Cánh cửa nhà tù bật mở. Đám tra tấn viên bước vào, trói chặt tư lệnh hạm đội bằng thiết bị giam cầm, lôi hắn đến phòng thẩm vấn. Ngồi xuống chiếc ghế tra tấn cơ khí, khuôn mặt hoảng loạn của hắn thoáng hiện một nụ cười lạnh lẽo khó nhận ra. Hắn biết gã Thống đốc thổ dân khốn kiếp kia lại tìm đến mình.
Tư lệnh hạm đội hiểu rõ số phận mình đã định – cái chết là không thể tránh khỏi. Trong tình cảnh này, hắn chẳng muốn, cũng chẳng chấp nhận để bất kỳ ai chạm tay vào kho báu hắn giấu kín, nhất là Giấy Phép Hành Thương quý giá kia. Để có được nó, hắn đã tàn sát cả Gia tộc Govendi, không chừa một ai. Trong quá trình đó, hắn còn “vui vẻ” một chút với đám phụ nữ của gia tộc – phải nói, hành hạ huyết thống cao quý của Hành Thương Huyết Đế quả là thú vui không gì sánh bằng.
Sau khi cướp sạch Govendi, để giữ bí mật và độc chiếm kho báu, hắn dựng lên một vụ tai nạn không gian, giết chết toàn bộ đám thân tín tham gia. Bảo vật hắn vất vả cướp được, nếu để gã Thống đốc dễ dàng lấy đi, chỉ nghĩ thôi đã đủ khiến hắn phát điên. Vì thế, khi gã đến, hắn sẽ “bất đắc dĩ” khai ra “mật mã đặc biệt” của kho báu, để tên ngu ngốc ấy cùng kho báu hóa thành tro bụi. Đây là đòn trả thù cuối cùng của hắn – chết cũng mãn nguyện.
“Gã khốn chết tiệt!” Roen vội vã bước vào phòng thẩm vấn, giọng gấp gáp: “Ngươi nghĩ thông suốt chưa? Mau khai mật mã mở kho báu!”
Xem ra gã Thống đốc đã tìm thấy kho báu. Tư lệnh hạm đội nở nụ cười cứng nhắc: “Trừ phi ngươi tha thứ cho ta, nếu không ta có chết cũng không khai…”
Hắn phải diễn cho thật, đánh tan nghi ngờ của đối phương, dụ gã bước vào bẫy. Tha thứ ư? Một khi rơi vào tay kẻ thù, sống chết của hắn chỉ là trò chơi trong lòng bàn tay chúng. Dù gã Thống đốc có hứa tha, cũng có thể lật lọng ngay tức khắc, tiễn hắn xuống mồ. Khi tàn sát Govendi, hắn từng hứa nếu đưa ra giấy phép, sẽ tha cho huyết thống còn lại. Kết quả? Tất cả đều chết.
Roen hỏi lại, giọng lạnh: “Ngươi thật sự không chịu khai?”
Tư lệnh hạm đội im lặng, lắc đầu cương quyết. Hắn thầm cười lạnh, định kéo dài thêm chút nữa, chờ tra tấn rồi mới “khai” mật mã – như vậy mới đáng tin.
“Ha, đúng là một gã cứng đầu…” Roen thở dài, quay sang tra tấn viên: “Xem ra chẳng moi được gì. Giết đi!”
“???” Tư lệnh hạm đội sững sờ. Sao lại khác kịch bản hắn tưởng tượng? Thấy tra tấn viên giơ súng điện lên, hắn hoảng loạn hét: “Khoan đã! Ta chịu khai! Mật mã đặc biệt là…”
“Ta không nghe!” Roen cắt lời. Tra tấn viên lập tức bịt miệng hắn lại.
Hắn không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Gã Thống đốc này điên rồi sao? Nỗi sợ tử thần khiến nước mắt, nước mũi hắn tuôn trào. Hắn giãy giụa điên cuồng, muốn nói nhưng chẳng phát ra tiếng. Lòng hắn ngập tràn hối hận – sao không khai sớm hơn?
Roen nhếch môi cười lạnh: “Thấy khó chịu không? Khó chịu là đúng rồi!” Anh đã diễn kịch cùng gã từ đầu. Anh thừa biết tên này định dùng mật mã để giăng bẫy, nhưng hắn đâu hay kho báu đã bị anh vét sạch từ lâu.
Roen cúi xuống, thì thầm: “Muốn biết tại sao không?”
Tư lệnh hạm đội gật đầu điên cuồng, lòng như phát rồ. Hắn cần một câu trả lời, bất kỳ câu nào, dù phải trả giá bằng cái chết. Nhưng đáp lại chỉ là: “Không nói cho ngươi biết.”
Hắn giãy giụa dữ dội hơn, nhưng Roen chẳng buồn để ý, quay lưng bước ra. Tra tấn viên tiêm vào người hắn một liều thuốc tăng cường đau đớn – cả thể xác lẫn tinh thần. Rồi họ nối súng điện vào ghế tra tấn. Dòng điện giật mạnh khiến hắn đau đớn tột cùng, nhưng nỗi đau lớn hơn nằm ở tâm hồn – hắn sẽ chết trong nuối tiếc, tò mò và hối hận vô tận. “Tại sao? Mau nói cho ta!” Hắn gào thét trong lòng trước khi chết, nhưng chẳng bao giờ có đáp án.
Hắn đáng bị hành hạ như vậy – đó là hình phạt xứng đáng.
Ngoài cửa sổ quan sát phòng thẩm vấn, Shahim che mắt em gái, ánh mắt cậu rực cháy thù hận nhìn kẻ thù. Cuối cùng, tư lệnh hạm đội chết trong đau đớn và thắc mắc, cơ thể cháy thành than. “Về thôi…” Roen bế hai anh em lên, rời khỏi phòng.
Bên trong, tra tấn viên tiếp tục thẩm vấn các sĩ quan cấp cao bị bắt. Chiến dịch này đã bắt giữ gần hai triệu tù binh. Sĩ quan từ cấp úy trở lên sẽ bị xử tử, còn binh lính và thủy thủ bình thường bị đưa đi lao động cải tạo ở nhiều nơi, góp phần xây dựng Eustar. Sau đó, tùy theo biểu hiện, họ có thể được cấp thân phận công dân thường.
…
Nửa tháng sau, tại Dinh Tháp (Spire Mansion). Trung tâm tắm hơi xa hoa vừa được cải tạo mở rộng.
“Đùng!” Tiếng nhạc DJ quen thuộc, nhịp điệu mạnh mẽ vang lên: “Kiếm tung giang hồ ân oán, phủi tay soi ánh trăng, gió tây lá rụng hoa tàn, gối đao kiếm khó yên…”
Trên sân khấu, ánh đèn chớp nháy, một nhóm vũ nữ đẹp nhất từ nhiều hành tinh nhảy điệu “Khoa Mục Tam”. “Hừ… cái cảm giác chết tiệt mà quen thuộc này…” Roen ngáp dài, vươn vai thoải mái. Anh tháo kính râm, ngồi dậy từ ghế nằm, nhấp một ngụm nước ép bên cạnh.
**科目三: điệu múa số 3, mấy bác tự google
Sau khi từ cảng không gian trở về, anh đã sắp xếp đám mỹ nhân cao cấp từ tàu vận chuyển dân số. Qua kiểm tra, phần lớn được gửi đến Hội Tu Nữ Chiến Đấu (Order of Sisters Battle) do Maya – con gái nuôi của Yari – lãnh đạo. Họ sẽ trải qua huấn luyện khắc nghiệt để trở thành Tu Nữ Chiến Đấu (Sisters of Battle) hoặc thành viên hỗ trợ. Số còn lại được đưa vào Dinh Tháp, gia nhập các đoàn hát múa, thư ký, hầu gái, đảm bảo hoạt động của dinh thự.
Nhìn đám vũ nữ quyến rũ trên sân khấu, Roen cảm thán. Vì thuận theo phong tục của Đế quốc, anh đành gánh vác “nỗi khổ” này một mình. Điệu Khoa Mục Tam vẫn tiếp diễn, giai điệu rửa não đến mức thoáng gợi chút ô nhiễm tinh thần. Đột nhiên, anh nảy ra ý tưởng: liệu có thể lập một đội chiến đấu đặc biệt, dùng Khoa Mục Tam, Laser Rain và các khúc nhạc kinh điển để đối đầu với dàn nhạc sử dụng nhạc cụ bằng người sống của Slaanesh trong tương lai? Dùng ma thuật đấu ma thuật – liệu có hiệu quả bất ngờ không?
Đang mải nghĩ, bảng dữ liệu kêu lên. Đó là báo cáo tổng kết chiến lợi phẩm và dân số từ Bộ Hậu cần. Roen lật xem, chỉ đọc phần tóm tắt trang đầu – báo cáo dài hàng vạn trang, ai mà đọc hết nổi. Anh nắm được đại khái: chiến dịch này thu được một tàu tuần dương khổng lồ, hai tàu tuần dương lớn, 25 tàu hộ vệ, 16 tàu vận tải cỡ lớn; gần ba tỷ dân chất lượng cao gồm mỹ nhân đỉnh cấp, nhà nghiên cứu giỏi, nghệ nhân truyền thừa kỹ năng đặc biệt; vật tư gồm vô số khoáng thạch, vật liệu sinh học, hợp kim đặc biệt, hạt giống nông sản, thực vật quý hiếm, di vật cổ đại; công nghệ gồm hàng ngàn bản thiết kế, dây chuyền sản xuất hoàn chỉnh, kỹ thuật chế tạo vũ khí và giáp.
Nhiều thứ trong số này là tài nguyên Eustar đang thiếu hoặc chưa có. Nói không ngoa, trận này Eustar trúng mánh lớn, đủ để Roen bớt phải cày cuốc vài trăm năm.
Xem xong tóm tắt, anh lật thẳng đến trang cuối, phê duyệt. Việc quan trọng phải qua tay Roen là quy trình cố định của Khu Vương Đình. Dù không phê duyệt cũng chẳng sao – mọi thứ đã được Bayev, Tiểu Linh và đội ngũ kiểm tra kỹ, đến tay anh chỉ là thủ tục. Nhưng qui trình thì vẫn phải làm, anh liếc qua hai cái cho có lệ.
Sau đó, Roen tham gia hội nghị trực tuyến sơ bộ về “Kế hoạch tác chiến chống Matila”. Đã đắc tội chết với Thống đốc Hệ, anh cần sớm lập kế hoạch, lấy danh nghĩa Cứu Thế Chủ duy nhất được Đế Hoàng chỉ định để lật đổ tên bạo chúa kia, giải phóng dân chúng Hệ sao này. Dĩ nhiên, đây là kế hoạch dài hơi, ít nhất phải đợi Eustar tiêu hóa hết chiến lợi phẩm lần này.
Kết thúc hội nghị, anh đến nhà ăn, dùng bữa tối cùng hai đứa trẻ nhà Govendi. Chúng hiện học tại học viện Progenium, chỉ được về Dinh Tháp chơi vào hai ngày cầu nguyện mỗi tháng. Nhờ đóng góp Giấy Phép Hành Thương, chúng được cấp thân phận công dân trung cấp hạng nhất, ngang hàng với Deville, Yari và những người khác. Tương lai, khi Shahim tốt nghiệp, Roen sẽ ban phước, trao cho cậu một hạm đội hùng mạnh. Cậu sẽ ra biển sao, khôi phục vinh quang Gia tộc Govendi!
Mọi thứ ở lãnh địa đều tiến triển theo ý anh – phồn vinh như hoa nở giữa mùa xuân.
…
Nửa tháng trước, trong Á Không Gian (Warp). Những chiến hạm gớm ghiếc xiêu vẹo, lao đi với tốc độ kinh hồn.
“WAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAGH!!!!!!”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK