủy, Khương Hoài Nhân: con cháu của các thủ lĩnh mười ba nhóm giặc cướp lớn ở Bắc vực đã tập trung đầy đủ.

"Ầm ầm"

Một chiếc cổ thuyền hình dáng hung dữ, dài đến ngàn trượng, nhìn từ xa giống như một con hung thú Hoang Cổ đang ngẩng đầu lên cao phá không đến, đây là cường giả của Yêu tộc.

Phía sau cổ thuyền ngàn trượng này còn có mấy chục chiến chiến thuyền đi theo, Nhan Như Ngọc đứng ở trên mũi thuyền quan sát hết thảy, mà bên cạnh nàng còn có ba cường giả trẻ tuổi của Yêu tộc cùng đứng song song nữa.

Cửu Bí xuất hiện dẫn động phong vân, người tới đây càng lúc càng nhiều. Ngoại trừ các đại Thánh Địa, các thế lực lớn cũng phái người tới tham dự, không có ai muốn bỏ qua cơ hội này cả. Đây là một Bí vô chủ trong Cửu Bí, người nào nhận được thì nó sẽ thuộc về người đó.

Đoạn Đức cười đến nỗi híp mắt lại, mở miệng nói:
- Thần vương Cơ gia tương lai, không phải ngươi muốn đại chiến một trận sao? Các đại Thánh Địa đều lần lượt xuất hiện, tuy ngươi là Thần thể, có lẽ đánh được một người, nhưng nhiều người như vậy, chắc chắn ngươi không phải là đối thủ. Hơn nữa, ta sợ rằng trong đấy còn có những người không kém ngươi.

- Đạo sĩ mập ngươi thật xấu xa, đừng có khiêu khích ca ca ta!
Cơ Tử Nguyệt nhe răng cau mày dọa Đoạn Đức.

- Cửu Bí còn chưa xuất hiện, sẽ không có ai động thủ!

Cơ Hạo Nguyệt rất bình tĩnh, chiến ý dâng cao khi nãy được thu liễm vào, thần lực cũng bình tĩnh lại như mặt nước yên tĩnh.

Hắn là Thần Vương thể, cho nên có thể cảm nhận được sát ý cường đại và những uy hiếp chân chính với mình. Một khi Cửu Bí vừa hiện, chắc chắn đại chiến sẽ bắt đầu, và cuộc chiến tranh giành tư cách trở thành Đại Đế cũng chính thức bắt đầu.

Một lát sau, tất cả mọi người đều thu liễm sát ý đáng sợ lại, khu vực này nhất thời trở nên sóng yên bể lặng.

- Đông Hoang quả nhiên đang ở trong thời kỳ cực thịnh, kỳ tài xuất hiện lớp lớp. Nếu không bọn họ không chết, chắc chắn tương lai sẽ có cảnh tượng trăm hoa cùng nở, vô cùng cường thịnh.

- Sợ rằng không có mấy ai nghĩ như ngươi đâu.
Diêu Hi mỉm cười, nụ cười của nàng tựa như một cơn gió xuân mát thổi qua, làm cho nàng ta trở nên cực kỳ xinh đẹp. Nàng nói tiếp:
- Kỳ tài ngút trời, chỉ cần một hoặc hai người là đủ rồi. Nếu như có năm sáu người, hoặc nhiều hơn nữa, sợ rằng đó là bi ai và tai nạn đấy. Một khi họ trưởng thành, thật khó đoán được tương lai sẽ có những trận chiến thảm thiết đến mức nào.

Khi nói những lời này, nàng ta tựa như không đặt mình trong chuyện tranh đấu này, cũng không muốn tham dự vào. Nhưng Diệp Phàm biết Diêu Hi này tuyệt đối không đơn giản, nếu như thật sự có đại chiến giữa những người trẻ tuổi với nhau, thực lực của nàng ta chắc chắn rất đáng sợ. Nàng ta có thần niệm vô cùng cường đại, so với hắn không thua kém chút nào, đây chính là một đòn sát thủ chí mạng, nhưng không có ai ngoài hắn biết cả.

Đoạn Đức nguyền rủa, nói:
- Những tên khốn khiếp gian xảo này, khi nãy cố ý tỏa sát khí ngất trời để dọa mọi người ở đây, bây giờ lại lặng lẽ phái người đi khai quật chín khu vực còn lại kia.

Mấy ngày trước hắn đã nói xung quanh chốn cũ Lệ thành có tất cả năm mươi bốn đại mộ, qua nhiều ngày khai quật như vậy, những người ở đây đã xem qua hết bốn mươi lăm đại mộ, chỉ còn lại chín nơi là chưa bị động đến.

- Đi, chúng ta mau hành động, nếu như còn chần chừ nữa, sẽ bị người khác nhanh chân đến trước.

Diệp Phàm cảm thấy những việc khác vào lúc này thật giống như hư vô, hắn không quan tâm đến việc đánh sống đánh chết của mấy người trẻ tuổi kia, điều quan trọng nhất với hắn bây giờ là phải tìm được Cửu Bí.

Cuối cùng, chín khu vực đại mộ còn lại cũng bị mọi người chiếm lấy. Khi mấy người Diệp Phàm đi tới, bọn họ thuận lợi chiếm được khu vực tiếp theo mà không có đại chiến xảy ra, tất cả là nhờ Cơ Hạo Nguyệt đang ở chỗ này.

Hiện nay, người này là một trong hai người có thể chất Thần Vương thể ở Đông Hoang, hầu như không có người nào dám cùng tranh phong với hắn. Mặc dù có vài người có thể cùng nhau đứng ngang hàng với hắn, nhưng họ cũng không muốn đại chiến xảy ra ngay bây giờ, nên đã phối hợp tránh xa lẫn nhau.

Trừ các Thánh Địa và Yêu tộc ra, những thế lực khác tất nhiên là người đầu tiên tránh né hắn ra. Thần Vương thể vừa hiện, thần uy vô địch liền xông vào lòng người, ai ai cũng phải kinh sợ.

- Đạo trưởng, ngươi lựa chọn nơi này có chút nắm chắc gì không?
Diêu Hi hỏi.

Đoạn Đức tỏ ra bình tĩnh, nói:
- Bần đạo nghiên cứu tinh túy phương pháp an táng mồ mả, qua nhiều năm như vậy đã có chút tâm đắc. Trong những đại mộ còn ở nơi đây, ta cảm thấy đây là nơi có khả năng khai quật được Cửu Bí nhất.

- Có gì chứng minh không?
Diệp Phàm hỏi.

- Các ngươi tới đây nhìn xem, địa thế ở đây rất đặc biệt.

Đoạn Đức lấy tay chỉ chỉ vào khu vực đại mộ này.

Mặt đất ở nơi tạo thành hình bậc thang, từng bước từng bước đi tới làm cho người ta có cảm giác đang đi lên trời, mà ở nơi xa còn có một con sông giống như một con rồng, con sông này đang cuồn cuộn chảy xiết. Nếu như đứng ở đây mà đưa mắt nhìn về phía xa, quả thật làm cho người ta thấy lòng mình trở nên thoải mái và sung sướng.

- Địa thế như những bậc thang đưa lên trời, còn có một con rồng bạc bay qua, đúng là bảo địa "Ngân long quyển thiên" nổi tiếng trong âm trạch (1).

Mấy người kia nghe như vậy liền nhanh chóng đưa mắt quan sát, quả thật ở đây có một ý cảnh như những gì Đoạn Đức đã nói: một con Chân Long màu bạc muốn cuốn lấy cả trời cao.

- Ở những nơi như vậy, chắc chắn người thường không thể nào xây cất mồ mả được, mà có thể được an táng ở đây, chắc chắn phải là những người có lai lịch lớn. Ở Lệ thành năm xưa, thế gia cổ tu luyện Cửu Bí kia chính là gia tộc quyền quý nhất, vì thế, ta cảm thấy nơi này rất đáng đào.

- Đào mộ cũng cần có những căn cứ chính xác...đạo trưởng, ta thấy ngươi biết rất nhiều điều đó, chắc không ít lần đào mộ rồi đúng không?
Cơ Tử Nguyệt lại nhe răng, nói.

"Ầm ầm"

Những tiếng nổ lớn vang lên, mấy người này đang mạnh mẽ phá đường. Một lúc sau, họ đã tạo được một con đường, xuyên thẳng xuống dưới đất.

Nhưng đã đi xuống hơn trăm thước mà họ vẫn chưa gặp cổ mộ nào, xung quanh chỉ là nham thạch và những viên đá cuội, không giống nơi chôn cất người chết chút nào.

- Đạo trưởng, ngươi chọn sai chỗ rồi, nơi đây không có cổ mộ nào, chỉ là một mảnh đất trống không.

Mấy người này rất thất vọng.

- Không đúng, nhất định ở dưới có mộ. Đã hơn một vạn năm, không thể nào không có ai được an táng ở chỗ này.
Đoạn Đức kiên trì, bảo bọn họ đào tiếp.

Sau khi đào được xuống khoảng ba trăm thước, rốt cuộc đã có những tiếng vang ầm truyền ra, rồi xuất hiện một vùng không gian trống rỗng xuyên thẳng xuống dưới đất.

Đoạn Đức đã đoán đúng rồi, sâu dưới lòng đất có một ngôi một cổ xưa, hơn nữa kích thước của nó còn rất lớn. Ngay lúc này, một cỗ âm khí xông thẳng lên.

- Mau lui lại!

Mấy người này đều lui nhanh về sau, vội vàng trở lại mặt đất. Uế khí ở dưới mặt đất rất nguy hiểm, nếu chỉ có mấy ngàn năm thì còn đơn giản, nhưng nếu nó đã tích tụ hơn vạn năm, nói không chừng ngay cả tu sĩ cũng bị nó ăn mòn đến nỗi biến thành tro bụi.

- Sao nào? Bần đạo nói đúng chứ? Tất cả đều ở trong dự liệu của ta.
Mặt Đoạn Đức đỏ bừng, dường như rất hưng phấn.

Lúc này đã là hoàng hôn, mặt trời cũng gần lặn rồi. Thấy sắc trời dần tối, mấy con quạ ở đằng xa bay lại đáp xuống những cây khô, kêu quạ quạ không ngừng, bọn chúng không hề sợ hãi những người ở đây.

- Đạo trưởng, có thể vào rồi chứ?
Diêu Hi hỏi.

- Chờ một chút nữa, phải đợi đến lúc mặt trời lặn xuống đã.
Đoạn Đức trả lời.

- Tại sao?
Cơ Tử Nguyệt không hiểu vì sao phải làm vậy.

- Ta sợ ở dưới có đồ vật gì đó, tạm thời không vào bây giờ, phải chờ nó ra ngoài đã.
Tên mập này tỏ ra đã có kinh nghiệm từ trước, cẩn thận dặn dò.

- Hình như đạo trưởng khai quật mộ không ít nhỉ?

Mấy người này nghe hắn nói như thế, thật sự không biết nói gì hơn.

"Ầm ầm"

Bỗng nhiên có những tiếng vang giống như thiên quân vạn mã đang ầm ầm chạy từ sâu dưới lòng đất truyền lên, âm thanh rất to, to đến nỗi người ta có cảm giác mình đang đứng trước một đại dương gào thét dữ dội, thật đinh tai nhức óc!

Ngay sau đó, một khí tức thật âm lãnh xông thẳng lên trời, tựa như cái rét giá lạnh của trời đông tháng chạp đột nhiên buông xuống. Tuy mấy người này là tu sĩ, nhưng cũng khẽ run lên một chút.

- Hừ! Ngôi mộ này không đơn giản, khí tức hung lệ và thô bạo, sợ rằng ở dưới có đồ vật gì đó rất đáng sợ.

"Ầm"

Âm khí ngất trời cuồn cuộn xông lên, nhanh chóng nhuộm đen cả bầu trời, giống như có mây đen vô tận đang mãnh liệt kéo đến che phủ cả trời cao.

- Còn đáng sợ hơn những gì ta đã tưởng tượng, đại hung vật ở dưới đã thành tinh thành ma rồi. Hơn nữa, số lượng còn rất nhiều, ta chỉ sợ ở dưới có tồn tại chúng ta không đối phó được.
Đoạn Đức khẽ cau mày, nói suy nghĩ mình ra.

Nơi này tạo nên những chuyện như vậy, tất nhiên làm kinh đông những người khác. Rất nhiều tu sĩ vội vàng xông tới, đưa mắt nhìn xuống dưới.

Mặc dù Cơ Hạo Nguyệt là Thần thể, nhưng hắn cũng không ngăn được hành động của mấy người này, bởi vì các cường giả khác như Kim Sí Tiểu Bằng vương, Diêu Quang thánh tử đã tới đây. Sau đó, các cường giả trẻ tuổi tuyệt đỉnh của Đại Diễn thánh địa, Vạn Sơ thánh địa, Khương gia, Tử Phủ cũng lao đến, nhân vật thống lĩnh đại quân Yêu tộc tới ngay sau đó.

Các đại giáo, truyền nhân của các thủ lĩnh mười ba nhóm giặc cướp chen chúc chạy tới. Tất cả vây quanh nơi này đến mức một giọt nước cũng không lọt ra ngoài được.

"Ầm"

Ngay lúc mặt trời lặn dần sau núi, màn đêm từ từ hạ xuống, bỗng nhiên có một tiếng động làm cho người ta phải sởn tóc gáy từ sâu dưới lòng đất truyền lên. Mọi người đưa mặt nhìn nhau, không hiểu ở dưới đó có gì.

Tiếp theo đó, âm khí ngất trời tiếp tục xông thẳng lên cao, giống như mây đen vô tận đang che phủ cả trời cao.

"Ầm ầm"

Cả mặt đất chấn động dữ dội, tựa như có thiên quân vạn mã đang chạy lên. Còn chưa tới một phút, mọi người đã nhìn thấy có một đội binh mã từ dưới dất vọt ra, sát khí ngất trời.

Những người này, tất cả đều ngồi trên mình các loại dị thú, tay cầm trường thương sắc bén và sáng bóng, thân mặc những bộ áo giáp cổ xưa, ánh sáng lạnh tỏa ra khắp nơi.

- Âm binh âm mã thật cường đại, sao có nhiều như vậy?
Rất nhiều người kinh ngạc, hô to lên.

Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, đã có mấy ngàn âm binh âm mã lao ra, làm chấn động cả thiên địa, âm khí dày đặc tỏa ra khắp nơi. Hơn nữa, còn có rất nhiều âm binh âm mã ở dưới không ngừng vọt ra bên ngoài.

- Nhiều quá! Các âm binh âm mã này rất cường đại, làm sao đối phó được?
Tất cả mọi người đều biến sắc.

- Rốt cuộc cổ mộ ở dưới lớn đến cỡ nào? Mới chỉ một chút mà đã có nhiều âm binh âm mã lao ra như vậy rồi, không biết ở dưới còn nhiều đến mức nào, bọn chúng đang bị cái gì khống chế?

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK